Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Sư Phụ Như Phu

Số chương: 100
Chương mới nhất: Chương 100: Bị Sét Đánh 2
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Huyền huyễn, xuyên không, sư đồ luyến, sủng, nhẹ nhàng, HESố chương: 161 chươngNhân vật: Hoa Tiểu Nhã, Bạch Trì HữuVốn tưởng rằng khi chết là hết nhưng nàng lại xuyên qua, sống lại một lần nữa.

Danh sách chương Sư Phụ Như Phu


Chương 1: Mai Hoa Nữ

1 “Mai hoa nữ? Các ngươi có từng nghe nói chưa, Mai Hoa tiên nữ chuyển thế? Nghe nói, có được nàng thì có thể có được thiên hạ?”

“Thiệt hay giả?”

Mọi người bàn tán sôi nổi.


Loading...

Chương 2: Hoa Tiểu Nhã

2 Gió thu lạnh rung, trong sân một căn nhà nhỏ hai tần kiểu Châu Âu, năm tên ăn mặc du côn, cả đám vây quanh một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi năm mươi tuổi đang mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, trên gương mặt mang theo vài phần chính nghĩa và trí thức.


Chương 3: Quân Cờ

3 Năm tên côn đồ đều dừng bước chân, phòng bị nhìn thấy Hoa Tiểu Nhã, cô gái này sao lại có nét mặt khiến người ta khiếp đảm đến như vậy?

Tên cầm đầu cười lạnh, “Như thế nào, cô muốn làm gì?”

Trò cười! Hoa Tiểu Nhã đột nhiên tao nhã nở nụ cười, “Các vị đại ca, có phải các người hỏi sai đối tượng rồi không? Có lẽ tôi mới là người hỏi các người chăng?” Đám du côn này đúng là vô tích sự, thế nhưng lại hỏi mình muốn làm gì! Có phải đầu bọn chúng chứa đầy đậu hủ hay không?

Đúng vậy! Tên cầm đầu và bọn còn lại nhìn nhau, sau đó, chính nghĩa nói, “Cô, lập tức đi theo chúng ta gặp lão Đại, bằng không, hừ hừ, cẩn thận chúng ta sẽ thiêu cháy hết nhà cô lẫn lão già thối kia!” Được rồi, trong tay hắn có con tin, không nên sợ một cô gái trói gà không chặt!

“Phải không?” Khóe môi xinh xắn, mắt mang ý cười, không có một chút sợ hãi, ngược lại cười khẽ hỏi lại.


Chương 4: Nam Nhân Đều Rất Tuyệt Tình

4 Lạc đối với cô, có chút không giống người thường, không rõ ràng, quan hệ thân mật, cũng không bàn chuyện kết hôn.

Với Lạc mà nói, diện mạo thanh thuần của cô động lòng người, thoạt nhìn giống như học sinh chưa rời khỏi ghế nhà trường, diện mạo như vậy, càng không dễ bị bại lộ.


Chương 5: Hoa Tiểu Nhã Hôn Mê

5 “Bà chủ, không xong rồi! Tiểu thư bị ngã xuống hồ nước phía sau, lúc được người cứu lên thì đã hấp hối rồi!” Tiểu nhị trong tửu lâu chạy như bay vào, la lớn về phía Hoa Tam Nương.


Chương 6: Thiên Sư Bạch Trì Hữu

6 Bà chủ, thiên, thiên, thiên sư ——”

“Thi cái gì mà thi, đừng ồn ào, Tiểu Nhã còn chưa có tỉnh ——” Hoa Tam Nương ngồi bên giường Hoa Tiểu Nhã, vành mắt đỏ hoe, chống nạnh mắng tiểu nhị lỗ lỗ mãng mãng kia.


Chương 7: Cứu Lại Mạng Của Nàng

7 “Ngươi là ai?” Hoa Tiểu Nhã nhíu nhíu đầu mày, lời vừa nói ra đã cảm giác giọng nói của mình tựa hồ có vài phần trẻ con, vươn tay, cúi đầu nhìn thấy bàn tay mình trắng ngần.


Chương 8: Có Người Đến Cầu Hôn

8 Này……” Hoa Tam Nương không dám đứng dậy, ngẩng đầu, thấy thật sự không còn bóng thiên sư nữa lúc này mới yếu ớt đứng lên.

Thiên sư chính là thần công cái thế, chợt đến chợt đi a.


Chương 9: Bọn Nam Tử Đến Cầu Hôn

9 Tiểu, tiểu thư, người như vậy đi ra ngoài, Hoa phủ chúng ta sẽ bị đâm đơn kiện mất. ” Nha đầu Lục Y hảo tâm nhắc nhở, ánh mắt cũng không dám nhìn về phía Hoa Tiểu Nhã, nghĩ tới bọn ta còn không dám nhìn, đừng nói những người ngoài đó! Một khi hù chết người khác, Hoa phủ này chẳng phải nhất định sẽ gặp xui xẻo sao?

“Yên tâm, ta không ra khỏi phủ.


Chương 10: Ai Lớn Hơn Ai

10 Hoa Tam Nương ngồi trên ghế chủ tọa của mình cũng ngây người, cười cả ngày, từ lâu đã mệt tới chết, hiện giờ, quả nhiên là môi đỏ mọng không thể cong lên được nữa.


Chương 11: Ca Dao

11 Một sự kiện cầu hôn ngoài ý muốn, không giải quyết được gì.

Nhưng mà, mọi người lại nghe nhầm đồn bậy, nói con gái Hoa gia, diện mạo kinh khủng, tinh thần thất thường.


Chương 12: Hách Liên Kình Thương

12 Hoa Tiểu Nhã cảm thấy, khi mình ở trong rừng hoa mai, luyện công hay suy nghĩ, đều vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái.

Sau rừng hoa mai, có một thác nước, bên bờ cũng không có người lui tới.


Chương 13: Coi Thường Nữ Nhân

13 Toàn thân hắn mặc cẩm bào màu đen, chiếu rọi ngũ quan vốn cương ngạnh giống như Tu La địa ngục.

Lạnh, hận.

Hách Liên Kình Thương chậm rãi cởi áo ngoài, đi tới giữa sông, nước ở thác nước này vô cùng ấm áp, hắn từ từ nhắm mắt cảm nhận thứ cảm giác run sợ khi bị nước cuốn trôi!

Trời đã tối rồi!

Hách Liên Kình Thương tựa đầu vào một tảng đá lớn, ánh mắt lãnh ngạnh đảo qua bốn phía.


Chương 14: Thái Tử Và Nhị Hoàng Tử

14 Hoa Tiểu Nhã hừ lạnh, vỗ tay một cái, nhanh chóng lên bờ mặc quần áo tử tế, để phòng vạn nhất, nàng lập tức đi đường nhỏ thoát khỏi hiện trường ——

Tiếu Nghịch đợi một hồi, chủ nhân của mình mỗi lần tắm không quá một nén nhang! Sao đi lâu như vậy? Chẳng lẽ gặp phải chuyện gì bất trắc?

Nghĩ tới đây, Tiếu Nghịch thế nào cũng chờ không nổi nữa!

Vội vàng chạy vào ——

Mặt hồ tĩnh lặng, một người ngã xuống, đôi mắt Tiếu Nghịch trong nháy mắt mở to, “Chủ nhân!”

……

Hoa Tiểu Nhã nghiêng dựa vào giường mềm, ăn điểm tâm Lục Y đem tới, híp mắt.


Chương 15: Mai Hoa Nữ

15 Nhị hoàng tử đương triều? Tối hôm đó mình vậy mà đã đạp Nhị hoàng tử đương triều?

Hoa Tiểu Nhã cố hết sức cười dịu dàng, trong lòng lại suy nghĩ, hắn đã nhận ra mình chưa!

Ngàn vạn lần không nên nhận ra mình mới phải a!

Nhẹ nhàng cúi đầu, “Dân nữ Hoa Tiểu Nhã bái kiến Thái tử cùng Nhị hoàng tử!”

Hách Liên Kình Thiên gật đầu liên tục, “Ngươi chính là Hoa Tiểu Nhã? Không tệ ——” đôi mắt ôn hòa mang theo vài phần thưởng thức, “Có thể được cả thiên sư đại nhân cứu trợ, chứng tỏ không phải là người bình thường.


Chương 16: Vào Cung 1

16 “Hoa tiểu thư, lên xe đi. ” Hách Liên Kình Thương cất giọng lạnh lùng, nhìn Hoa Tiểu Nhã sững sờ đứng ở trước xe ngựa.

Hoa tiểu thư? Hoa cô nương? Có thể không gọi mình như thế hay không? Rất buồn nôn có biết hay không?

Hoa Tiểu Nhã liếc xéo hắn một cái, nàng dường như cũng hiểu, đối phương hình như nhận ra mình, khóe miệng nhếch lên, môi hồng kia vốn kiều diễm thoạt nhìn càng thêm có sức cuốn hút, nàng một cước đạp lên sàn xe, mà cũng không phải là người đang nằm phục dưới xe.


Chương 17: Vào Cung 2

17 “Những mai hoa nữ kia đâu?” Hoa Tiểu Nhã lần nữa nhìn về phía Hách Liên Kình Thiên, thử dò hỏi.

Hách Liên Kình Thiên dịu dàng cười một tiếng, giống như đại ca ca hàng xóm, “Bọn họ đi cùng Nhị đệ.


Chương 18: Vào Cung 3

18 Có nhiều lúc, tâm tình của hắn không khống chế được?

Hắn vẫn sẽ hết sức không chế tâm tình của mình, cái gọi là, hỉ nộ không hiện ra ngoài.

Thế nhưng, hôm nay, hắn chỉ sợ rằng hắn cũng không biết được, hỉ nộ của hắn lại bất thường như vậy ——

Hách Liên Kình Thiên sờ sờ gò má của mình, môi nàng tựa như một cục bông, chạm vào mặt mình, hơi tê tê, khiến hắn rất thích.


Chương 19: Thị Tẩm

19 Hách Liên Kình Thiên hình như đã muốn đồng ý ngay lập tức. Nhưng lại dừng lại, vội lắc đầu, nói tới đây, trong mắt vội vàng nhìn Hoa Tiểu Nhã, “Tiểu Nhã, ta rất thích nàng.


Chương 20: Hắn Muốn Nàng

20 Ngươi cảm thấy bị vũ nhục giống chó sao?” Hoa Tiểu Nhã không chịu yếu thế, liếc mắt, “Ngươi bắt ta tới đây làm gì!”

Bắt nàng? Hắn vừa rồi rõ ràng là cứu nàng có phải hay không? Một khi bị người khác phát hiện, nàng bị đánh gục tại chỗ cũng không có gì lạ! Nữ nhân này thật không biết tốt xấu!

Có điều, tại sao mình phải cứu nàng ta?

“Ngươi còn nhớ giữa chúng ta còn có món nợ cần phải tính hay không!” Thanh âm Hách Liên Kình Thương lạnh lùng, mang theo vài phần hàn ý.


Loading...