1 Không làm sao tôi quên đuợc cái đêm đầu tiên gặp Đỗ Tiểu Song. Dù chuyện đó xảy ra cách đây đã mấy năm. Bao nhiêu chuyện bể dâu, bao nhiêu biến cố đã xảy đến, nhưng những hình ảnh hôm ấy lại hiện ra rành rành trước mắt.
2 Tối hôm ấy, chúng tôi ở cùng chung một phòng. Xưa tới giờ, tôi đuợc coi là nhỏ nhất trong nhà, lại đuợc Nội nuông chiều nên hơi nhõng nhẽo. Bây giờ đột nhiên trong nhà xuất hiện một người nhỏ hơn.
3 Những ngày kế tiếp, sự hiện diện của Tiểu Song đã khiến cuộc sống gia đình tôi có nhiều thay đổi. Chẵng mấy chốc cô ấy trở thành phụ tá đắc lực của mẹ ở nhà bếp.
4 Tháng tư đến, thời tiết ấm áp. Mùa mưa dã trôi qua, nắng ấm bắt dầu, tôi bắt đầu mặc aó cánh ngắn, hoa lựu trong vườn đỏ chói. Và đến bây giờ thì Tiểu Song đã ở nhà tôi đã được bốn tháng.
5 Trung tuần tháng sáụ Chương trình nghệ thuật tổng hợp của anh Thi Nghiêu được ra mắt. Người giới thiệu chương trình được chọn không phải là Huỳnh Lệ, cũng không tự anh đảm nhiệm, mà được giao ột thanh niên vừa tốt nghiệp ở học viện văn học Trung Quốc.
6 Tôi còn nhớ có một lần cha của anh Lý Khiêm đã nói đùa với cha tôi. -- Người ta sinh con trai dể có dâu con mang về nhà. Còn con trai nhà tôi từ khi đụng với con gái nhà anh là như bị bắt cóc, mỗi lần muốn tìm phải chạy tới đâỵ Không biết anh chị dạy con sao hay thếy, giữ riết chúng không cho về nhà.
7 Trưa hôm ấy, Lư hữu Văn ở lại dùng cơm với chúng tôi, lúc ngồi ăn, anh ta tỏ ra rất lịch sự, nói năng nhỏ nhẹ chớ không dao to búa lớn như lúc ban sáng.
8 Mấy ngày kế tiếp đó. Giữa tôi với Tiểu Song là một cuộc chiến tranh lạnh. Tôi cố tạo một khoảng cách, không nói chuyện, lạnh lùng. Nhưng Tiểu Song cũng không vừa, cô ấy phớt mặc.
9 Tháng chín tôi bắt đầu trở lại trường. Năm nay là năm thứ tư, không còn nhàn hạ như nhưng năm học trước. Có thêm các môn học như kế toán, quản lý, kế hoạch, chế độ kế toán, và mậu dịch quốc tế v.
10 Hôm ấy thật khuya, Tiểu Song mới về tới nhà. Tôi đang ngoài trước bàn học, với quyển Kế Hoạch Tuyến Tính và quyển sổ ghi chú, mà vẫn không có một chữ trong đầu.
11 Mấy ngày liền sau đó, Tiểu Song sáng đi tối mịt mới về. Chúng tôi ít khi gặp được Tiểu Song. Ngay cả tôi cũng vậỵ Khi Tiểu Song ra cửa, tôi còn ngũ Còn đến lúc Tiểu Song về thì tôi đã ngủ khò Đôi lần gặp nhau, khi nghe tôi hỏi "Sao bận rộn gì thế?" Thì Tiểu Song chỉ trả lời ngắn gọn: -- Không có gì cả Nghe vậy, là không có lý do nào ta hỏi thêm.
12 Tiểu Song lấy chồng được ba hôm. Tôi đang thu dọn toàn bộ đồ đạc của cô ấy lại chuẩn bị gởi về nhà mới thì chị Thi Tinh tới nói: - Thi Binh nàỵ Chị đã tính với anh Lý Khiêm rồi, chuyện Tiểu Song lấy chồng, bất cứ lý do gì, ta cũng không có quyền làm ngơ, ta nên có một cái gì gọi là kỷ niệm.
13 Sau khi lấy chồng Tiểu Song rất ít về nhà chúng tôi. Còn nhà tôi thì sao? Ngày một tháng năm sẽ là ngày đám cưới cho chị Thi Tịnh. Công việc của anh Vũ Nông ở Tòa án cũng ngày càng bận rộn, anh phải chuẩn bị cho cuộc thi vào Luật sư đoàn.
14 Từ nhà Tiểu Song trở về. Tôi im thin thít, không dám để lại cho ai biết chuyện vợ chồng họ đã cãi nhau. Tôi chỉ ẹ và Nội biết là Tiểu Song đã có bầụ Thế là Nội tôi nhảy dựng lên.
15 Cuối năm, tôi ghé quá thăm Tiểu Song. Lúc đó khoảng tám giờ tối. Tôi nghĩ chăc Hữu Văn và Tiểu Song đều có mặt ở nhà, nhưng khi đến nơi chỉ gặp một. mình Tiểu Song.
16 Suốt một thời gian dài, tôi buồn dùm cho Tiểu Song , tuy đã hứa với nàng là sẽ không để cho anh Thi Nghiêu và Nội biết, nhưng tôi không thế giấu Vũ Nông.
17 Tối hôm ấy tôi ngồi suốt đêm bên giường của Tiểu Song , đúng ra thì phải mời y tá đặc biệt để chăm sóc, nhưng vì nhà cũng không dư giả, điểm thứ hai sợ sau này có khi cần phải chi, tiết kiệm được đồng nào đỡ đồng ấy, để Tiểu Song nằm một mình lại không yên tâm, Nội thì tuổi cao, mẹ cần phải có mặt ở nhà để chăm sóc cho chạ Anh Thi Nghiêu ở lại, lại không thích hợp, thế là tôi gánh hết và tôi vui vẻ chấp nhận sự gánh vác đó.
18 Ngày Tiểu Song xuất viện, để giữ lời, Nội đã dọn theo Tiểu Song để chăm sóc, vừa phụï coi trước coi sau. Nội làm đủ thứ thức ăn, nào gà nấu ruợu, gan heo chứng, hạt sen nấu táo đỏ để cho Tiểu Song bổ duõng.
19 Mãi thật khuya khi cả nhà đang ngồi đông đủ ở phòng khách, thì vẫn chưa tìm được Tiểu Song. Chị Thi Tịnh và anh Lý Khiêm nghe tin cũng đến. Anh Lý Khiêm đề nghị đi báo cảnh sát, anh cũng tự động đến Sở cảnh sát dò tìm danh s'ach các nạn nhân giao thông.
20 Ðêm hôm ấy khi chúng tôi bắt đầu đi ngủ thì trời sắp sáng. Thời gian quá ít ỏi đối với nguoì phải đến sở làm. Nội rất chu đáo, nguoì đã điện thoại xin ph ép cho tôi vơi chị Thi Tịnh nghỉ một hôm.