Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Lục Tiểu Phụng Đồng Nhân Cửu Kiếm

Thể loại: Xuyên Không, Kiếm Hiệp
Số chương: 89
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Truyện Lục Tiểu Phụng Đồng Nhân Cửu Kiếm là câu chuyện kể về hành trình vượt thời gian, đi qua những điều lạ lẫm để đến một thế giới mới nơi mà chính nhân vật trong truyện viết lại một câu chuyện riêng cho chính mình.

Danh sách chương Lục Tiểu Phụng Đồng Nhân Cửu Kiếm


Chương 1: Cung Cửu

1 Mắt vừa nhắm, người đã chết. Mắt vừa mở, người lại sống. Khắc trước trái tim vỡ tan mà chết, khắc này lại nằm trên giường của mình, trở thành bản thân của mười năm trước.


Loading...

Chương 2: Mới Gặp

2 Trên đường thập phần náo nhiệt, Cung Cửu bước chậm rãi, vẻ mặt thản nhiên, tựa hồ không cảm thấy những ánh mắt nóng rực thường xuyên trộm ngắm hướng hắn.


Chương 3: Thành Chủ

3 Đại danh Diệp Cô Thành, Cung Cửu tự nhiên đã nghe qua, hơn nữa như sấm bên tai. So với lúc trước, Cung Cửu luôn âm thầm làm việc, không có tiếng tăm gì, ngay cả cuối cùng lúc hắn chết, trên giang hồ cũng không có mấy ai nghe qua cái tên “Cung Cửu”.


Chương 4: Thanh Lâu

4 Sau khi Cung Cửu rời khỏi, Diệp thành chủ quả thật có loại cảm giác nhẹ nhàng thở ra. Kỳ thật y cũng biết mình làm thế này có vẻ hơi không hợp lẽ phải, quá mức đẩy người ra ngàn dặm…… Cho dù là Diệp Cô Thành ban đầu, chỉ sợ cũng không lãnh đạm như vậy, dù sao biểu hiện của Cung Cửu đều tao nhã khéo léo, giơ tay nhấc chân thôi mang lại khí chất tôn quý, thái độ càng thập phần thân mật, hoàn toàn xoi mói không ra nữa điểm châm chọc a.


Chương 5: Bằng Hữu

5 Đại mỹ nhân xuất trướng hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người, không khí náo nhiệt trong Tụ Xuân Lâu lập tức đạt tới cao điểm, ngay cả Diệp Cô Thành cũng nhìn về nữ nhân đánh đàn giữa đài cao kia.


Chương 6: Đùa Giỡn

6 Hai bạch y nam tử phong thần tuấn tú cùng đứng tại đuôi thuyền, xa trông thanh sơn quái thạch, gần xem cá bơi trong dòng. Bất giác, đã hóa thành phong cảnh trong mắt người khác.


Chương 7: Sa Mạn

7 Lúc nãy khi Cung Cửu cùng Diệp Cô Thành nói chuyện phiếm hứng gió trên thuyền, Sa Mạn đang trong khoang thuyền, đứng ngồi không yên. Sa Mạn rõ ràng xuất thân phong trần, nhưng lại mang theo một loại khí chất cao ngạo xuất trần.


Chương 8: Sát Thủ

8 Khi thuyền cập bờ đúng lúc chạng vạng, mây đỏ vây kín bầu trời, đèn hoa mới lên. Nhóm người hầu của Diệp Cô Thành rời thuyền trước đi chuẩn bị việc ăn ở, sau đó Diệp Cô Thành cũng lấy một tư thái hoàn toàn phù hợp “Thiên Ngoại Phi Tiên” chậm rãi đi xuống thuyền, những người bên bờ, cũng vì vậy mà dụi dụi hai mắt, hoài nghi bọn họ có phải nhìn thấy thiên ngoại tiên thần hàng lâm nhân gian không.


Chương 9: Thần Bí

9 Chuyện tao ngộ sát thủ ám sát đối với Cung Cửu mà nói căn bản không tính là đại sự gì, vấn đề duy nhất là người sai sử sau màn đến tột cùng là ai? Lại thuộc về thế lực phương nào?Cung Cửu cũng không thể dựa vào kinh nghiệm đời trước để rõ ràng chuyện này, bởi vì lần này hắn tới đến Trung Nguyên, đã cải biến lộ tuyến tuần tra sản nghiệp; Hơn nữa trên đường đi, lệnh Cung Cửu chỉ thị cũng khác biệt rất lớn, rất nhiều chuyện vì vậy mà cải biến — đối với Cung Cửu mà nói biến hóa này tự nhiên là tốt, sách lược của hắn có thể khiến thế lực khuếch trương càng nhanh, lực ảnh hưởng cũng dần tăng cường…… Bởi vì hắn tiên tri tiên giác, Cung Cửu dĩ nhiên không cần giống như kiếp trước che dấu quá sâu, không mấy năm nữa, thế lực của hắn có thể đạt tới mức độ kinh doanh mười mấy năm kiếp trước, sau đó hướng tới tương lai càng rộng lớn tiếp tục đi tiếp.


Chương 10: Địa Cung

10 Lúc cánh cửa khổng lồ, mà trong mắt Diệp Cô Thành là “ra vẻ đến không thể ra vẻ hơn”, chậm rãi mở ra, “căn cứ bí mật” của Cung Cửu rốt cục hiện ra trước mắt mọi người — nơi này chỉ có thể dùng bốn chữ “Quả nhiên là thế” để hình dung, giống như Diệp Cô Thành đã suy nghĩ, đây là một cung điện ngầm cực kỳ khổng lồ, bên trong lớn có lương trụ, thính đài, màn che, nhỏ có bàn, ấm trà, khăn trải bàn…… Không nơi nào không dùng vật liệu thượng đẳng cùng thủ công tối tinh mỹ chế thành, thậm chí cả ghế dựa bốn chân, cũng điêu khắc hoa văn kim văn, dưới còn điếm nhuyễn ngọc.


Chương 11: Thần Thâu

11 Mắt thấy Cung Cửu cười ái muội vô cùng đi đến bên giường…… Diệp Cô Thành “Thân bất do kỷ” mà nhộn nhạo. Kỳ thật dùng đầu ngón chân tự hỏi, Diệp Cô Thành cũng có thể đoán được chiếc giường kia đại khái có mật đạo cửa ra vào linh tinh lang tang gì đó – thứ cơ quan nhỏ nhặt như vậy, trên cơ bản mỗi cuốn tiểu thuyết võ hiệp đều có nhắc tới…… Kỳ thật đó chẳng phải mật đạo gì, mà là cửa thoát hiểm của đại chúng phải không? !Tuy nói lý trí Diệp Cô Thành đang nói cho y đừng nghĩ bậy, kỳ thật cái gì cũng sẽ không phát sinh, nhưng vì tướng mạo Cung Cửu thật sự quá tốt, dáng người cũng là thuộc loại ưu, hơn nữa hắn còn “Ngoái đầu nhìn lại nhất tiếu bách mị sinh”[1]…… Thân là thành viên của hiệp hội ngoại hình, Diệp thành chủ thật sự sắp chịu không nổi nữa …… thế nhưng Diệp Cô Thành lập tức đứng vững, nguyên nhân không phải do y, chỉ vì não Diệp Cô Thành thoáng bổ sung vào hình ảnh y đang bị bắt cầm roi da trong tay không ngừng….


Chương 12: Ván Bài

12 Đột nhiên liền bị kêu ra thân phận, còn bị chộp lấy cổ tay, tim Tư Không Trích Tinh đập mạnh liên hồi, thầm nói: Không xong ! công tử ca tiểu bạch kiểm này nguyên lai là cao thủ phẫn trư ăn hổ, cả lão tử cũng bị hắn lừa !Những lúc ăn trộm bị phát hiện lại còn bắt được, phản ứng đầu tiên là gì? Đương nhiên là chạy! Dùng sức mà chạy! Cho dù Tư Không Trích Tinh là “Thâu vương chi vương”, cũng vẫn chạy như thường, người khác cũng chẳng vì danh hào này mà không đập gã – ăn trộm mà, bị đánh là chuyện bình thường như ăn cơm bữa thôi.


Chương 13: Giao Phong

13 Nghe được lời Cung Cửu nói, Diệp Cô Thành trong lòng nổi lên một trận sóng to gió lớn– Cung Cửu đến tột cùng chỉ là đang đùa, hay thật sự muốn thử y? Có phải Cung Cửu đã nhìn ra y có ý muốn giữ mạng cho Tư Không Trích Tinh mệnh, sinh hoài nghi, cho nên mới nói lời nói bề ngoài như hoang đường lại ẩn chứa sắc bén, định ra thắng bại trận cá cược này hoàn toàn do Diệp Cô Thành y quyết đoán hay không?Tâm Diệp Cô Thành rối loạn…… Nhưng Cung Cửu đến tột cùng suy nghĩ cái gì? Tại sao hắn không trực tiếp ngã bài, hay vốn là vì muốn nhiễu loạn tâm Diệp Cô Thành?Suy nghĩ thế nào cũng không có đầu mối, như vậy phương pháp tốt nhất lúc này chính là lấy bất biến ứng vạn biến, vì thế Diệp Cô Thành không đáp lại câu hỏi của Cung Cửu.


Chương 14: Đối Phó

14 Sa Mạn đeo vẻ mặt tươi cười hoàn mỹ dựa vào lòng Cung Cửu, đại khái trong đêm qua nàng đã nghĩ thông suốt, vô luận Cung Cửu thần bí và quỷ dị cỡ nào, bình tĩnh nhận là được — tóm lại Cung Cửu đã vượt xa kỳ vọng của Sa Mạn đối với “Nam nhân của nàng”: Hắn chẳng những sức mạnh siêu quần, cũng có tài phú kinh người, bộ dạng lại hảo, tính nết nha…… Sa Mạn cảm thấy chỉ cần nàng không làm chuyện không nên làm, không nói lời không nên nói, Cung Cửu vẫn thực ôn nhu với nàng.


Chương 15: Ra Tay

15 Nghe thấy Cung Cửu nói trắng ra như vậy, Diệp Cô Thành trong lòng lộp bộp một cái, mặt y cũng trắng. Thế nhưng mặt Diệp Cô Thành vốn đã rất trắng, nên chút biến hóa này cũng không ai phát hiện.


Chương 16: Kết Giao

16 Vừa rồi còn nói “Động thủ” a,“Giết” a gì gì đó, hiện tại lại dám to mồm nói “Ăn một bữa”,“Ta làm chủ” nữa chứ…… tư duy của Cung Cửu này chuyển biến nhanh quá, rất quỷ dị a, người này rốt cuộc là sinh vật kỳ quái từ địa phương nào chạy bậy ra đây thế này!Diệp Cô Thành đã hoàn toàn cân nín không biết nói gì, Tư Không Trích Tinh cũng vẻ mặt mờ mịt, gã kinh ngạc vuốt hồng ngân trên cổ mình, thì thào hỏi:“Ngươi…… Ngươi không giết ta ?” Gã vốn đang nghĩ Cung Cửu sẽ bão nổi sau đó cùng Diệp thành chủ đại chiến ba trăm hiệp thiên hôn địa ám, ngươi chết ta sống — căn bản chỉ vì cứu cái mạng nhỏ này của gã thôi…… Nếu thật như vậy, Tư Không Trích Tinh cảm thấy, cho dù cuối cùng gã có chết, cũng coi như là “Tuy tử mà vinh”.


Chương 17: Yếu Thế

17 Cung Cửu say sao? Hiển nhiên không có. Có thể lấy dáng người mạnh mẽ như vậy nhào vào lòng Diệp Cô Thành, làm Bạch Vân thành chủ đường đường cũng không kịp phản ứng; Hơn nữa Cung Cửu còn gắt gao ôm chặt eo Diệp Cô Thành, tiện thể chặn góc độ y rút kiếm…… Nói hắn không phải sớm có dự mưu cũng chẳng ai tin nổi a !Nhưng mà, đối mặt với một mỹ nhân đang “Ôm ấp nhớ thương” trừ tính cách ra chỗ nào cũng thực hợp khẩu vị của y — lập trường của Diệp Cô Thành thập phần không kiên định mà lung lay,“Tâm” Không khỏi bắt đầu suy xét: Mỹ nhân trong ngực, đá văng hắn ra hay ỡm ờ chịu đại hay trực tiếp đẩy ngã đây…… Nhưng ôm ấp nhớ thương là Cung Cửu a, “Mỹ nhân” như vậy có thể đẩy ngã sao? !Sự thật chứng minh, thời điểm đối mặt biến thái thì không thể do dự, Diệp Cô Thành chỉ do dự khoảng nửa giây, mặt Cung Cửu đã không ngừng phóng đại trước mắt y, lập tức sẽ bị hôn!Mặc kệ đẩy hay không đẩy, bị biến thái cường hôn thì thiệt là quá yếu a, nếu là ngược lại thì còn tạm chấp nhận…… Diệp Cô Thành tuy đang miên man suy nghĩ, nhưng may mà phản ứng của y cũng không chậm, trước tình thế “Chỉ mành treo chuông” này, Diệp Cô Thành chợt lấy tay làm kiếm, chỉa vào nơi yếu hại trên lưng Cung Cửu.


Chương 18: Sự Khởi

18 Lúc Lục Tiểu Phụng tỉnh lại đã là giữa trưa, nhưng hắn lại không cảm thấy đau đầu do say rượu chút nào. Thân là lãng tử, tửu lượng của Lục Tiểu Phụng tự nhiên rất tốt, nhưng càng trọng yếu hơn là, rượu Cung Cửu rất ngon, làm người uống dư vị vô cùng, mà không làm thân thể bị tổn hại gì.


Chương 19: Bao Che Khuyết Điểm

19 Mắt thấy đồng bạn toi mạng trong chớp mắt, đại hán thanh y còn lại mặt vốn đã xanh mét gần như chuyển thành màu đen, chỉ nghe gã trầm giọng nói:“ tốt lắm! các ngươi muốn nghịch cùng Thanh Y Lâu?”Lục Tiểu Phụng cư nhiên cũng cười lạnh lên, hắn rất ít cười lạnh, hiển nhiên hắn cũng sinh khí, nói:“Thanh Y Lâu quả thật thực không được, nhưng nơi Lục Tiểu Phụng ta không muốn đi, cũng không ai có thể ép ta lôi đi!”Đại hán thanh y kia vẻ mặt tức giận, nhưng gã cũng biết tiếp tục lưu lại nơi đây tuyệt đối chiếm không được cái gì, liền dứt khoát xoay người nhảy ra ngoài cửa.


Chương 20: Phú Hào

20 Một thỏi vàng có thể mua được bao nhiêu cỗ quan tài nhỉ?Trong nháy mắt, Diệp Cô Thành thật sự cảm thấy lời nói này của Cung Cửu cực khí phách nha, thậm chí y còn yên lặng bấm ngón tay trong lòng một lần mới đưa ra kết luận: thỏi vàng này cũng đủ mua quan tài cho cả đám người Kim Bằng Vương Triều, Hoắc Hưu, thậm chí còn có thể mua cho cả đám Diêm lão bản cùng Độc Cô Nhất Hạc chết oan của Châu Quang Bảo Khí Các, trên thực tế vẫn còn dư dã a, cho dù người chết nhiều một ít, cũng không sợ không có quan tài nằm, nhiều lắm thì chất lượng quan tài chênh lệch chút đỉnh thôi.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Ngư Trường Kiếm

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 20


Người Đẹp Thành Phiên Ngung

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 11



Hồng Ma Bảo

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 29


Long Nhi Thánh Nữ

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 21


Thiết Cốc Môn

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 54


Tàn Chi Tuyệt Thủ

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 34


Ngọc Kiếm Ly Hồn Tiêu

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 24


Quỷ Thủ

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 10


Đại Hành Quyết

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 35