161 Nhưng Tô Mặc lại có chút cứng ngắc, nàng ngồi thẳng dậy, chậm rãi lắc đầu, than nhẹ một tiếng.
Sư Anh lập tức mím môi cười, "Sao vậy?"
Nàng cười nói: "Cơ Bạch ở bên cạnh.
162 “Người thứ ba?” Ngu Nhiễm không khỏi biến sắc.
“Không phải. ” Tô Mặc đưa cho Dung Túc đĩa rau tiếp theo, lại trừng mắt nhìn hắn, “Đừng nói lung tung.
163
164 Ánh mắt Ngu Nhiễm lạnh lùng nhìn hắn, khó mà tin được hắn ta lại thừa cơ cướp thê tử của mình.
Lúc hắn rời Vô Song thành tâm trạng vốn vui mừng, giờ khắc này lại mây đen u ám, trong lòng lo lắng.
165 Chẳng biết tại sao, Tạ Thiên Dạ nhìn thấy thiếu niên này trong đá ghi hình thì lại nhớ tới một nữ tử khác, thậm chí dâng lên loại cảm giác quen thuộc thân thiết, tựa như khi gặp nữ tử đó trong giấc mộng.
166
167 Xung quanh sơn trang nghỉ mát là khu vực săn bắn hoàng gia, nơi đây săn bắn ở bên trong Xuân Thu Uyển, chung quanh thuần dưỡng vô số hươu nai chim chóc.
168 Tô Mặc nhìn Ngu Nhiễm âm thầm gợi tình trước mặt, đôi mắt hẹp dài hơi cứng lại, biểu cảm như cười như không.
“Không ngờ hai người các chàng lại hòa hợp với nhau?” Tô Mặc nhẹ nhàng dựa vào người hắn.
169
170 Bên ngoài Văn Nhân Dịch nghiêm trang đứng đắn, trong tâm cũng không thật sự tốt lành, Ngu Nhiễm lập tức lớn tiếng đáp: “Được rồi, về sau chúng ta phải lo lắng cho Mặc Nhi nhiều hơn, ngươi cứ đi theo mẫu thân ngươi đi, ta sẽ thay ngươi chăm sóc Mặc Nhi thật tốt.
171
172
Cơ Bạch khẽ chấn động, hắn chậm rãi kéo mũ trùm đầu lên, đường nét khuôn mặt không còn thấy rõ. Hắn lạnh lùng thốt: “Sư Anh, đã đến đảo số năm, ngày mai còn có chuyện quan trọng, tại hạ chuẩn bị rời đi.