81 Tất cả quay qua nhìn. Lăng Phong thở ra, ít nhất kéo dài được một lúc. Vừa rồi mọi chuyện xảy ra quá nhanh không kịp nghĩ ngợi, nay qua rồi Lăng Phong mới thấy sợ hãi dâng lên.
82 Bên trong đổ phường.
Tuyết Cơ bất ngờ lui ra sau, đồng thời mở cái bát ra.
- Ta thua!
Mọi người ồ lên. Măc dù Lăng Phong vẫn chưa đặt lớn nhỏ gì cả, nhưng nhìn tình huống này, hắn đặt gì cũng thua rồi.
83 Trời đột nhiên đổ mưa. Coi bộ ông trời đang khóc cho số phận của Lăng Phong, làm trai tân quá lâu. Hắn kiếp trước không đến nỗi nghiện tình dục, nhưng cũng là sinh hoạt điều độ.
84 Tất cả quay qua nhìn.
Người tới là một lão nhân, đầu tóc rối mù che gần hết mặt, vác một cây gậy cong queo, phía đuôi gây treo một cái túi vải, nhìn rất hài hước.
85 - Cô tỉnh rồi sao?- Ngươi thế nào rồi?Hai người cùng hỏi. Lăng Phong không biết biểu hiện thế nào cho phải. Cứ chiếu theo tình tiết thông thường mà nói, hắn còn tưởng vị cô nương này tỉnh dậy, chắc sẽ khóc một trận.
86 Trời đột nhiên đổ mưa.
Coi bộ ông trời đang khóc cho số phận của Lăng Phong, xuyên không mấy tháng trời chẳng tán nổi một em.
Hắn kiếp trước không đến nỗi nghiện tình dục, nhưng cũng là sinh hoạt điều độ.
87 Trở lại buổi sáng hôm sau. Không khí sáng sớm đang có chút kỳ cục. Lăng Phong còn nhăn răng sống ở đó, tức là Diễm Tuyết Cơ đã thành công. Lăng Phong hoàn toàn không biết chuyện đêm qua, mặc dù hắn thấy cơ thể mình như mất hết sức lực, nhưng lại nghĩ do "đại chiến" với mỹ nữ mà ra.
88 - Cô tỉnh rồi sao?
- Ngươi thế nào rồi?
Hai người cùng hỏi.
Lăng Phong không biết biểu hiện thế nào cho phải. Cứ chiếu theo tình tiết thông thường mà nói, hắn còn tưởng vị cô nương này tỉnh dậy, chắc sẽ khóc một trận.
89 Lão nhân nọ cười lớn :- Haha, coi như ngươi có duyên với ta. Ta sẽ dạy ngươi thân pháp cơ bản của nó, kẻo ra giang hồ lại có kẻ khinh đồ đạc của lão đùi gà đây.
90 Trở lại cảnh phim buổi sáng.
Không khí sáng sớm đang có chút kỳ cục.
Lăng Phong còn nhăn răng sống ở đó, tức là Diễm Tuyết Cơ đã thành công.
Lăng Phong hoàn toàn không biết chuyện đêm qua, mặc dù hắn thấy cơ thể mình như mất hết sức lực, nhưng lại nghĩ do "đại chiến" với mỹ nữ mà ra.
91 Lại thêm một lát. - Hai vị mỹ nữ, bộ này chẳng phải đã mặc rồi sao?- Ngươi thì biết cái gì? Không thích thì ra ngoài. - A, là ta nhầm lẫn. Chỉ cần lúc thay đừng quá lâu là được.
92 Lão nhân nọ cười lớn :
- Haha, coi như ngươi có duyên với ta. Ta sẽ dạy ngươi thân pháp cơ bản của nó, kẻo ra giang hồ lại có kẻ khinh đồ đạc của lão đùi gà đây.
93 Mấy hôm trước suýt bị đập tiệm một lần, Mặc lão và Lăng Phong liền bàn nhau tuyển thêm thiếu niên. Cho chúng luyện tập ít công phu, làm thành đội bảo vệ cũng không tệ.
94 Nhìn hai nàng yêu thích như vậy, Lăng Phong nghĩ đến việc bán ra không phải lo nữa. Xem ra thẩm mỹ thời đại này cũng không quá khác biệt, bằng không coi như kế hoạch của Lăng Phong đành phải chết non.
95 Hôm nay khai trương, Lăng Vân ăn mặc rất tỉ mỉ, trang điểm vô cùng xinh đẹp, bước ra đây chỉ tổ để tụi kia nhìn ngắm. Lăng Vân để tóc ép chéo ngang trán, búi cao phía sau, đính rất nhiều trâm hoa, còn lại thả dài sau lưng.
96 Có 4 vạn lượng bạc trong tay, Lăng Phong tâm tư loạn chuyển.
Làm gì với nó đây?
Mua xe làm đại gia đi tán gái đẹp?
Hình như 4 vạn không đủ.
97 Khương Vũ Y đứng ở quầy tính tiền cười nói không ngừng. Bình thường nàng vẫn ở gian sau, rất ít xuất hiện. Hôm nay ngày đặc biệt, Khương cô nương cũng phá lệ ra góp vui.
98 Nếu ở Tô Châu sẽ không có chuyện này. Lăng gia Tô Châu kinh doanh lâu đời, móc nối hắc bạch đầy đủ. Nếu có khai trương tiệm, cũng không có thằng nào thò đầu đến phá.
99 "Hắn muốn hỏi chuyện Diễm Tuyết Cơ?" Lăng Phong nghĩ nát óc cũng không ra Nhị hoàng tử thân phận cao quý tìm hắn làm gì, ngoài việc đêm đó tên này rất để ý đến Diễm Tuyết Cơ.
100 (Facebook của truyện : facebook. com/atkd1890fic, like để nhận thông báo chương mới, chém gió cùng tác giả, xem ảnh chế nhân vật, etc)
Đang giữa buổi khai trương, Lăng Vân rất nhanh lại bận rộn, Lý Minh Nguyệt cũng đi mất.