141 Lăng Phong đứng ngoài cửa. Tên Nhạc Thành này mặt lúc nào cũng như cục sắt. Chào hỏi không đáp, mời trà bánh không dùng, khô chán hơn tên Trương Bảo kia nhiều.
142 Lăng Phong không muốn phạm phải tội cưỡng gian. Trọng yếu là loại chuyện này, nếu nữ nhân mang tâm lý phản kháng, cơ thể căng cứng, thế thì sẽ chẳng có gì tình thú.
143 Lăng Phong thấy Lăng Vân ánh mắt long lanh, có dấu hiệu sắp khóc, hắn không khỏi bất ngờ. Mỹ nữ tỷ tỷ này trước giờ luôn luôn một dạng cứng rắn, hóa ra cũng có lúc thế này.
144 Trời chuyển tối, Lăng Phong vẫn ngồi trầm tư trong phòng.
Hắn đang nghĩ xem nên hay không xử lý hai tỷ muội kia, đột nhiên Lăng Phong thấy hai cô gái kia rất đáng giận.
145 Kinh thành, một góc khác. Phòng này khá tối, nhìn qua còn tưởng đám nào đang đổ cược trái phép. - Điện hạ, thực sự để như vậy?- Lão già kia nhúng tay vào, như vậy không cần thiết phải đi che dấu nữa.
146 Đây là lần đầu hắn cầm trong tay một quyển trục bí kíp đúng nghĩa, không giống quyển thương pháp của Mặc lão. Thứ kia giống như bản ghi chép trộm hơn, khá hỗn loạn.
147 Buổi sáng, Lăng Phong thông báo tin tốt lành trấn an trong phủ, người làm vài kẻ đã có ý rời đi. Dĩ nhiên hắn không nói cả ra. Lăng Phong dự định bỏ chưởng quầy một thời gian.
148
Quyển 3 : Khởi sự trấn nhỏ
Vụ đột nhập ban đêm, sự việc của Đóa Nhi, câu nói của Vũ Y, khiến Lăng Phong phải suy nghĩ lại đường đi của mình. Lần trước hắn đã từng nghĩ qua một lần, không thể làm quan, không thể làm binh, chịu khó lắm chỉ có thể kinh doanh.
149 Diêm bang Đông thành giống như cái võ đường, phía trước một khoảng đất trống, cũng không thấy ai tỉ thí gì, ngược lại thấy vài nhóm tụ tập la liệt rượu thịt.
150 Diêm bang Đông thành.
Lăng Phong Mặc lão mang mấy huynh đệ A Trình A Hổ hùng hổ tiến đến. Chẳng qua, vẫn là A Trình đi đầu tiên. Dù sao tên Trình cũng từng qua lại chỗ này.
151 Lăng Vân mặc dù bận tối mắt tối mũi khắp nơi, nhưng sau khi Lăng Phong không làm chưởng quầy tiệm Phong Vân, nàng lại kiêm nhiệm như cũ. Không hiểu sao nàng có cảm tình đặc biệt với tiệm tơ lụa này, không muốn giao cho ai khác.
152 - Ngươi là ai?
- Hôhô, cẩu đó hả? Nghe danh không bằng gặp mặt nha, tên rất hay đó.
Lăng Phong cười cười dẫn người vào thẳng chính sảnh.
Lưu Thái thấy một nhóm tào lao nào đi vào, bực mình quát :
- A Thành, đã bảo ngươi canh lương đình, sao còn cho người vào.
153 Lăng Phong gặp lại người quen cũ. Quyền không biết làm cách nào tìm được Hùng, Diệp, Vinh ba người, vừa xuất hiện đã đánh cho đám lâu la Diêm bang không kịp trở tay.
154 A Hùng trầm mặc một lúc, bỗng nhìn Lăng Phong hỏi :
- Ngươi nếu bị quan phủ chèn ép thì sẽ làm gì?
- Nhịn được thì nhịn, không được thì đánh tung nó lên.
155 Trấn Vĩnh Lạc, mấy trăm dặm phía nam Trường An. Chỗ này khí hậu khá ẩm ướt, rừng cây núi đá bao quanh, phong cảnh sơn thủy hữu tình. Người dân chủ yếu làm nghề hái thuốc, săn bắt tự nuôi sống.
156 Lát sau, trong khuê phòng của Lăng Vân.
Lý Minh Nguyệt hôm nay ăn mặc khá tỉ mỉ, một thân váy dài màu xanh nhạt.
- Tên họ Từ kia, có cần ta ra đuổi hộ không?
- Cứ kệ hắn đi.
157 "Chát. " Triệu Khánh điên tiết lên, tát một cái thật mạnh. - Hừ, tự cởi ra, ngươi chỉ cần làm bản điện hạ phật lòng một lần nữa. Chém cả nhà ngươi. Tô Đóa Nhi nằm ra sàn, trên má còn đỏ bừng vết dấu tay.
158 Trở lại Vĩnh Lạc.
Lăng Phong dành ra một tuần chỉ để tuyển chọn thành viên Hắc kỳ. Sau cùng chọn ra 20 người.
Sau đó là mấy tuần tập thể chất nặng.
159 Việc khai thác đá Hán Bạch Ngọc tuy có truyền thống lâu đời ở Thiểm Châu, nhưng hầu hết vẫn quy mô nhỏ. Chỉ khi nào triều đình cần xây dựng cung điện may ra mới cần số lượng lớn chút.
160 Bây giờ đã cuối mùa thu, lá vàng rơi rụng khắp nơi.
Lăng Phong nhận được tin báo của Phương Hùng, tức tốc tụ tập anh em Hắc kỳ lên đường. Việc ở Vĩnh Lạc hắn giao lại cả cho Mặc lão.