Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mật Thám Phong Vân Chương 1 : Âm Phủ Cũng Xài Mobile


Khách sạn X.

Trong một căn phòng ở lầu hai, một cặp nam nữ đang nằm dài trên giường, mắt âu yếm nhìn nhau, thân mình chỉ còn độc khăn tắm. Xem ra sắp đến đoạn quan trọng.

Người nam chậm rãi cúi đầu, chuẩn bị hôn lên làn ...

"Choang."

Có tiếng thứ gì đó đổ vỡ.

...

Địa ngục, một trong Diêm La Thập điện, điện Chuyển Luân,

Lúc này, chính giữa điện có một bóng người đang quỳ.

Hàn Phong thấy mình vô cùng oan ức, đầu hắn thậm chí vẫn còn âm ỉ. Tốn biết bao thời gian công sức, khó khăn lắm mới dẫn được mỹ nữ lên giường, còn chưa kịp thu hoạch thì lăn quay ra.

Ban đầu Hàn Phong không hề biết đây là đâu, chẳng qua bị hai tên hình thù kỳ quái kẹp nách lòng và lòng vòng một lúc, hắn đại khái hiểu được, mình đã chết, lại còn "bất đắc kỳ tử".

Hàn Phong cũng không biết mình là trường hợp ngàn năm có một, vừa xuống đã trực tiếp được giải đến điện thứ mười trong Diêm La, điện Chuyển Luân.

Kể ra chết là chết thôi, điện thứ mấy mà chả như nhau?

Bình thường người trần chết đi, xuống địa ngục sẽ phải lần lượt qua cả mười điện chịu phạt. Tùy công tội trên trần mà có thể bị nhốt vào ngục này ngục nọ. Đến khi nào hết tội thì được đưa đến điện Chuyển Luân luân hồi đầu thai.

Tất nhiên, trong quá trình đi lại giao lưu, nếu biết thể hiện tài năng tạo dựng quan hệ một chút, vậy thì lại khác. Không biết chừng được giữ lại làm quan, khỏi cần đầu thai nữa. Đại loại sinh viên học tốt được giữ lại trường.

Đang lúc Hàn Phong còn mơ màng, có tiếng oang oang vang lên :

- Đứa nào trực ban hôm đấy?

- Điện hạ, là tiểu thần.

- Ngươi làm ăn kiểu gì mà đánh nhầm dấu thế này được?

Người mắng chửi mặt đen như than, nước miếng phun tung tóe. Lão là người cai quản chỗ này, Chuyển Luân Vương.

"Cái gì đây? Nhầm?" Hàn Phong nhăn nhó nghĩ thầm.

- Điện hạ tha mạng, tiểu thần hôm đó hơi quá chén, mắt mũi không được tốt.

- Trực ban mà còn dám uống. Uống với thằng nào? Xử luôn một thể.

- Dạ, thần uống với ... - Tên "tiểu thần" kia lắp ba lắp bắp.

- Nói.

- Dạ, điện hạ.

Quanh điện tĩnh lặng.

Chuyển Luân Vương xem chừng đang bực, nghe không được rõ. Lão hắng giọng nhắc lại :

- Khỏi phải xưng điện hạ. Thằng nào? Lòng vòng cái gì? Chuyển Luân Vương có lý do để bực. Năn nỉ gãy lưỡi từ sáng, Chuyển Luân phu nhân mới chịu thử "kiểu mới". Chuyển Luân đại ca vừa chuẩn bị "đưa quân tiến vào ổ địch" thì bị thủ hạ eo éo dựng dậy. Hỏi sao không bực? Nói thêm một chút, số là gần đây địa ngục phổ cập công nghệ thông tin, ứng dụg quản lý điện tử, đỡ phải thua kém trần gian quá. Điện Chuyển Luân là thí điểm đầu tiên, sổ tử không dùng giấy chuyển hẳn qua dùng điện thoại.

Lại nói, Chuyển Luân Vương hôm nọ bị bà nhà chửi mắng, đành lôi một đám thủ hạ ra uống rượu giải sầu. Mấy anh em được cơ hộ thân cận thủ trưởng, liền bỏ hết việc chạy ra. Tên xấu số kia cũng có trong số đó, nhậu xong mắt mũi kèm nhèm đầu óc hỗn loạn, nhập dữ liệu đánh nhầm dấu "đã chết" cho tên Hàn Phong nào đó, mới ra cơ sự hôm nay.

Tên kia cố gắng ép nhỏ giọng, mồ hôi rịn ra :

- Dạ, dạ. Ý thần là ... uống với điện hạ.

- Đem điện hạ ra vạc dầu. - Chuyển Luân Vương giận quên trời đất hô to.

Quanh điện lại tĩnh lặng.

Nhận thấy có gì đó không ổn, Chuyển Luân Vương tỉnh táo lại, mặt già đỏ lên đằng hắng :

- E hèm, coi như ta chưa nói. Tên đang quỳ dưới kia, tên gì bao tuổi, tại sao chết?

- Ặc. Ta đang thắc mắc tại sao lại chết nhảm đây? Ông là Diêm Vương còn đi hỏi ta?

Hàn Phong đang sẵn bực mình, ngẩng đầu nói to. Diêm với chả Vương, làm ăn tắc trách. Đằng nào cũng chết rồi, chẳng lẽ còn sợ chết nữa không bằng?

- Ngươi ... giỏi.

Chuyển Luân Vương bật ngửa, không khỏi giơ ngón tay giữa.

Bội phục, đụng phải thằng liều. Thể loại trâu chó thế này lâu lâu mới gặp. Lão nhớ phải mấy chục năm trước có một tên như thế xuống đây, tên đâu Chí Phèo thì phải.

Chuyển Luân Vương đang định chửi tiếp, nhưng đột nhiên "thần thương" dưới khố có vẻ đã lấy lại hùng phong. Thầm nghĩ đôi co thêm mất giờ đẹp, lão liền qua loa :

- Hai thằng trâu ngựa đâu, lại đây.

Kỳ thực, vụ này nói to không to, nói nhỏ không nhỏ, muốn to muốn nhỏ đều được. Sổ sách sai sót, tìm tên nào giỏi công nghệ một chút chắc là ổn.

- Đem thằng này xử đại đi, làm sạch chút ta còn ngủ tiếp.

- Điện hạ, xử đại ... cụ thể là xử thế nào? - Một tên đầu như con trâu đứng ra hỏi.

Chuyển Luân Vương phẩy tay :

- Cho lên nhà nào đó, coi như trả thọ cho hắn.

- Dạ, thế thủ tục các kiểu thì ... - Tên còn lại, mặt dài như ngựa, chắp tay hỏi.

- Gọn lẹ, nhớ không lưu sổ sách, bị tra ra phiền lắm.

- Dạ dạ. - Hai tên kia nhìn nhau chốc lát, gật đầu lui ra. - Dạo này làm m* gì năm tuổi hay sao mà chả có gì suôn sẻ.

Chuyển Luân Vương bực dọc lẩm bẩm, đứng lên bỏ đi.

Hai tên đầu trâu mặt ngựa đợi lão kia đi khuất, vội vàng chạy ra giữa điện, hai bên kẹp lấy Hàn Phong.

- Phiền nhân huynh quá, lại phải lên lại.

Tên đầu trâu tỏ vẻ nịnh nọt.

Hàn Phong nghiêng đầu tránh ra. Tên này đầu như đầu trâu tạm bỏ qua, mùi cũng như trâu luôn, chịu không nổi.

- Khoan đã, anh ngửi thấy mùi lạ ở đây? Lên lại?

Mặt ngựa cười trừ :

- Ài, tụi anh dạo này lao lực, có tí nhầm lẫn, lỡ tay làm chú em xuống đây. Nhưng mà không hề gì, coi như đi tham quan một chuyến. Nói cho chú em biết, không phải thằng nào cũng được phúc thế đâu, cùng lắm đi một vòng Quỷ Môn thôi. Riêng chú còn được vào tận chính điện, được lão đại thăm hỏi.

Hàn Phong hiểu lờ mờ ra, không khỏi chửi tục. - Ặc. V*. Các ông giỡn chơi à? Làm quỷ cũng phải có tí nhân đạo chứ? Anh đang lúc khẩn cấp thì bị kéo xuống đây, bây giờ bảo về là xong chuyện sao?

- Chú em nhỏ mồm tí. Có gì anh em tính toán cho, làm gì mà oang oang thế? Lão đại mà ra lại phiền phức ra.

Mặt ngựa giảo hoạt nhìn Hàn Phong. Làm ở đây cả trăm năm, ngựa ca biết tỏng đối phương đang đòi tiền bồi thường.

Đầu trâu trầm ngâm thêm một câu :

- Thực ra có quay lại cũng không thể về chỗ cũ được.

- Ý gì? Thế anh sẽ về đâu?

- Thì bây giờ mới cần bàn bạc đây.

- Còn bàn bạc gì? Không lẽ anh sẽ thành người khác?

Hàn Phong buột miệng nói, có điều thâm tâm lại nghĩ làm ơn đừng thành thật. Sống hai chục năm khổ lắm mới an ổn chút. Thời buổi này kiếm việc kiếm gái khó v* ra, giờ bắt làm lại từ đầu, nghĩ cũng không buồn nghĩ.

- Cái mạng kia của chú coi như xong rồi, không thể thay đổi được nữa. Vừa rồi nhầm, bên tụi anh đã mệt mỏi che chắn lắm. Giờ mà thêm vụ lật sổ sống lại, chắc tụi anh bị cách chức mất.

- Cái đó không phải chuyện của ông.

Hàn Phong nghe mà muốn đạp cho con trâu một cái.

Có điều lại thôi, bên người bên thú, không thèm chấp, mất tư cách.

Thực ra, cái kiếp vừa rồi của hắn cũng tệ lắm. Xuất thân tầm thường, gia cảnh tầm thường, cuộc sống vô vị. Cho sống lại kiếp khác có khi lại tốt, khối người đang muốn như hắn mà không được.

- Thế này đi, tụi anh sẽ xem xét cho chú cái số tốt chút, được chưa?

- Nói luôn đi, dài dòng.

Đầu trâu dở một cái điện thoại ra :

- Xem nào ...

- Dưới này cũng xài thứ này? - Hàn Phong bật ngửa.

- Có chứ, anh phải trấn lột mấy thằng mới xuống. Nhà tụi nó đốt xuống toàn hàng mới. - Đầu trâu hớn hở khoe.

Hàn Phong chum đầu nhìn, cái cục kia thế mà lại iPhone cơ đấy.

- Điện đóm mạng miếc các kiểu thì thế nào?

- Có gì khó đâu. Mấy tên thiên tài gì kia cũng xuống cả đây thôi. Muốn làm lại chả dễ. - Đầu trâu cười khẩy.

Chỉ là, loay hoay một lúc đầu trâu ca vẫn chưa mò ra cách "unlock", tay chọt chọt loạn xạ, mồ hôi tứa ra.

- Cái này ... làm thế nào ấy nhỉ?

- Ôi, sợ các bố quá. Không biết xài mà đua đòi. Lấy ngón tay chạm vào đó ... Đúng rồi ... rồi kéo sang.

Hàn Phong đến bực với thằng trâu nước hai lúa này.

- À đấy, haha. Chú em thế mà giỏi. Có gì anh lại thêm cho chú tí ưu đãi.

Có điều Hàn Phong không hề biết, cái "tí ưu đãi" này sẽ thay đổi hoàn toàn cuộc sống sau này của hắn.

Được một lúc.

- Chú em hỏi điều kiện gì trước?

- Gái.

Hàn Phong không buồn nghĩ đáp luôn. Hắn sống bấy lâu có lẽ cái này là thiếu nhất.

- Được. Đây, tạm thời có hai chỗ, một là thê thiếp đầy đàn, một là chưa vợ.

- Thế cũng phải hỏi, dĩ nhiên thằng thê thiếp.

- Thằng này chuẩn bị làm đại thọ thì lăn ra ...

- Khoan, đại thọ gì?

- Lão này cũng 60 rồi, nhưng ...

- Khỏi nhưng nhị gì, dẹp đi. 60 rồi sống lại làm khỉ gì, chả lẽ vừa lên lại xuống tiếp đây? Chọn thằng kia.

- Ok luôn. Thằng kia số hơi khổ một chút nhưng ...

- Lại nhưng cái gì nữa? Không quan tâm, nói chung 60 chắc chắn không được.

- Ok, vậy lên nhé.

- Từ từ, đùa bố à, ưu đãi gì đâu?

- Hề hề, chú em thế mà nhớ dai, hai anh tí nữa quên.

"Hai thằng mày cố ý quên thì có." Hàn Phong cười khẩy nghĩ thầm.

- Bình thường phải qua chỗ Mạnh Bà uống canh, qua cầu này nọ. Riêng trường hợp chú em anh đặc cách khỏi làm.

- Chỉ có thế? Cái đấy có gì mà là ưu đãi? - Hàn Phong trợn mắt.

- Còn đòi gì nữa, thằng em lên lại không bị mất ký ức cũ. Bao nhiêu người muốn không được đấy.

- Thua. Sống kiếp khác giữ ký ức cũ làm quái gì? Chỉ tổ to đầu chết sớm.

- Ài, thôi được rồi, chú em đòi hỏi quá. Nể mặt chú chỉ anh xài điện thoại đấy. Vừa có một lão chết mang theo vài thứ hay ho, tụi anh sẽ chuyển qua chỗ chú đem lên. Thế nhé.

"Hóa ra còn cò kè, đưa thì đưa từ đầu cho rồi." Hàn Phong bực bội nghĩ.

- Là thứ gì?

- Lên thì biết.

- Ít nhất cũng phải nói cách dùng chứ?

- Lên thì biết.

- Đệch.

Cuộc sống mới bắt đầu.

Loading...

Xem tiếp: Chương 2: Diêm Vương Còn Chửi, Ngán Gì Dị Giới

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Cậu Chó

Thể loại: Trinh thám

Số chương: 40


Cẩm Sắt

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 81


Luyện Bùa Ma

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 8