121 Sương sắc mông lung, từ lúc chung quanh Hải Vực xuất hiện dị thú càng ngày càng nhiều, bầu trời không còn xuất hiện ánh mặt trời. Trời lất phất mưa, màn mưa bụi và sương mù đã bao phủ trong vòng trăm dặm vào giữa khói mù dày đặc.
122
123 Khi nàng và hắn cùng tiến vào khoang thuyền, lại phát hiện nơi này có cơ quan khác thường. Ở bên ngoài thì thấy là một chiếc thuyền lá liễu, nhưng trong khoang thuyền lại là một gian phòng xinh đẹp, vách phòng bằng gỗ tử đàn chạm trổ lộng lẫy, khắc hoa, ngọc lưu ly màu vàng, lụa mỏng phất động, mọi thứ trên bàn rất hoa mỹ.
124
125 Lúc này Sư Anh đưa ra đề nghị, để cho hắn trở thành người thứ ba trong khế ước giả.
Sư Anh khép hờ mắt nhìn nàng cúi đầu che giấu ánh mắt mình, rèm mi dày phủ bóng lên gương mặt xinh đẹp, nhẹ nhàng rung động.
126 Sáng sớm, Tô Mặc từ từ mở mắt, phát hiện mình đang nằm sấp trên người một nam nhân, hai gò má đang áp vào ngực đối phương. Nàng lập tức trợn tròn mắt nhìn, nam nhân dưới thân cũng từ từ mở mắt, cặp mắt xinh đẹp như nghiêng đầy ánh sáng u hồ, điểm vạn ngôi sao, lóng lánh lộng lẫy.
127
128 Đoạn đường này thuyền đi rất chậm, hai người gặp vô số tu sĩ.
Có chính có tà, phàm là những người muốn tấn công bọn họ thì đều bị Tô Mặc một kích đánh tan.
129 Sư Anh khẽ mỉm cười : “Câu này ngươi nói đúng là không dễ nghe. ”
Nam tử áo tím nhẹ nhàng chuyển động, bắt tay vào làm phần giữa nhẫn. Nhẫn này không phải nhẫn tầm thường, chất ngọc màu đen tuyền, thoạt nhìn thấy giống như kim loại đen.
130 Ánh mắt Hạ Tuyết nhìn nàng một cách khinh thường, chỉ là một môn phái tầm thường, cũng không có gì hơn người cả. Tô tứ thiếu gia thì thế nào? Tô gia chống đối lại Hạ gia thì thế nào? Hắn ta ưu tú như luyện khí sư Hạ gia thì thế nào? Nàng ta hiện tại ngay cả ánh mắt khinh thường cũng lười bố thí cho đối phương.
131
132 Những tu sĩ khác tuy rằng không biết rõ, nhưng cũng nhìn ra pháp khí này giá trị xa xỉ, là thứ bọn họ tuyệt đối không dùng được. Nhưng mà đám con rối không có sinh mệnh này lại có năng lực gì mà sử dụng được pháp khí mạnh gấp ba bốn lần pháp khí của họ? Sắc mặt họ âm trầm, trong lòng như bị chọc thủng.
133 Diệp Song Song tên thật là Tạ Song Song, mang thân phận tôn quý, là công chúa duy nhất của Thiên Không thành.
Nàng từng gặp qua vô số tuấn năm mỹ nữ ở Thiên Không thành, ngoài huynh trưởng Tạ Thiên Dạ ra, có rất ít người bày mưu nghĩ kế cho nàng như thế, lại còn yên tĩnh thong dong, cử trọng nhược khinh.
134
135 Edit: Nhisiêunhân
Tô Mặc cười nói: “Vậy nơi này còn có gì cần phải chú ý nữa không?”
Thiếu niên lạnh lùng đáp: “Qua Yêu giới một chút chính là khe nứt không gian của Ma giới, nơi đó có bão không gian, chỉ có người vào, không có ai trở về, nên không thể tới đó được.
136
137 Edit: huyền béo
Beta: Nhisiêunhân, moc
Yêu giới độc một màu trắng xóa, hai mặt trăng giống hệt nhau treo cao trên bầu trời đêm.
Một hồ nước lớn đã bị đóng băng hoàn toàn, xa xa có hơn mười ngọn núi nhấp nhô liên tiếp nhau.
138 Ánh mắt Tô Mặc khẽ chớp, đảo qua khuôn mặt đối phương.
Dạ minh châu hiển hiện rõ dung mạo xuất chúng của hắn, như hoa trong gương, trăng trong nước, chạm vào một cái sẽ biến mất.
139
140 "Sau hai canh giờ chúng ta ra tay đi!” Tô Mặc cười ưu mị.
Sư Anh cúi đầu nói: "Một khi đã như vậy, hay là uống rượu hợp cẩn trước. "
Hai gò má Tô Mặc đỏ hồng đẹp không sao tả xiết, giống như với bạch ngọc san hô hồng sóng nước mênh mông, khóe môi nàng cong lên, mang một vẻ diễm lệ hiếm thấy, nhẹ giọng nói: "Được!"
Tô Mặc lười biếng ôm lấy cổ của hắn, đôi mắt Sư Anh phản chiếu ánh nến, ngọn lửa màu đỏ như đang thiêu đốt.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp
Số chương: 50