81 Diệp Cô Thành một bên lo lắng A Cửu của y có bị Bạch Vân thành chủ đang nổi điên đâm thủng không, một bên lên án tặc lão thiên thích đùa giỡn, còn nghĩ đến ảnh hưởng và hậu quả song phương đổi hồn…… Diệp Cô Thành liền tính đi tra trước, nhìn xem trong thời gian này, Cung Cửu và Diệp Cô Thành thế giới kia có làm chuyện gì không nên làm không, nếu tạo thành ảnh hưởng không tốt gì, y còn phải đi kết thúc dùm họ nữa, thật trớ trêu a.
82 Nghe Cung Cửu kêu một tiếng “Lão cha”, mặt Ngọc La Sát nhất thời xanh rồi lại trắng, trắng rồi lại hồng, lại không thể phát hỏa trên đường cái, đành cắn răng nói:“Hai vị thỉnh !”Ba người ngồi vào một tửu lâu xa hoa, Diệp Cô Thành cũng không biết thân phận Ngọc La Sát, đang nghi hoặc, Cung Cửu bỗng bắt lấy tay Diệp Cô Thành, ôn nhu cười nói:“A Thành, vị này là Ngọc giáo chủ Tây Phương Ma Giáo, cũng chính là sinh phụ của Tây Môn trang chủ.
83 Mười lăm tháng chín, trăng tròn trong như gương nhô lên cao. Đêm lại lạnh như nước, bạch y như tuyết, trên Tử Cấm Đỉnh, hai đại kiếm khách ôm kiếm mà đứng, yên lặng đối diện.
84 Một ngày không lên triều nọ, lại đang vào đầu xuân, đã qua hơn giờ ngọ, mặt trời xung không gay gắt, mọi nơi đều mang theo hơi ấm vui say, khiến người ta dễ dàng mệt mỏi uể oải, cả tiểu cung nữ tuần tra trong cung cũng nhịn không được lấy tay áo che mặt, khẽ ngáp một tiếng.
85 Kể ra khi chuyện của U Linh sơn trang rốt cục chấm dứt, Lục Tiểu Phụng sau khi trải qua tầng tầng khó khăn gian nguy, còn chứng kiến cái chết như “Bị trời phạt” của Mộc đạo nhân trên núi Võ Đang, thật làm hắn rất chấn động, nhu cầu cấp bách cần “An ủi”, vì thế hắn liền tự nhiên mà vậy sinh ra tâm tư muốn đi Giang Nam tìm Hoa Mãn Lâu chơi.
86 Thừa dịp Hoa Mãn Lâu và Lục Tiểu Phụng tại Giang Nam tân hôn yến nhĩ, ta ta ngươi ngươi, không có thời gian rỗi, hai gia hỏa cực không phúc hậu tức Cung Cửu và Diệp Cô Thành liền tiêu tiêu sái sái về kinh hồi cung thế đó.
87 Chuyện kể vào một ngày trời ấm nắng tươi, ngự hoa viên chim hót hoa thơm, Cung Cửu khép hờ mắt nằm vùi trong giường mềm phơi nắng, Diệp Cô Thành thì ngồi bên cạnh đút hắn ăn mơ, vợ chồng son ngày qua ngày không biết thoải mái biết chừng nào.
88 Tắm rửa thay quần áo là phương pháp duy nhất giúp các đại hiệp giang hồ khôi phục hình tượng ngăn nắp sáng đẹp sau chuyến đi phong trần mệt mỏi, quả thật có một số cao thủ đứng đầu có thể dùng nội lực đẩy bụi đất ra khi đang đi trên đường — bất quá làm thế cũng không thể thay thế tắm rửa, ai không biết những cao thủ như Tây Môn Xuy Tuyết, Diệp Cô Thành đều ưa tắm rửa? Đó kỳ thật là vì cao thủ luôn luôn phải có tác phong “Cao”, năm đó họ vì duy trì hình tượng bạch y như tuyết tốt đẹp, không ngừng mà tắm a tắm, không biết khi nào đã thành thói quen, lúc họ biến thành cao thủ chân chính cũng ngừng không được nữa rồi.
89 Biết được Tây Môn phu nhân cư nhiên là Tôn Tú Thanh, mặt Ngọc La Sát nhất thời xanh hơn cả Tây Môn Xuy Tuyết, tức giận đến cả người run rẩy kèm thêm phùng mang trợn má.