81 Hoa Tích Dung cười nhẹ nhàng một tiếng, lười biếng nâng má nói: "Không ngờ nữ tử này biết một chút ảo thuật, chỉ tiếc rất nông cạn, có chút giống với ảo thuật ta truyền thụ cho ngươi.
82 Ngu Nhiễm dùng miệng ngậm một phiến lá, nhịn không được oán trách: “Chậc chậc! Thật đúng là vất bả mà, Yêu Cơ cô nương, có thể dùng thần thức của ngươi thao túng phi châm đánh rớt vài cái lá xuống được không.
83 “Phù phù, rốt cuộc cũng tìm được rồi. ”“Tốt, tốt lắm, Yêu Cơ là thế tử Ngu Nhiễm đều ở trong này. ”“Đầu mục, chúng ta tìm được rồi, không ngờ bọn họ bị rơi xuống hố bẫy.
84 Ngu Nhiễm nghiêng đầu nhìn nam tử áo trắng, như cười như không nói: “Các hạ có thể thả chúng ta ra trước được không?”Nam tử áo trắng ôn hòa quay đầu lại cười: “Thật xin lỗi, là tại hạ sơ sót, ta sẽ thả hai vị ra ngay.
85 Hoàng Đô Tề quốc, bên ngoài Hải Vực, sóng biển vỗ rì rào. Một đám các đại thần đang đứng trên bờ, y phục cực kỳ lộng lẫy chỉnh tề, cung cung kính kính.
86 Bầu trời trong xanh, trên dưới Kim Ngu Đường đều vui vẻ hòa thuận. Một nam tử cực đẹp mặc áo lam ngồi trước cửa sổ, nhìn làn khói mỏng nhàn nhạt xinh đẹp trong hồ sen.
87 Ban đêm, Tô Mặc chậm rãi mở đôi mắt xinh đẹp, bỗng nhiên tâm trạng có chút hoảng hốt. Nàng lại nằm mơ thấy kiếp trước mình và Sư Anh ở chung với nhau, cuộc sống của hai người tự nhiên đơn giản như vậy.
88 “Viện phu nhân?” Tô Mặc nghiêng mắt hỏi. “Không sai”. Trong số đó, một nữ tì vẻ mặt kiêu ngạo nói. “Là Viện phu nhân”. Một nữ tì khác, giọng điệu lại có chút trầm tĩnh, thái độ ôn hòa trả lời.
89 Thoáng chốc, bên môi Tô Mặc nâng lên ý lạnh, lúc này, nàng đã lấy mũ che mặt xuống, lộ ra dung nhan tuyệt sắc. Chẳng qua là một cơ quan mà thôi, nàng tiện tay chế tác, trong lòng cũng không coi là quan trọng nhưng lại không ngờ rằng có người dám lừa gạt mình.
90 Tô Mặc bình tĩnh nhìn hắn, mỉm cười xinh đẹp, thản nhiên nói: “Ta họ Tô, là con thứ năm, người khác đều phải gọi ta một tiếng Ngũ tiểu thư. ”Vẻ mặt của tuần phủ đại nhân bất động, lập tức nói: “Tô ngũ tiểu thư? Ngươi dám đối xử với phu nhân của ta như thế, đây chính là tội lớn.
91 Trên đỉnh lô đồng đỏ hoa văn mạ vàng là làn khói trắng mỏng, hương thơm nhàn nhạt lượn lờ trong không khí. Sau khi dùng bữa, Tô Mặc từ từ dọn dẹp bát đũa, đang muốn đứng lên, Ngu Nhiễm đã vươn tay kéo tay áo Tô Mặc lại.
92 Ban đêm, sao giăng đầy trời, ánh trăng bàng bạc. Ngu Nhiễm lại đi tới bờ sông bên cạnh, sương mù mông lung. Hắn đoán nàng nhất định sẽ ở chỗ này, quả nhiên đi về phía trước một đoạn, liền thấy được một bóng dáng yêu kiều cực mỹ.
93 Ban đêm, Ngu Nhiễm kéo tay Tô Mặc đi đến tân phòng. Cả căn phòng rợp một màu đỏ, toàn bộ đều do Tô Mặc tự tay trang trí, việc này Ngu Nhiễm không tham dự nhưng vẫn rất vui vẻ, nhìn thấy nàng lựa chọn các loại màu sắc, hoa văn cho đệm chăn, còn dặn dò tú nương dùng thời gian nhanh nhất thêu liên châu thú, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
94 Màn sương dày đặc mờ ảo, nữ tì tính toán thời gian, đại khái cũng đã trôi qua vài năm rồi. Nàng ta cẩn thận đến phía trước giấc mộng hoàng lương, vươn tay ra đóng hộp lại, sau đó lấy ra mười viên linh thạch cực phẩm.
95 “Khanh khanh, sao nàng không hôn nữa? Ta là phu quân của nàng mà, những chuyện đó ta đều biết, đều nhớ được hết, một lát chúng ta tìm chỗ không người hôn tiếp.
96 Văn Nhân Dịch nhìn về lầu các phía xa, sắc mặt thâm trầm. Một phụ nhân mặc hoa phục đỏ, bước chân uyển chuyển, bộ cung trang bằng gấm sang trọng rạng rỡ.
97 Lều trại nơi đóng quân được dựng vô cùng đơn giản, nhưng nơi này cũng là lều trại kiểu Tứ Hợp Viện*, nhìn qua bố trí mặc dù đơn giản, nhưng vô cùng lịch sự tao nhã, hôm nay Văn Nhân Dịch say chưa tỉnh, dĩ nhiên không có thể tiếp khách, Tô Mặc với Sư Anh ngồi trong một cái lều, nơi này vốn là đại sảnh nghị sự, nhưng hiện tại không có người, bên trong rất gọn gàng, hai người lượn lờ trước hương trà, khói dày đặc, rất điềm tĩnh lạnh nhạt.
98 Tề quốc, phạm vi đảo số ba. Tam hoàng tử bảo vệ chung quanh Hoàng Đô Tế quốc, nơi này binh lực trùng điệp. Mấy ngày nay rất nhiều dị thú đi tới chung quanh Lâm Hải, phá hủy thuyền bè, tổn thương ngư dân vô tội.
99 Ánh mắt Tô Mặc trầm xuống, trong đôi mắt đẹp nhanh chóng thoáng qua ý lạnh, nàng thật sự không có hảo cảm gì đối với loại nam nhân đáng ghét này. Vẫn còn nhớ lần trước nàng tìm hắn để hỏi qua vị trí Sư Anh.
100 Liên tiếp mấy ngày, bầu trời không có ánh nắng, sắc trời ảm đạm, vầng mây dày đặc. Trong trướng bồng, người của Hạ gia tụ tập lại với nhau. Văn Nhân Dịch mấy ngày nay mượn danh "Đả kích hắc thương", cư nhiên chiếm lấy cửa hàng lớn của Bát hoàng tử, không chỉ đem khu vực tốt nhất chắp tay cho Tô gia, hơn nữa còn vét sạch trăm vạn lượng bạc trong hầm ngầm, mặc dù cửa hàng này là của Bát hoàng tử, nhưng bạc cũng là tiền hàng còn thiếu của Hạ gia bọn họ.