21 Không giải thích được hiện tượng vừa rồi, Lăng Phong đành bỏ qua, đi theo Lâm thị ra khỏi nội viện. Mấy người Lăng Phong được xếp ở một phòng nhỏ, có lẽ là Tây viện nọ.
22 Lăng phủ, Tây viện.
Mấy người Lăng Phong được sắp xếp ở một phòng nhỏ Tây viện. Chỗ này trông khá thanh nhã, viện nhỏ nhiều gian, phía trước còn có cả vườn hoa hồ nước.
23 Sáng sớm, Lăng Phong chạy bộ dọc bờ đê. Mấy hôm nay hắn bắt đầu chạy bộ sáng, rèn luyện thân thể, muốn đá vào mồm ai đó thì cũng nên có chút sức lực. Hơn nữa, lần trước chứng kiến chém giết khiến Lăng Phong nhận ra nên rèn luyện một chút.
24 Vài hôm sau.
Tô Châu, bên bờ đê Thái Hồ, đào liễu xanh mướt, sóng vỗ dập dờn.
Thái Hồ vô cùng rộng, thậm chí có chỗ sinh sóng vỗ bờ như Đông Hải.
25 - Ngươi. . . tên gì?Cô gái chần chừ nhìn Lăng Phong một lúc. - Lăng Phong. Lăng Phong đáp ngay, tên hắn cũng chả có gì bí mật. - Ngươi. . . là đầu bếp?- Đầu bếp? Cô nương đùa sao.
26 Chào gà rút cục nấu xong.
Ngô cô nương hóa ra cũng biết cách lấy cháo ra bát, bằng không Lăng Phong sẽ nghi ngờ trí lực của nàng ta có vấn đề.
Lăng Phong cũng không khách sáo, vừa húp vừa ăn như chết đói ba năm, thịt gà ngấu nghiến như hổ vồ mồi.
27 Mùa đông đã sắp hết. Lăng Phong tới cái thế giới này cũng đã xấp xỉ ba tháng. Gió thổi nhẹ mang theo chút khí lạnh và hương vị cổ kính. Tô Châu một màu xanh lục, năm nay tuyết không rơi.
28 Mùa đông sắp hết.
Gió thổi nhẹ mang theo chút khí lạnh và hương vị cổ kính.
Tô Châu một màu xanh lục, năm nay tuyết không rơi. Ở một góc nhỏ bên sông, khung cảnh còn đẹp hơn khi có một thân ảnh lung linh.
29 Lăng Phong một bộ nghênh ngang, ngậm cọng cỏ bên miệng, đi dạo lững thững trong thành Bình Giang. Mặc dù mỹ nữ mặc đồ mát mẻ dạo phố, chụp ảnh tự sướng, mấy trò chơi cao quý kia ở thời này không có, nhưng trái lại giúp Lăng Phong quan sát được nhiều hơn một chút.
30 (Facebook của truyện : facebook. com/atkd1890fic, like để nhận thông báo chương mới, chém gió cùng tác giả, xem ảnh chế nhân vật, etc)
Lăng Phong ngậm cọng cỏ bên miệng, đi dạo lững thững trong thành Bình Giang.
31 Tô Châu chỉ là một trong cả chục châu của đạo Lưỡng Chiết phía đông. Thế nhưng đối với "đất sinh mỹ nữ" Giang Chiết, Hoa khôi hội tại Bình Giang Tô Châu hàng năm lại là sự kiện rất có tầm cỡ.
32 Lúc này, cách đó không xa.
Trong một chiếc thuyền hoa sặc sỡ, một giọng thanh thúy dễ nghe vang lên :
- Tỷ tỷ, sắp đến giờ rồi, tỷ vẫn chưa đeo trang sức vào sao?
- Ừm.
33 - Các vị các vị, mong hãy giữ bình tĩnh. Các hoa khôi đây chỉ muốn ra chào thôi, nếu bị kinh sợ thì làm sao biểu diễn cho tốt được chứ. Lúc đầu còn đỡ, càng về sau các ứng cử viên tên tuổi xuất hiện, đám hâm mộ cuồng ở dưới càng chen ra trước, thậm chí giẫm đạp lên nhau rớt cả xuống sông cũng có.
34 Tình hình có điểm loạn.
Lúc đầu còn đỡ, càng về sau các ứng cử viên tên tuổi xuất hiện, đám hâm mộ cuồng ở dưới càng chen ra trước, thậm chí giẫm đạp lên nhau rớt cả xuống sông cũng có.
35 Tình cảm quần chúng lên cao. Lúc này anh em đang nước sôi lửa bỏng, tinh trùng lên não, máu dồn ra tay, tự nhiên có thằng ngu nào đứng ra làm bia, dĩ nhiên ăn đủ.
36 Tình cảm quần chúng lên cao.
Lúc này anh em đang nước sôi lửa bỏng, tinh trùng lên não, máu dồn ra tay, tự nhiên có thằng ngu nào đứng ra làm bia, dĩ nhiên ăn đủ.
37 Ngô Oánh Oánh cười mỉm :- Hì, công tử thật biết đùa. Vừa rồi công tử nhận xét hình như vẫn chưa hết. Nô gia tò mò muốn được chỉ giáo thêm, muốn mời công tử nói thêm một chút, không biết.
38 Ngô Oánh Oánh cười mỉm :
- Hì, công tử thật biết đùa. Vừa rồi công tử nhận xét hình như vẫn chưa hết. Nô gia tò mò muốn được chỉ giáo thêm, muốn mời công tử nói thêm một chút, không biết.
39 Lâm thị không ngờ lão già này đê tiện đến vậy, bà đứng khép vào góc run rẩy. Lăng Hùng càng nổi máu nóng dồn dập nói :- Lâm muội, ta cũng chả muốn dài dòng nữa, nàng bây giờ là người Lăng phủ, nghe ta an bài đi.
40 (Facebook của truyện : facebook. com/atkd1890fic, like để nhận thông báo chương mới, chém gió cùng tác giả, xem ảnh chế nhân vật, etc)
Lâm thị không ngờ lão già này đê tiện đến vậy, bà đứng khép vào góc run rẩy.
Thể loại: Khoa Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 50