1 Trăng hạ tuần…Sao sáng đầy trời…Bên ngoài thành Lạc Dương…Trên đường Thái Bình…Một con ngựa phi đến như bay. Hắn dừng lại giữa đường, rút kiếm chỉ lên trời.
2 Sao đầy trời…Đêm sâu thẳm. Còn người?Người đang chìm trong mộng. Đôi lông mày của nàng đen và dầy, gợi hắn nghĩ đến bạt ngàn cỏ trên thảo nguyên hoang vu.
3 Đó là một thanh kiếm bình thường, thậm chí không thể bình thường hơn, tùy tiện đi đâu cũng nhìn thấy hàng đống. Tuy nhiên chính là thanh kiếm không có gì đặc biệt đó, chỉ một chiêu đã lấy mạng Thương Tình Phong.
4 Nhất thời, trong rừng chỉ còn lại tiếng thở hổn hển nhẹ nhàng của Phong BăngSở Thiên Nhai cầm kiếm đứng imNghe thấy tiếng hô hấp như đang cố gắng chịu đựng đau đớn của nàng, trái tim của y thắt lại.
5 Lam quang giống như một lời nguyền bay ra giữa một cơn ác mộng, chớp mắt đã chỉ còn cách có vài thước. Sở Thiên Nhai đột nhiên bừng tỉnh, mấy năm khổ luyện lúc này bắt đầu phát huy tác dụng, rút kiếm, vung tay, vận khí, phát lực.
6 Người đang bần thần, tâm chìm trong mộng. Nguyệt soi đêm vắng, kiếm nặng tơ tìnhLàm một kiếm khách, nếu như yêu một nữ nhân, nữ nhân đó sẽ trở thành kiếm chiêu, còn kiếm khách chính là kiếm.