201 Lúc này Ngũ Vĩ cũng là đầu đầy mồ hôi, miệng lại như phật đang đọc kinh: “Luyện võ trước tiên phải thần nhàn khí tĩnh mới có thể khiến trái tim an định, luyện quyền thì tối trân quý nhất chính là một chữ “linh”, quyền linh hoạt thì mới tốt, không chỉ có quyền linh hoạt mà trái tim cũng phải linh hoạt.
202 Rốt cuộc rồi cũng tới lần giao lưu ba tháng một lần, đại hội như vậy tự nhiên là náo nhiệt vô cùng, có rất nhiều đệ tử trông chờ ngày này, không ít người tay cầm camera, chuẩn bị chụp những cảnh tượng đặc sắc.
203 Phương Nhược Sơn không nói gì, miệng cắn chặt, hai mắt đỏ bừng, mắt bắt đầu kích động, nhưng vẫn đứng im không nhúc nhích. Đồng tử Diệp Thiên Vân chợt co rút, nhịn không được hướng Tiêu Sắt hỏi: “Đây chỉ là thi đấu giao lưu, sao Đồng Thiết Dân lại ra tay ác độc như vậy? Chẳng lẽ lần thi đấu giao lưu nào cũng như vậy?”Tiêu Sắt cũng không nhịn được lắc đầu thở dài nói: “Bây giờ cũng không giống như trước kia, bây giờ đây giống như là chiến trường giữa ba phái, tất cả mọi người đều vì đoạt được danh hiệu đệ nhất mà không ngần ngại xuống tay tàn nhẫn.
204 Đấu pháp như vậy tại Hình Ý môncũng không được thấy nhiều, Cao tiên thối, Trửu kích, Kiên kháo, toàn bộ đều là kỹ thuật ngoại lai, chỉ có một chiêu Băng quyền cuối cùng là chân chính Hình Ý Quyền.
205 Hơn nữa, quyền kình của bản thân Pháo quyền rất cường đại, hoàn toàn dựa vào lực lượng mà chiến thắng, có thể nói Pháo quyền là quyền hung mãnh nhất trong ngũ hành quyền.
206 Chỉ là khoảng cách giữa Đồng Thiết Dân và Diệp Thiên Vân quá ngắn, nơi sân đấu cũng quá lớn, tốc độ của âm thanh căn bản không bằng tốc độ một cước của Đồng Thiết Dân, rất nhiều đệ tử trên mặt lộ vẻ hoảng sợ, Diệp Thiên Vân chính là hy vọng của đệ tử đời thứ ba Trung phái bọn họ, nếu như hôm nay hắn bị đánh lén mà gục ngã trên võ đài thì tổn thất quả thật không thể nói hết được.
207 Diệp Thiên Vân gật nhẹ đầu, đi tới bên cạnh ngồi xuống. Tiêu Hùng ánh mắt thản nhiên, cười nói: “Thương thế của ngươi hẳn là không có gì! Quyền của Đồng Thiết Dân cũng không phải nhẹ nhàng nên ta để cho Tiêu Sắt mang thuốc đến cho ngươi.
208 Diệp Mẫu cười ha hả vỗ vào Diệp Thiên Vân nói: “Con còn giả bộ à, lần trước người ta với con không phải là thân thiết rồi sao? Vài ngày trước lại xách hộ người ta rất nhiều đồ, sao con lại không nhớ?” nói xong rồi liếc Diệp Thiên Vân một cái.
209 Diệp Thiên Vân nhìn quần áo của mình trước, áo màu đen, quần rộng thùng thình, lại đi một đôi giày đá bóng, lại gần giống những người chơi bóng rổ kia, đoán là bị họ cho rằng cũng là người thích môn bóng rổ.
210 Chỉ cần tốc độ tăng lên, là tăng lên sức mạnh của hắn, sẽ lập tức nâng lên một mức độ đáng sợ, mà hôm nay hắn vừa tìm có linh cảm trong đánh bóng, không thể không nói đây có thể coi là một dịp may, trong thời gian dài không luyện tập đã có tiến bộ.
211 Cứ như vậy, Diệp Thiên Vân nán lại nhà mười ngày, những ngày này hắn kỳ thực cũng không nhàn rỗi, mỗi sáng sớm đều đi đánh quyền, sau đó ở nhà luyện tập phụ trợ, như là chống đẩy, hít đất, còn tập tạ tay, những luyện tập đơn giản này, mặc dù thiếu dụng cụ chuyên môn, nhưng so với không làm gì cũng tốt.
212 Trương Lượng đang dạy mấy đệ tử Hình Ý quyền, nhưng nhìn thấy Diệp Thiên Vân trở về, hắn nhất thời vừa vui mừng vừa sợ hãi hô lớn: “Sư phụ! Thạch Thanh Sơn đang cùng Hà Sơn tiền bối đánh bài ở trên lầu ba!”Diệp Thiên Vân gật đầu: “Vậy cậu cứ dạy đám đệ tử đi, tôi ra ngoài rồi quay lại sau!” Sau đó hắn trực tiếp đi lên lầu ba.
213 Diệp Thiên Vân gật đầu, nhớ kỹ lời gã, nói: "Cậu nên lo lắng cho mình thì hơn, hỏi chú Vương của cậu một câu, xem hắn có đồng ý cho cậu gia nhập võ lâm không".
214 Trần Vạn Sơn cười âm trầm nói: "Cậu cho rằng tôi giống phế vật Trần Thiên Sơn kia sao? Hắn chết là đáng đời. Học nghệ chưa tinh lại muốn báo thù, không có chuyện gì là dễ dàng cả, võ đạo lại càng như vậy!"Diệp Thiên Vân quan sát gã.
215 Nữ nhân này cười quyến rũ nói: "Tiểu đệ đệ, không cần phải nhìn tôi như thế, nhân tính chính là như vậy, vì sao không tự thoát khỏi sự ràng buộc của bản thân chứ? Giới thiệu sơ một chút nha, tôi tên Lý Thụy Anh, còn tên cậu tôi biết rồi.
216 Mấy gã phải tốn rất nhiều công sức mới dọn xung quanh sạch sẽ trở lại, thời tiết tháng tám vừa oi vừa nóng, trong không khí còn một mùi máu tanh không thể xóa đi.
217 Hắn cởi quần áo ra nhìn lại cẩn thận, da dẻ trở nên trắng trắng, điều này khiến hắn cảm thấy khó chịu, cả người tựa hồ gầy đi một chút, xương cốt vẫn không có biến hóa gì, kỳ quái chính là hình thái nội gia trong thân thể phai nhạt mà ngoại gia cũng không lộ rõ, ngoại trừ da thịt là lộ rõ còn lại đều giống lúc trước!Nhìn gương hồi lâu hắn đột nhiên bật cười, dáng người một võ giả lại chẳng hề giống võ giả, vậy có thể nói lên điều gì? Điều duy nhất là có thể ẩn tàng sâu thêm.
218 Hắn quan sát Tằng Cửu, dáng người cao gầy tướng mạo văn nhã, không giống người học võ cho lắm. Hắn mặc đồ Tây màu xanh sậm, thoạt nhìn phong độ ngời ngời, mắt đeo kính, tay trái xách một cặp công văn không dày lắm.
219 Không lâu sau giọng nói của Hứa Tình truyền tới, giọng nàng dồn dập, tức giận nói: "Tức chết tôi rồi! Hai chúng ta không phải đã nói là ra ngoài chơi à.
220 Crystal gỡ kính xuống lộ ra đôi mắt thâm thúy mê người, sau đó nói với Diệp Thiên Vân: "Bạn thân ái, anh đã quên quan hệ của chúng ta rồi à? Lúc đi sao không nói cho tôi biết một tiếng, báo hại tôi ngày nào cũng ở trong nhà chờ điện thoại.