81 Thương Bát cười lạt nói :- Hắn đang mong được giải thoát nhanh chóng , nếu Vương huynh đâm chết tức là hợp ý hắn lắm. Vương Kiếm hỏi :- Hắn đã không đem thuốc giải bên mình thì còn để sống làm gì ? Tại hạ muốn băm xác hắn ra mới giải toả được mối hận trong lòng.
82 Trương Bình khẻ hỏi :- Ðỗ huynh ! nhân vật này là ai vậy ?Ðỗ Cửu đáp :- Ðó là Long Ðầu đại ca của bọn tại hạ. Trương Bình hỏi :- Chắc y là một nhân vật tiếng tăm lừng lãy trong võ lâm ?Ðỗ Cữu chưa kịp trả lời , Tiêu Lĩnh Vu đã tự giới thiệu :- Tiểu đệ là Tiêu Lĩnh Vu.
83 Thương Bát chú ý nhìn vào mặt pho tượng hung dữ nói :- Bang chúa không ưa du khách mới dùng kiểu lạ này để nguỵ trang khi hội kiến cùng đồng đạo võ lâm.
84 Hai người đang nói chuyện thì Kim Long lệnh chúa đã tới gán bên cạnh chắp tay nói :- Bản bang chúa nói là Trung Châu nhị cổ được giang hồ tín nhiệm. Hai vị đã ưng trao đổi người nên lão gia yên tâm để cô bé này cho các vị đưa về trước rồi sẽ tha Kim Xà lệnh chúa sau cũng được.
85 Ðỗ Cửu tụ chân khí trút luồng nội lực cương mãnh vào người đại hán thúc đẩy nội tạng hành huyết. Quả nhiên đại hán từ từ mở mắt ngó Bành Vân nói tiếp :- Ði về phía Tây chừng năm dặm nữa có ám khí của Cái Bang chỉ tới đường đi.
86 Tiêu Lĩnh Vu mục quang sắc bén dĩ nhiên đã nhìn ra người kia chính là tổng thủ lãnh Mã Văn Phi của bốn tỉnh Dự, Ngạc , Trương , Cấn. Mã Văn Phi đột nhiên gia tăng cước bộ lướt tới trước một hán tử chắp tay noi:- Bành huynh đệ.
87 Tiêu Lĩnh Vu nói :- Bành huynh không nên hấp tấp. Tiểu đệ chắc Mã Văn Phi đã sắp đặt cả rồi. Chúng ta hãy chờ một lát nữa xem sao. Bổng thấy tiếng máy chèo bơi nước từ đằng xa vọng lại.
88 Thương Bát vẩy tay một cái rồi đặt bàn tay vào sau lưng Ngọc Lan nói :- Cô nương bất tất phải nóng nẩy. Ðộc Thủ Dược Vương cướp Tiêu đại hiệp đem đi là có chuyện mưu đồ.
89 Ngọc Lan gật đầu đáp :- Thủ pháp điều giáo thuộc hạ của Thẩm Mộc Phong rất kỳ dị nên y càng giữ bí mật. Không ai đoán được y dùng thủ pháp gì. Nhưng tiểu tỳ được nghe chính y nói một câu rất hào hùng.
90 Thương Bát nghĩ vậy rồi gật đầu mĩm cười nhìn Hướng Phi nói :- Lão Thâu nhi. Lão ăn cắp hai tấm ngân bài nữa là đủ rồi. Hướng Phi mỉm cười đáp :- Hai tấm hay ba tấm đều không thành vấn đề.
91 Mã Văn Phi cười nói :- Nhị trang chúa dạy quá lời. Tiểu đệ từng được nghe Bách Hoa Sơn Trang , bữa nay mới được thấy tận mắt , quả nhiên khí tượng hùng vĩ, trăm hoa đua nở , khác nào vào nơi tiên cảnh.
92 Mã Văn Phi chợt nói :- Xin Tư Mã huynh nói tường tận hơn. Tư Mã Càn liếc mắt nhìn Phụng Trúc đứng trong góc nhà , muốn nói lại thôi. Phụng Trúc có vẻ biết điều , đưa mắt ngó tình thế rồi rón rén rút lui.
93 Tư Mã Càn tự nói bâng quơ như vậy tự hồ chẳng liên quan gì đến ai , những cũng có mấy người nói tính nghe không nhẫn nại được cười lạt bảo :- Người điên ! Người khùng ! Thật là điên khùng !Tư Mã Càn toan lên tiếng phản ứng thì đột nhiên ba tiếng chuông vọng lại.
94 Thẩm Mộc Phong thấy hai bên còn kéo dài cuộc ác chiến không thể phân thắng bại trong nhất thời. Hắn không nhẫn nại được bụng bảo dạ :- Cục diện này đến bảo giờ mới kết thúc ? Như vậy há chẳng thương tổn đến uy danh của Bách Hoa Sơn Trang ? Trước mắt quần hùng ta chẳng thể điều động nhân mã kéo ra vây đánh biết làm thế nào ?Tài trí như Thẩm Mộc Phong mà lúc này cũng chưa nghĩ ra được biện pháp thoả đáng.
95 Hai đại hán đã bị mỹ tỳ áo trắng phóng kiếm đâm chết. Mỹ tỳ áo trắng giết hai đại hán rồi đảo cặp mắt lạnh lùng nhìn toàn trÂờngmột lÂượt. Thị từ từ cất bÂước về phía TÂư Mã Càn.
96 Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Mụ là Kim Hoa phu nhân ờ Miêu Cương. Mã Văn Phi chau mày nói :- Tại hạ đã nghe tên người này từ lâu , Mụ là đệ nhị cao thủ ở Miêu cương , không ngờ cũng bị Thẩm Mộc Phong thu dùng dưới trướng.
97 Phụng Trúc lắc đầu nói :- Không được. Khu vực vuông năm trượng quanh Vọng Hoa Lâu là nơi cấm địa. Dù người bản trang mà không được lệnh của đại trang chúa tuyên triệu cũng chẳng thể đến gần.
98 Kim Hoa phu nhân nói :- Ðích thị ! Thị ra khỏi Vọng Hoa Lâu lại bị một tay cao thủ mai phục bên ngoài đánh một chưởng. Cả nội thương lẫn nọc độc đều phát tác thì dù có linh đan diệu dược khó lòng cải tử hoàn sinh.
99 Tiêu Lĩnh Vu nói :- Hỡi ơi ! Ðáng tiếc là mấy vị bằng hữu của tại hạ chưa tới đây. Họ nhất định có kế hay. Mã Văn Phi hỏi :- Phải chăng huynh đài muốn nói đến Trung Châu nhị cổ ?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Thương Bát là người túc trí đa mưu lại lịch duyệt phong phú.
100 Thẩm Mộc Phong nói :- Nhân huynh nói quá lời. Nhân huynh có điều chi dạy bảo ? Tiểu đệ rửa tai để nghe đây. Tiêu Lĩnh Vu động tâm nghĩ thầm :- Thẩm Mộc Phong là kẻ kiêu ngạo , chưa ăn nói lịch sự với ai bao giờ.