1 Khách sạn X. Trong một căn phòng ở lầu hai, một cặp nam nữ đang nằm dài trên giường, mắt âu yếm nhìn nhau, thân mình chỉ còn độc khăn tắm. Xem ra sắp đến đoạn quan trọng.
2
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Tạo hình nam nhân vậtChương 2: Diêm Vương Còn Chửi, Ngán Gì Dị Giới
3 Hàn Phong tỉnh lại. Vừa rồi qua cửa luân hồi rất nhanh. Hắn còn tưởng sẽ bay vèo vèo như trong phim, hóa ra nháy mắt một cái đã xong, rất mất hứng. "Chỗ nào đây? Sao giống thời cổ đại thế này?" Hàn Phong lẩm bẩm nghĩ thầm.
4 Hàn Phong tỉnh.
Vừa rồi qua “cửa luân hồi” rất nhanh. Hắn còn tưởng sẽ bay vèo vèo như trong phim, hóa ra nháy mắt một cái đã xong, nửa điểm hứng thú cũng không có.
5 Một góc Trường An. - Tiên sư hai thằng lừa đảo. . . Lăng Phong mặc một bộ đồ rách không thể rách hơn, vươn vai chửi một câu. Hắn dần hòa nhập vào cuộc sống mới.
6 Một góc Trường An.
Kinh thành là chốn phồn hoa, nơi mỗi người đều tự hào là những người đầy văn hóa. . .
- Đậu móa hai thằng lừa đảo. . .
Một tên thanh niên rách rưới vươn vai chửi lớn, khiến bầu không khí nhân văn của kinh đô nhất thời bị ô nhiễm.
7 Chói lóa. Người không thấy đâu, chỉ thấy toàn trang sức. Chỉ thấy một đám nghênh ngang đi tới, ở giữa dĩ nhiên là một tên "nhị thế tổ". Thời đại này nói riêng về trang phục, không hợp mắt người hiện đại như Lăng Phong cho lắm.
8 Đêm đến, trong một căn miếu hoang đổ nát.
Lăng Phong nằm dài trên cỏ, ngửa mặt nhìn trời đêm.
Trăng giữa tháng không sáng lắm. Tuy nhiên bầu trời rất trong, nhìn rõ cả dải sao.
9 Lăng Phong mang bao tay vào, lần này nhờ có cái bao tay khá dai, con chó kia chỉ giống như cảnh khuyển vậy, cứ cắn vào rồi giằng ra. Nhờ vậy Lăng Phong cũng đỡ đau hơn hẳn.
10 (Facebook của truyện : facebook. com/atkd1890fic, like để nhận thông báo chương mới, chém gió cùng tác giả, xem ảnh chế nhân vật, etc)
Trời chuyển tối.
11 - Khúc quản gia, ngươi muốn làm trò gì đây? - Ta làm gì không cần ngươi quản, lùi ra sau. - Ngươi chạy cũng vô ích, công tử nhà chúng ta chả lẽ không tìm ra sao?- Hừ.
12 Trong một căn miếu hoang đổ nát, ánh lửa ảm đạm.
Tên Quyền bước lại vỗ vai Lăng Phong, trong đây cũng chỉ có kẻ này chịu nói chuyện với hắn. Lăng Phong vẫn đang thất thần, những hình ảnh vừa rồi cứ thi thoảng hiện ra.
13 - Buông ta ra. . . Lăng Phong đi vội vào, tên Quyền ngay sau. Đi vài bước đã thấy tên Hùng đi ngược ra. A Vinh đã đứng sẵn ở cửa từ lúc nào, mắt lúc liếc nhìn vào gian trong.
14 Quanh đống lửa.
Hùng và Diệp giống như hai con gấu đang ngủ. Tên Vinh như một con rắn độc, mắt lúc liếc nhìn về phía hai người Lăng Phong, miệng lúc nào cũng treo nụ cười nhếch mép.
15 Phía tây Trường An. Mùa thu, trời bắt đầu trở lạnh. Ở cái khu người nghèo này, người ta hầu như không quan tâm mùa nào, lo bữa nay bữa mai đã đủ mệt, dù muốn cũng không tích trữ nổi cái gì cho cái lạnh sắp đến.
16 Sáng sớm hôm sau.
Nhân tiện kể một chút, tối qua Khương tiểu thư ngủ cùng Lâm thị, cũng không phải ngủ với Lăng Phong. Các vị sắc lang không cần thắc mắc chuyện này.
17 Cửa Quang Hóa, một trong ba cửa ra vào thành bắc Trường An, Vị trí của Trường An tại Nam Tống ở phía bắc, không phải trung tâm, toàn bộ giao thương trong nước đều chủ yếu từ năm cửa thành nam ra vào.
18 Nửa tháng sau.
Lưỡng Chiết, Tô Châu, phủ Bình Giang.
Lăng gia tuy không phải thăm căn cố đế ở Tô Châu, mới chỉ truyền được 2 3 đời. Nhưng nhờ vào buôn bán tơ lụa, ngắn ngủi mấy chục năm đã khai chi tán diệp, cửa hiệu đông đảo.
19 "Giàu vl. " Lăng Phong cũng chỉ có thể bật ra hai chữ này. Hắn chưa đi nhiều, cũng khó có thể bình luận gì được thêm. Đây là một khuôn viên khá rộng, không như cái sân nhà lụp xụp bấy lâu Lăng Phong vẫn ở.
20 (Facebook của truyện : facebook. com/atkd1890fic, like để nhận thông báo chương mới, chém gió cùng tác giả, xem ảnh chế nhân vật, etc)
Chỉ thấy một cái bóng lao đến trước, chưa kịp phản ứng thì thấy Mặc lão bước ra trước chụp lấy tay người kia.