181 Đa Đa cách Diệp Thiên Vân còn có hai ba thước đột nhiên dừng lại, đôi mắt nhìn chằm chằm hắn liên tục tru lên từng hồi, cũng không dám tiến lên nữa. Hứa Tình ở bên cạnh sợ đến nỗi hoa dung thất sắc, nàng đứng ngay cạnh Diệp Thiên Vân bởi vậy sau nháy mắt sững sờ nàng liền bước lên trước mặt Diệp Thiên Vân rồi chỉ vào con chó thét lên: "Đa Đa, ngươi rốt cuộc là bị sao vậy? Hắn là bạn của ta biết không? Ngươi nhanh dừng lại cho ta!"Ba ba của Hứa Tình nhìn chăm chú lên người Diệp Thiên Vân thật lâu sau đó mới tiến lên hai bước nhặt lấy đầu xích, ngượng ngùng nói: "Thật sự là xin lỗi cậu, lão cũng không ngờ là con súc sinh này lại phản ứng thái quá như vậy!"Diệp Thiên Vân cũng không có khó chịu, nếu như con chó này bị đá một cú mà lăn quay ra thì đó mới là lỗi của mình, cho nên hắn khẽ khẽ gật đầu nói: "Không có gì đâu bác.
182 Diệp Thiên Vân không nghĩ tới Ba ba của Hứa Tình lại đề xuất vấn đề này, luận bàn võ học chính là một trong những mục tiêu lần này hắn tới Kinh thành, bởi vậy hắn giương mắt lên nhìn phản ứng của Hứa Phạm.
183 Hứa Phụ nhìn thấy hắn phát chiêu tự nhiên như vậy, trên mặt lão liền lộ ra một nụ cười, dùng tay đảo qua hướng lực lượng trong quyền đầu của Diệp Thiên Vân theo.
184 Hứa Tình khẽ mỉm cười nói: "Bình thường chị cũng không có ở nhà, cho nên căn phòng này đôi khi một tháng cũng chỉ ở vài ngày, chị cũng có thuê một căn phòng ở Băng thành, có đôi khi hoàn thành một chuyến bay chị cũng không có về nhà mà nghỉ ngơi luôn ở đó.
185 Hứa Phụ lắc đầu nói: "Thực sự là càng ngày càng kỳ cục rồi, một đứa con gái có bạn tới mà con không đi rửa mặt chải đầu một chút sao. " xem ra lão cũng không có biện pháp trị cô nàng này.
186 Diệp Thiên Vân cũng chỉ là khách của người ta cũng không dám tự tiện mời nàng đi theo, liền nói với Tiêu Sắt: "Đưa nàng đi nhờ một đoạn có được không?"Tiêu Sắt nghe xong liền mỉm cười, nói với Diệp Thiên Vân: "Đương nhiên không thành vấn đề, bất quá bây giờ chúng ta nên đi ăn trước, Hình Ý mônhôm nay chỉ còn mỗi tôi tới tiếp đón cậu, ít người cũng chán, không bằng cùng đi luôn!"Diệp Thiên Vân "Ừ" Một tiếng, sau đó nhìn Vương Ảnh.
187 Cũng không biết qua bao lâu, mi mắt của hắn tự dưng nặng trĩu rồi chìm vào giấc ngủ. Năm giờ sáng ngày hôm sau Diệp Thiên Vân đã rời giường, đây là thói quen đã nhiều năm nay của hắn, nhất định sáng nào cũng phải dậy đúng giờ để luyện một bài quyền, nếu như dừng lại một ngày, cả người sẽ cảm thấy khó chịu, bởi vậy sau khi đáng răng rửa mặt một chút hắn đẩy cửa, muốn ra ngoài sân tập quyền một chút.
188 Một quyền một cước giống như địa cầu và sao hảo đụng vào nhau vậy, "bịch" một tiếng, tên áo trắng bay ngược lại, sau đó trụ vững xoa xoa quyền đầu, hắn có chút kiên kỵ nhìn Diệp Thiên Vân nói: "Cậu không phải là đệ tử mới tới?" -Hắn là muốn nghe lời giải thích của Diệp Thiên Vân, nhưng Diệp Thiên Vân lúc này căn bản không nghe lời hắn nói, mũi chân nhẹ nhàng đâm ra một cước hướng tới tên này.
189 Diệp Thiên Vân cũng không tiện làm trái ý Tiêu Sắt chỉ đành đứng dậy, hắn tuy không sợ Mạc Hổ này, hơn nữa khi tới Hình Ý mônsớm đã chuẩn bị liên chiến, thêm một trận cũng không nhiều, bớt một trận cũng không ít.
190 Hai người đi tới một con đường nhỏ quanh co, Tiêu Sắt cười nói với Diệp Thiên Vân: "Diệp huynh, trong Hình Ý mônchỗ nào anh cũng có thể đi, chỉ nơi này là không thể vào.
191 Tiêu Sắt tựa hồ như cũng có chút bất ngờ, hắn nhìn Diệp Thiên Vân đang suy nghĩ, lập tức thuận theo cha của hắn, nói: "Diệp huynh, cơ hội như thế này không có nhiều đâu, anh nên biết quy củ nhập môn của chúng tôi.
192 Nhưng nếu nói tới nhân tố bất lợi thì cũng không ít, đầu tiên là sẽ bị in dấu Hình Ý, cho dù là trên giang hồ cũng vạch rõ giới tuyến, Hình Ý tuy lớn, nhưng cũng không phải là không có địch nhân.
193 Tâm tình Tiêu Sắt tựa hồ tốt lên rất nhiều, ánh mắt nhìn Diệp Thiên Vân cũng nhu hòa không ít, gã đánh một cái trước ngực Diệp Thiên Vân nói: "Bây giờ cha tôi hẳn là không có chuyện gì làm cả, chúng ta ở đời thứ ba trong phái cũng coi như là tinh anh, hai phái Tây Bắc tuy là phát triển.
194 Hai người hướng mọi nơi ôm quyền (chào), sau đó lão già đeo kiếm nói với Tiêu Hùng: "Đại sư huynh, anh tìm chúng tôi rốt cuộc có chuyện gì?" Nói xong tìm một chỗ ngồi xuống.
195 Ngũ Vĩ mặc dù tiến hành chỉ điểm đối với Diệp Thiên Vân, nhưng bản thân cũng không quá kiêu ngạo, ngược lại có đôi khi còn nói chuyện linh tinh với Diệp Thiên Vân nữa nênhai người rất hợp ý, có phần giống vừa là thầy cũng vừa là bạn, nhất là Diệp Thiên Vân ở phương diện quyền thuật đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
196 Mạc Hổ âm hiểm cười hắc hắc, cặp mắt trâu của gã nhìn Diệp Thiên Vân từ trên xuống dưới nói: "Nếu không phải ngày hôm qua nghe người ta nói, tôi thật sự không ngờ, hóa ra mấy người sư huynh của tôi đều bị cậu đánh cho tàn phế, nếu tôi sớm biết như thế thì ở quán cơm ngày đó tôi đã không tạm tha cho cậu rồi, tiểu tử, đến đây đi, chúng ta tìm một chỗ luyện thử".
197 Cô gái này tướng mạo xinh đẹp dáng người gợi cảm, nhưng lúc này lại đầy căm hận với Diệp Thiên Vân khiến những vẻ đẹp đó bị vùi lấp, nàng cởi áo ngoài ra, sau đó thủ thế, lớn tiếng quát Diệp Thiên Vân: "Đến đây đi, tôi sẽ cho anh biết lợi hại của Hình Ý Quyền".
198 Tiêu Sắt còn lợi hại hơn, gã mặc đồ Tây, phía dưới thì mang một đôi giày du lịch, trong tay cầm cái ô, cách ăn mặc như vậy là điển hình chủ nghĩa hậu hiện đại, người bình thường quả thật không chịu nổi.
199 Nghĩ vậy, Diệp Thiên Vân cũng không hỏi tiếp nữa mà chuyển đề tài nói: “Ngũ tiền bối vừa nói giao lưu cùng Tây phái và Bắc phái là như thế nào?”Ngũ Vĩ ha ha cười nói: “Ngươi sau này không cần gọi ta là Ngũ tiền bối nữa, ta nghe không được tự nhiên lắm.
200 Vô Tình Tử vừa ngồi xuống ghế thì cười ha hả nói: “Đại sư huynh, gọi chúng ta đến có phải là có chuyện gì hay không?”Phương Nhược Sơn vẫn như vậy, không nói tiếng nào giống như một cao tăng đắc đạo.