881 Lần trước gặp Tiêu Thiên Phóng, biết được Tiêu Phong đã độ kiếp 30 năm, Lăng Phong vô cùng tiếc hận. Xuyên cũng đã xuyên, lại thế nào muộn mất toi 30 năm.
882 Dù sao thì, Kim lão gia cũng là người có công khai sáng kiến thức võ lâm, Lăng Phong cũng nên nói câu công đạo thay ngài ấy. Hắn liền ra mặt giảng hòa :- Sư phụ, thị phi giang hồ mà thôi, chẳng phải vì sư môn quá nổi tiếng sao? Cho nên mới thành đề tài cho kẻ khác đàm tiếu.
883 Khách điếm dưới chân Thục Sơn. - Sao rồi?- Không thấy hắn đâu cả. Đại Tiếu đi tới đi lui, trước mặt gã là hai nam một nữ. Tình hình phát sinh dị thường, Long tổ tập hợp.
884 Ở đây cũng không chỉ có mình Tiểu Uyển đang đứng, không hiểu sao tên thanh niên này lại tiếp cận nàng. Tiểu Uyển tò mò hỏi :- Ngươi đến tham gia Anh Kiệt sao?Tên thanh niên cười gượng :- Đúng vậy, tại hạ.
885 Chuyện tướng hồn xem ra đành để ra sau. Lúc này, thiếu niên tuấn tú liếc mắt hỏi Lăng Phong :- Nó là người quen của ngươi sao?- Đúng vậy!Lưu Thái cười nham nhở :- Haha, quen? Làm sao? Cũng thấy nó hợp nhãn, bịa chuyện muốn tranh với bọn ta sao? Nói cho ngươi biết, bọn ta nhìn thấy nó trước.
886 Lăng Phong dẫn Phi Yến bám theo Dương Minh. Mặc dù tặc nương này hành sự có chút tàn ác, nhưng lại là nhân sĩ đi lẻ đầu tiên mà Lăng Phong gặp. Vả lại, qua hành động giết Lưu Thành bịt miệng, Lăng Phong cảm giác kẻ này cũng gọi là có tí “nghĩa khí”, có thể xem xét kết giao.
887 Lúc này, dưới núi. Cảnh tượng chân Thục Sơn đã không còn nhộn nhịp như mấy ngày trước. Dù sao phân nửa thiếu niên tinh anh đã tham gia Anh Kiệt, còn lại chủ yếu là trung niên trưởng lão, mà đám này sẽ không ngồi tửu lâu bát quái như đám thanh niên.
888 Diệp Tịch hắng giọng :- Trước nhất, có lẽ các vị đều đã biết, Độc Cô Cầu Bại lại gửi thư khiêu chiến. Có Cái bang, Toàn Chân, Thiếu Lâm, Hoa Sơn. Không biết có vị nào khác không?Các phái được nhắc tên, theo thứ tự lần lượt chính là 4 Cao Thủ đầu bảng hiện tại.
889 Thần Cung cũng không phải quá tách biệt Trung nguyên. Tuy vị trí tổng đàn không rõ ràng, nhưng đại khái nằm đâu đó giữa Tần Phượng và Ngụy quốc. Tuy nhiên, nếu nói đến lịch sử, Thần Cung là thế lực tách biệt.
890 Lúc này, ngay lưng chừng Thục Sơn. Giữa rừng đang có một cái xác không rõ ai giết. Đám thanh niên Anh Kiệt đang ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta. - Đường Thiên Hành, ngươi dám giết người?Dương Minh ánh mắt tóe lửa.
891 Rất nhanh, một đám vây công nhóm Thục Sơn muốn đoạt tấm Kiếm lệnh thứ hai, Lăng Phong đang lưỡng lự không biết có nên nhảy vào tranh hay không, thì có ai đó tiếp cận :- Này, Chu Bá Thông phải không? Làm quen chút đi, tại hạ Trường Ca minh Vương Trường Đông.
892 - Của Đường Thiên Hành?Không chỉ Vương Trường Đông, mấy người Khúc Linh Phong cũng nghệt mặt ra. Dù sao tên họ Đường kia danh tiếng cũng không phải nhờ thổi ra.
893 Bạch Ngọc Đường hắng giọng :- Ta đem trả cây Tuyết Tễ, cũng nhân tiện ở lại, háhá. Ngươi còn không biết đâu, Toàn Chân. . . Mà bỏ đi, cái này không phải trọng điểm.
894 Khi đám Lăng Phong lên điểm tập kết đỉnh Thục Sơn, lại phát hiện một chuyện khá thú vị. Chỉ thấy phía bên kia chiến hào cờ quạt tinh tế, coi bộ là ban tổ chức làm nhiệm vụ nhận lệnh bài điểm danh top 40.
895 Người vật ra đất cũng không phải Bạch Ngọc Đường, mà là một tên lạ hoắc mặt ngựa. Xem ra thuốc của Đường môn cũng không diệt chuột. Cả đám Lăng Phong đều nhìn sang Bạch Ngọc Đường.
896 Một lúc sau, Lăng Phong cũng dàn xếp xong với Tần Quyền, quay lại hỏi :- Vương huynh gặp phải ai vậy?- Ta gặp. . . Vương Trường Đông còn chưa kịp nói, đã có tiếng ai đó :- Vương công tử, không ngờ chúng ta lại là đối thủ sớm như vậy.
897 Vương Trường Đông nói :- Đúng rồi. Diệp huynh muốn tham gia anh kiệt, cũng vì lý do kết hôn lấy vợ đấy. Lăng Phong không khỏi ngoài ý, cũng một tên vướng mắc chuyện vợ con? Nam nhân trưởng thành đều đồng bệnh tương liên, không sai mà.
898 Vương Trường Đông liền hỏi :- Chu huynh đệ ở bang tào lao đó cũng nghe đến Thẩm tiểu thư?Lăng Phong mặt xạm nói :- Là Tào bang. Ta biết một chút, chỉ một chút thôi.
Thể loại: Huyền Huyễn, Võng Du, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Bách Hợp, Xuyên Không
Số chương: 105