41 Trên mặt biển, một con thuyền cực lớn dừng lại, ánh trăng nhàn nhạt khiến con thuyền càng thêm vẻ xa hoa. Nụ hôn bất ngờ kia khiến Tô Mặc ngẩn ngơ trong một thoáng, nàng vừa hoảng hốt vừa chần chờ, đầu óc cũng không kìm được mà trở nên trống rỗng.
42 Nghe vậy, đồng tử Tô Quyên co rút lại, lạnh lùng nhìn Đỗ thị, vẻ mặt lạnh như băng. Không ngờ ác phụ này ngu xuẩn như vậy, đều là người một nhà mà lại không hiểu đại lý nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn.
43 Từ xa, Ngu Nhiễm và Hạ Phong tung người nhảy lên nóc nhà đối phương, tầm nhìn chung quanh mở rộng. Thân hình hai nam tử dưới ánh trăng càng lộ vẻ thon dài cao thẳng.
44 Nam nhân trung niên khoanh tay đứng, khẽ nhíu mày. Ánh mắt ông ta lóe lên vẻ cơ trí, không ngờ ông vừa tới nơi này không lâu đã gặp người phá đám rồi.
45 Phi châm loáng một cái, nhanh chóng quấn quanh trên kim kiếm, đuôi châm ngăn trở đường đi của kim kiếm. Nam nhân trung niên không ngờ một chiếc kim châm hoàn toàn có thể ngăn lại mấy thanh phi kiếm, sắc mặt hơi trầm xuống.
46 Ngoài sòng bạc, hai hàng đèn lồng lắc lư trong gió. Trong sòng bạc, không còn tiếng ồn ào ầm ĩ và hơi thở xa hoa trụy lạc. Tô Mặc tự nhiên ngồi đó, nghiễm nhiên trở thành nhân vật tiêu điểm ở đây.
47 Gió thổi nhè nhẹ, xuyên qua song cửa sổ, va vào ánh nến làm căn phòng lúc sáng lúc tối. Cây bút của Ngu Nhiễm đang từ từ phác họa trên trang giấy trắng, hắn nhẹ giọng cười nói: “Ngươi nói nữ nhân Đỗ gia phải làm kỹ nữ?”Hạ Phong uống xong hai ngụm trà lớn, rồi nói: “Không sai, ta đi theo Yêu Cơ suốt một đêm, nhìn thấy nàng cầm hưu thư đi Đỗ phủ khởi binh vấn tội, sau đó Đỗ thị bị nhốt vào Từ Đường.
48 Sương trắng mênh mông, hơi nước tràn ngập. Viễn sơn Bích Hải, cảnh tượng mờ ảo, xa hoa như tiên cảnh. Phàm phu tu tiên nửa đời, thành tiên không khó, nhưng tu tiên lại không dễ.
49 Tiên nhân lịch kinh thiên hạ kiếp, thân vi chư hầu vương giả tôn. Giai nhân chuyển thế phong hoa ảm, khởi tri nông thị ngọc khuynh thành《 Chuyển Sinh Thai 》"Bản công tử chưa từng nhìn thấy y phục như vậy bao giờ, mặc dù mỹ lệ nhưng lại lộ quá nhiều, nữ nhân, ngươi dám mặc sao?"Mỹ thiếu niên tựa vào tường, ngẩng mặt, lười biếng nhìn Tô Mặc.
50 Trên thuyền, một đạo sĩ mặt mày hồng hào đứng trên sàn tàu, vẻ mặt bí hiểm. Ở bên cạnh có ba vị nam tử trẻ tuổi tuấn mỹ đang đứng, là Ngu Nhiễm, Chu tiên sinh và Hạ Phong.
51 Bóng đêm yên tĩnh, sắc trời âm trầm, u ám mờ mịt. Đám mây đen che lại ánh sáng của mặt trăng, không khí cũng dần dần lạnh xuống. Chu tiên sinh đứng ngoài cửa không nhịn được đỡ trán, hắn có thể tưởng tượng ra tâm tình buồn bực của Nhiễm công tử, lần này Nhiễm công tử hao phí rất nhiều tâm tư, tất cả vật liệu may mặc đều tự mình mua về, nhưng lại là làm giá y thay người khác*.
52 Bóng đêm mông lung, sâu trong phố hoa người đến người đi, không có bao nhiêu thường dân. "Mọi người mau đến xem! Đinh đại gia của Bách Hoa Đường biểu diễn Yêu Cơ khuynh tình, mi đại đoạt tương huyên thảo sắc, hồng quần đố sát thạch lưu hoa [1].
53 Sao sáng đầy trời, ánh lên đoàn người vây kín đường phố bên dưới. Đầu bút Ngu Nhiễm chỉ vào mi tâm Văn Nhân Dịch, trường kiếm Văn Nhân Dịch đặt trước bụng Ngu Nhiễm.
54 Đầu ngón tay Tô Mặc nhẹ nhàng lướt qua đàn tam huyền, đôi mắt nhìn về hướng bóng người quỷ dị kia biến mất. Vừa rồi nàng chẳng những lưu ý hai nam tử quyết đấu, mà thần thức cũng đồng thời chia làm vô số, nhất nhất nhìn quét chung quanh đám người Bách Hoa Đường.
55 “Tiên thiên tầng tám! Cái gì? Nàng thật sự là cao thủ tiên thiên?”“Xinh đẹp như vậy, thực lực còn rất cao nữa. ” Mọi người dường như nghẹn họng trân trối nhìn đối phương, khó có thể tin nổi.
56 Gió đêm thổi mạnh, cây hạnh hoa hai bên đường nở rộ, cánh hoa bay lả tả giữa không trung. Trên đường phố, bốn nam một nữ đi cùng nhau, vô cùng chói mắt.
57 Đôi đồng tử của nữ tử mĩ lệ trước mặt đang nhìn hắn hết sức chăm chú, ánh mắt có vẻ dò xét khó hiểu. Ánh mắt Văn Nhân Dịch hướng đến, đối mắt cùng nàng một lát rồi chậm rãi liếc qua gương mặt nàng, sắc mặt hơi phiếm hồng.
58 Mấy ngày sau, dưới cầu, đám tiên sinh kể chuyện mặt mày tươi cười, vui vẻ nói: "Nói ọi người một chuyện lớn, đây chính là thiên đại đại sự. ""Mọi người có biết không? Kim Ngu Đường và Bách Hoa Đường phải đồng diễn, bát tiên quá hải các hiển thần thông*…”(*)Bát tiên quá hải, các hiển thần thông: Mỗi người một sắc thái khác nhau.
59 Ngày xuân, sau giờ ngọ, không khí trong vườn dần dần mát mẻ, sương mù lượn lờ quanh hồ sen. Hạ Phong lập tức hút ngụm khí lạnh, hơi ê răng nói: “Nhiễm công tử, người không phải nói đến người kia chứ?”Nhiễm công tử dùng quạt che miệng, cười nhẹ: “Không sai, ngươi nhất định là đã nghĩ tới, không hổ là người Hạ gia, kiến thức sâu rộng.
60 Tô Mặc lần đầu tiên nghe thấy giọng nam êm tai như vậy, trong lười biếng có chút tùy ý, trong tùy ý lại mang theo chút thanh lạnh. Giọng nói của người này như điệu đàn cao sơn lưu thủy khảy ra từ phượng vĩ cầm, khúc phong ưu mị, lưu sướng tùy ý.