1 Bãi sa mạc mênh mang, bắt đầu từ một cánh rừng thưa thớt vươn đến tận cuối chân trời thăm thẳm ngút ngàn. . . Bầu trời một màu xanh thăm thẳm, xa xa là dãy mây ngàn được ráng chiều nhuộm đỏ, rực rỡ khoe sắc với muôn loài.
2 Quan Mộng Bình cơ hồ không tin vào mắt mình nữa. Môi nàng mấp máy, đoạn nhào tới, chỉ thấy Bách Lý Cư mình đầy máu tươi, mặt mày méo mó không còn ra dáng người nữa.
3 Trời hưng hửng sáng, từng cụm mây vàng lững lờ trôi trên nền trời xanh thẫm. Bình minh chưa ló dạng, không khí trong mát dị thường. Bãi sa mạc mênh mang trải rộng dưới trời xanh, dấu tích của trận bão đêm qua chỉ là những mô cát mà thôi.
4 Mùa đông giá lạnh trôi qua, mùa xuân đã kéo về trên Nhật Nguyệt sơn. Trong lớp đất ẩm ướt khởi sự nảy sinh mầm sống. Các loại thực vật sinh sôi nảy nở.
5 Thần đêm vén mở bức màn the, thu đi tất cả những áng mây chiều, để lại mặt đất một màu đen mịt mờ và vẻ hiu quạnh vô biên. Nhật Nguyệt sơn trang bị bóng đêm nuốt chửng, ngoại trừ từ xa thỉnh thoảng vang lại tiếng gió tùng và tiếng trúc ngân, còn thì yên lặng như tờ, mọi cảnh vật hoàn toàn chìm trong cõi chết.
6 Trong miếu từ âm u, không khí ẩm ướt với hàng đống quan tài, vốn đã khiến người rùng rợn, giờ lại cộng thêm tiếng động của nắp quan tài, càng khiến người tán hồn khiếp vía.
7 Đó là một khoảnh khắc kỳ diệu, đôi nam nữ xa lạ, do bởi vận mệnh tương đồng, tao ngộ giống nhau mà phát sinh tiếng lòng chung điệu. Cộng thêm vì đang ở trong ngôi miếu từ hoang vắng tối tăm, niềm kích động đã thôi thúc họ ôm nhau mà khóc cho dù mới chỉ quen biết nhau.
8 Cảnh sắc buổi bình minh vô cùng thơ mộng, tựa như một dòng suối trong mát rửa sạch mọi nỗi phiền muộn trong lòng Bách Lý Hùng Phong. Chàng rít một hơi không khí trong lành, quẳng ra sau lưng cuộc chiến đẫm máu vừa qua.
9 Độc Thần chưởng đánh trúng lưng Bách Lý Hùng Phong, mới sực nhớ ra Giáo chủ đang nóng lòng truy tra tin tức Tuyệt Trần Cư Sĩ, nên mới sai mình dẫn theo Lục Tâm đường chủ là Tần Hải Hồng đến đầy để điều tra về vụ thất tung của Hoa Hoa Lãng Tử Bạch Hào.
10 Mùi thức ăn đập vào mũi càng khiến Bách Lý Hùng Phong thêm đói bụng, như dầu đổ vào lửa, càng khiến ngọn lửa thêm cháy rực. Chàng hiểu cô gái xấu xí nọ đã cố tình khua vang thuổng chảo để cám dỗ mình, để mình phải cầu xin nàng ta.
11 Mặt trời đã lặn xuống non tây, những tia nắng vàng vẫn còn quyến luyến nhuộm đỏ nơi cuối trời, mặt đất ra chiều mệt mỏi dưới ánh hoàng hôn nhàn nhạt. Vũ Văn Thù đăm mắt nhìn vào bóng dáng uy nghi ngạo nghễ của Bách Lý Hùng Phong, lòng chợt nảy sinh một niềm cảm xúc kỳ dị.
12 Thừa lúc đối phương lúc túng thoái lui, Bách Lý Hùng Phong bỗng vọt người lên không như tên bắn. Huyền Băng lão nhân hú lên một tiếng quái dị, vọt người lên, toàn thân y phục phồng to, song chưởng phóng ra, trên không vang lên một tiếng rít rợn người, đồng thời một luồng hàn khí buốt xương xô ra.
13 Nữ nhân vận toàn đen và che mặt bằng vải đen bước đi như lướt gió, chân không chạm đất, tuy trông đi rất chậm, song tốc độ lại nhanh khủng khiếp. Còn cách Tố Thủ La Sát không đầy bảy thước, nàng ta dừng lại, vòng tay trang trọng xá, nói :- Tiện thiếp xin cung nghinh đại tỷ hồi gia.
14 Bách Lý Hùng Phong tuy bị văng ra ngoài bảy thước, song luồng kình lực kia rất ảo diệu, khiến chàng khi rơi xuống chân chạm đất rất vững vàng, không hề té ngã.
15 Sự tiếp xúc thâm tình cùng với tiếng thổn thức sâu lắng ấy, Bách Lý Hùng Phong trải qua bao giờ? Ngửi mùi hương thoang thoảng từ mái tóc nàng tỏa ra, chàng nghe lòng rối bời, chẳng biết làm sao cho phải.
16 Mặt trời đã lặn về hướng tây, những làn gió khô nóng từ ngoài thổi vào khiến cho vùng hẻo lánh này chẳng có được một buổi hoàng hôn mát mẻ. Cơn nóng bức ban ngày tưởng chừng hãy còn đè trên lòng người, trên những con đường nhỏ hẹp chỉ còn thưa thớt khách bộ hành.
17 Vũ Văn Mộng xô Bách Lý Hùng Phong ra phía sau thần án, trở tay tuốt kiếm ra, mặc dù nghe thấy phía sau có tiếng động kỳ lạ, song nàng không điếm xỉa tới, cầm chặt thanh trường kiếm trong tay, tay trái hộ ngực, đứng trước thần án, đề phòng Độc Thần và Bất Lão Thần Tiên xáp lại gần.
18 Trong thạch thất yên lặng vọng vào tiếng ma sát của máy móc như thể chế nhạo chàng, tuy tiếng vang rất khẽ song vọng vào tai Bách Lý Hùng Phong lại có phản ứng to lớn.
19 Bách Lý Hùng Phong hai tay vốc một bụm nước rồi khi đi đến trước mặt Vũ Văn Mộng thì đã vơi đi một nửa, và miệng chàng cũng có ngậm một ngụm nước, không thể mở miệng nói chuyện được.
20 Thật là một cảnh tượng kinh dị khó có thể quên được, Độc Thần chỉ thấy thân thể của Thiên Cơ Tử ngay khi bàn tay Bách Lý Hùng Phong chạm vào, tức khắc tan chảy như một người tuyết, chỉ trong thoáng chốc đã hoàn toàn biến mất.