1 Tiêu Thu Thủy đứng nhìn khách điếm bàn ghế ngổn ngang, không một bóng người, lặng lẽ hạ lời thề. Hắn đang định rời khỏi khách điếm thì đột nhiên phát hiện ra một chuyện.
2 Dọc đường tuy Tiêu Thu Thủy không gặp được mấy người Thiết Tinh Nguyệt nhưng cũng nghe được chuyện về họ. Nơi đây đã là Hoa Dương, Hoa Dương tiếp cận Thành Đô, cách hồ Điền rất xa nhưng trên đường đâu đâu cũng có thể nghe được tin tức về Hoán Hoa kiếm phái, Quyền Lực bang, về trận chiến tại Thành Đô và bên bờ hồ Điền.
3 Vì thế họ xuất phát giữa đêm giờ Dần. Mục tiêu: Kiếm lư. Mục đích: Cứu người hoặc giết người. Có đệ tử Hoán Hoa, tất cứu; gặp bang chúng Quyền lực bang, tất giết.
4 Một vị cao tăng đắc đạo, vậy mà câu cuối cùng trước khi chết lại là một chữ “Quỷ”. Chi em họ Khúc lập tức cảm thấy ánh trăng quỷ dị tối hôm nay mang đầy hơi lạnh, đến cả thứ đang chảy dưới cầu kia cũng chẳng biết là nước, hay là máu nữa?Khúc Kiếm Trì nhíu mày, cẩn thận quan sát Cẩu Vĩ đại sư.
5 “Roạt” một tiếng, Mạc Phi Oan nhảy lên khỏi đất, hỏi:- “Yên vũ mông mông” của ta thế nào?Đỗ Nguyệt Sơn trừng mắt, giận giữ quát:- Ngươi còn trò mèo nào nữa thì dùng ra hết đi!Mạc Phi Oan cười đáp:- Vậy phải xem ngươi muốn loại nào.
6 Quỷ vương trông thấy Lương Đấu, tự khắc cũng không dám lại gần. Nhưng hắn muốn giết người, trong đầu hắn, thích nhất chính là dọa người, tiếp theo là giết người.
7 Mười hai bàn tay phá vỡ tường bao, đánh thẳng tới. Nhưng tường không vỡ nát, chỉ có những lỗ hổng hình bàn tay xuyên qua, hơn nữa còn không có âm thanh nào.
8 Hòa thượng bị kéo vào thân gầy như củi khô, nhưng đôi mắt lại sáng lấp loáng có thần. Đáng tiếc ông cũng đã bị điểm huyệt, không thể cử động chút nào.
9 Huyết Ảnh đại sư đột ngột xuất thủ. Tay trái biến đỏ, tay phải biến vàng. Huyết Ảnh chưởng!Hỏa Diễm đao!Thiếu Lâm song tuyệt!Thiên Chính tay trái cầm hộp gấm, tay phải túm áo Huyết Ảnh, ông không có cách nào chống đỡ được.
10 Tả Thiên Đức để hết tinh thần vào đạo nhân thanh cao, cô ngạo đội ngân quan kia. Không cần biết ông ta là ai, sắc mặt Tả Thiên Đức chẳng hề biến đổi khi thấy Đặng Ngọc Bình và Mạnh Tương Phùng, tất cả chỉ vì một mình ông ta.
11 Liễu Tùy Phong!Cái tên đó giống như tiếng sấm giữa trời quang, nổ vang bên tai mỗi người!Liễu đại tổng quản. Thân tín duy nhất của Lý Trầm Chu. Công tử Liễu Ngũ nói xong câu đó liền khẽ thở dài một tiếng, phất tay áo phiêu nhiên rời đi, chẳng hề ngoái đầu lại.
12 Chiến đấu hồi lâu, Tổ Kim Điện âm hiểm tàn độc, lại thêm lửa cháy rừng rực, thật sự khiến Tiêu Thu Thủy phải ứng phó cật lực. Tổ Kim Điện hét lớn một tiếng, “vù” “vù” vù, ba đoàn lửa không ngờ lại liên kết với nhau, giống như một cây gậy lửa, lao ầm ầm tới chỗ Tiêu Thu Thủy.
13 Sau khi ung dung rời khỏi Hoán Hoa, Liễu Tùy Phong bỗng cảm thấy có một chuyện, một chuyện nào đó mà hắn còn chưa làm. Chuyện đó hơi thoáng lướt qua trong đầu, hiển nhiên là việc không thể quên.
14 Người đó lông mày rậm hơi xếch, mặt thoáng âu lo, đương nhiên là Mạnh Tương Phùng. Hôm nay hai người Đông đao Tây kiếm, Hận bất tương phùng, Biệt ly lương kiếm Mạnh Tương Phùng và Thiên nhai phân thủ, Tương kiến bảo đao Khổng Biệt Ky đã có thể tụ hội.
15 Liễu Ngũ thở dốc. Hắn đánh ra một đòn, giết chết Hòa Thượng đại sư, nhưng hắn cần phải điều tức. Hai người chỉ giao đấu vỏn vẹn ba chiêu.
16 Liễu Ngũ thoáng cười khổ, hỏi:- Ngươi là Tiêu Thu Thủy?Tiêu Thu Thủy vừa chui lên khỏi mặt đất liền trông thấy thân hình thiên biến vạn hóa của Liễu Ngũ.
17 Lúc này, binh khí lúc đao lúc kiếm của Lâm công tử đột nhiên chia ra, tay trái đao, tay phải kiếm. Hóa ra vũ khí của hắn vốn là đao kiếm hợp nhất, đến lúc cần thiết có thể chia ra sử dụng.
18 Họ vốn đi trong rừng cây. Bản thân lá cây không rung động, cũng không phát ra tiếng động, bởi vì không có gió. Nhưng bên ngoài rừng lại nghe thấy tiếng gió ào ạt.
19 Lửa trên người Tổ Kim Điện trước nay vẫn chỉ là “giống như” đang bốc cháy mà thôi, không phải “thực sự” bốc cháy. Cho dù Tổ Kim Điện có là “Hỏa vương” đi chăng nữa thì chỉ cần là con người, chẳng có ai có thể thực sự sinh sống trong lửa nóng, đốt không chết.
20 Một tiếng sấm nổ vang, ánh chớp lóe lên, chỉ thấy Khuất Hàn Sơn râu tóc dựng ngược, ngũ quan đổ máu, vẻ mặt vô cùng đáng sợ. Không biết từ lúc nào, sau lưng lão đã có thêm năm người.