21 Lão già đứng giữa ngưng lại mọt chút rồi tiếp:-Kỳ trước lão phu đã lỡ dịp tham dự vào cuộc thính hội nên mấy chục năm nay vẫn còn hối tiếc. . . Cặp mắt lão chiếu ra những tia sáng lạnh lẽo nhìn chằm chặp vào Tiêu Lĩnh Vu nói tiếp:-Lão phu tuy không cõ ý muốn đọat lấy những dị vật trong cung cấm nhưng cũng hy vọng được vào đó để thăm người bạn cũ xem còn sống hay không mà thôi.
22 Quái nhân mặc áo hồng bào cất tiếng lạnh lùng tự giới thiệu:-Tiểu đệ là Ðộc Hỏa Tỉnh Gia. Vân Dương Tử nói:-Tại hạ nghe danh các hạ từ lâu. Ðêm nay may mới được gặp.
23 Tiêu Lĩnh Vu đứng lên lau mồ hôi trán rồi dảy dụa la lên:-Buông ta ra!Ðỗ Cửu chau mày nói:-Lão đại! Thằng nhóc này tính khí quật cường. Tiểu đệ xem chừng phải điểm huyệt gã để đưa gã đi mới xong.
24 Vũ trụ về đêm mỗi lúc một tối đen. Bức màn đêm buông xuống. Ðầy trời sao mọc,vừng trăng tỏ cũng trồi lên. Ðại hán đi vào khoang thuyền bảo Tiêu Lĩnh Vu:-Lên bờ thôi!Rồi hắn không chờ Tiêu Lĩnh Vu trả lời, đã cõng chàng lên lửng nhẩy xuống đất tiến về phía trước.
25 Tiêu Lĩnh Vu lại lớn tiếng hô:-Vãn bối là Tiêu Lĩnh Vu quấy rối cuộc thanh tu của lão tiền bối thật là đắc tội,xin có lời từ tạ. Người kia vẫn ngồi yên không nhúc nhích.
26 Lão dừng lại một chút rồi tiếp:-Huống chi môn võ công này theo đường cương mãnh. Lẽ thường cứng thì dễ gẫy. Ta không thể làm hại tới dưỡng tử của ta được.
27 Tiêu Lĩnh Vu mừng thầm reo lên:-Bằng huynh! Bằng huynh! Mau lại đây cõng tiểu đệ xuống để hái mấy trái cây ăn cho đỡ đói. Chàng thấy con chim to lớn hiếm có và giống như chim bằng ở trong sách nên kêu nó là Bằng huynh.
28 Lúc này Tiêu Lĩnh Vu đã rảnh, chàng liền hỏi:-Nếu vãn bối ra được khỏi hang này quyết không phụ lòng kỳ vọng của lão tiền bối. Vãn bối sẽ hết sức kiếm cho bằng được hai nhân vật kia.
29 Liễu Tiên Tử nhìn Trang Sơn Bối đáp:-Không hề chi. Chẳng ngờ hắn lại là con người ti tiện đến thế! Sau này nếu còn chạm trán quyết chẳng buông tha. Trang Sơn Bối mỉm cười nói:-Hắn chuồn vào cửa Không cũng chẳng ngoài mục đích bịp bợm để nương tử coi mà thôi.
30 Tiêu Lĩnh Vu trong lòng lấy làm kỳ, nghĩ thầm:-Ðược lắm, cái tên Tiêu Lĩnh Vu này nổi oai phong tưởng cũng dễ tìm. Ngoài miệng chàng lạnh lùng đáp:-Các hạ dạy quá lời.
31 Ðường Tam Cô cười khẩy hỏi:-Không dám! Không dám! Dường như các hạ có ý không phục thì phải?Bùi Bách Lý vừa rồi chưa nói dứt lời đã bị Ðường Tam Cô chẹn họng càng căm tức trong lòng.
32 Tiêu Lĩnh Vu thấy Chu Triệu Long đối đãi với mình rất tử tế, gã khéo léo không để lộ vết tích gì giả dối, thành ra chàng phát sinh hảo cảm với gã. Ðường Tam Cô chuyển động cặp mắt, bỗng cất tiếng hỏi:-Trong quý trang tuyệt không thấy triệu chứng cảnh giác.
33 Chu Triệu Long nghiêng mình chắp tay nói:-Tiêu huynh có cần gì thì sai khiến hai tên nha đầu này. Tiểu đệ xin cáo thoái. Tiêu Lĩnh Vu đáp lễ nói:-Xin Chu huynh tuỳ tiện.
34 Ðường Tam Cô ở trước mặt Tiêu Lĩnh Vu muốn tỏ ra mình biết nhiều hiểu rộng liền ngừng lại một chút rồi tiếp:-Những người này dường như muốn tấn công Vọng Hoa lâu.
35 Tiêu Lĩnh Vu nói:-Câu chuyện nhỏ nhặt đó hà tất đại trang chúa phải quân tâm?Chàng đảo mắt nhìn quanh thấy trên lâu bữa nay có chỗ khác hôm qua là trong phòng mé đông có treo một bức màn lụa vàng rộng chừng tám thước.
36 Tiêu Lĩnh Vu chú ý nhìn thấy người này bị rách áo nơi cạnh sườn mé tả. Máu đọng lại dường như đã bị thương khá lâu mà lại phải chạy một hồi nên thần trí mệt mỏi lịm đi không biết gì nữa.
37 Ðồng tử áo xanh khinh công kỳ tuyệt chạy nhanh như bay. Tiêu Lĩnh Vu đuổi theo ngoài trăm trượng mới gần hơn được 2, 3 thước. Chu Triệu Long còn cố gắng theo kịp chàng, nhưng năm đại hán bị bỏ xa đến mấy trượng.
38 Dường như thiếu nữ này có địa vị khá cao khiến cho đồng tử áo xanh có vẻ lo lắng. Gã ôm tấm linh bài đứng ngẩn người ra. Lại nghe thiếu nữ lên tiếng:-Giỏi thiệt! Cả bọn mi cũng dám khinh mạn ta chăng?Ðồng tử ôm đàn sợ hãi đáp:-Xin cô nương đừng hiểu lầm.
39 Thươg Bát đìều tra bên mình Ðổ Cửu một hồi rồi hỏi :- Công tử biết điểm huyệt cách không ư ?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Cái đó có chi là lạ. Thương Bát không nói nữa , ra tay giải khai huyêt đạo cho Ðổ Cửu rồi móc ra một viên thuốc bỏ vào miệng hắn khẻ nói :- Nhị đệ ! Nhị đệ hãy vận khí điều dưỡng một lúc để ta nói chuyện với Tiêu huynh.
40 Tiêu Lĩnh Vu khẽ thở dài nói:- Một lời hứa hẹn quan hệ suốt đời. Không thể trách y đã rời bỏ các hạ được. Thương Bát lắc đầu nói:- Nghĩa đệ của tại hạ không phải là người hồ đồ.