1 Ma Khác thế nào cũng không nghĩ tới, hận thù của long tộc cùng ma giới đã kéo dài ngàn năm, vậy là dưới một tình huống như thế lại dễ dàng được hóa giải.
2 Ma Khác không nghĩ tới bạch tuột tinh này lại không có chí khí như vậy, nói bỏ chạy liền bỏ chạy. Hắn nghĩ đến có thể làm bằng hữu của gia khỏa Long Triển, trong xương cốt cũng nên có một chút kiêu ngạo cùng chính trực.
3 Chương Du tức giận lên án, nước mắt phung trào rơi xuống, bất quá bởi vì ở trong nước, cho nên Ma Khác cũng không nhìn tới. Y hầm hứ xoay người sang chỗ khác, tự mình giận dỗi bơi về phía trước.
4 ”A? cái lão long vương kia đâu?” Ma Khác đem dược đưa cho cha mình, ánh mắt ngừng trên khuông mặt tuấn mỹ của nam tử trẻ tuổi ngồi trong phòng có chút ngoài ý muốn mà đánh giá:”ngươi là thân thích của lão long kia? Là tôn tử(cháu) thứ mấy a?” ân, hỏi như vậy chắc đúng rồi đi, cha đã từng nói, niên kỷ (tuổi) của lão long kia so với hắn còn lớn hơn, cũng gần vạn năm.
5 Lúc xảy ra đại chiến giữa long tộc và ma tộc, ban đầu Chương Du cũng xuất hiện dưới dạng hình người, nhưng vào thời điểm đó toàn bộ lực chú ý của Ma Khác đều đã tập trung trên ngườing Long Triển và Như Mặc, căn bản chưa từng đảo mắt qua y, mặc dù ngẫu nhiên có nhìn thoáng qua, nhưng cũng sớm đã quên không còn một bóng dáng rồi, bởi vậy lúc này thấy Chương Du hiện ra nguyên hình, không khỏi lắp bắp kinh hãi.
6 Bộ dáng e lệ xinh đẹp này của bạch tuột tinh thật là có một vài phần của hương vị làm động lòng người. Ma Khác nhìn đầu của tiểu mỹ nhân trước mặt cúi xuống đến xác ngực, trong nháy mắt, hắn thậm mí có một cảm xúc thật mãnh liệt, muốn đem Chương Du ôm vào trong lòng, an ủi y…hôn lên môi y.
7 ” ngươi không phải là đang hy vọng hắn sẽ trở về giúp ngươi xem ít chính sự chứ? Ta cảm thấy việc này rất khó. ” Ma Phong hơi hơi ngẩng đầu, ánh mắt phản phất như nhìn trời cao, thầm nghĩ, hoàng huynh a, gần đây ngươi gặp không ít đả kích, cũng đừng truy vấn hành tung Ma Dạ, ta không ngờ ngươi lại gặp họa vô đơn chí, dù trái tim có kiên cường, thời điểm gặp đả kích, cũng rất yếu ớt.
8
“Quá đáng, thiệt quá đáng. ”
Ma Khác tức giận ở dưới dáy biểnĐông Hải chạy qua chạy lại, lúc này đây hắn vô ích tránh bọt nước, bởi vì cảm nhận được lực cản của nước biển, hắn mới có thể hơi chút ức chế một chút cơn giận của mình.
9
Trong nháy mắt, đã đến kỳ hạn đại hôn của Long Triển cùng Như Mặc.
Một ngày này, Cưu tướng quân bị Ma Khác lưu tại ngự thư phòng, nhìn thái tử điện hạ ngồi ở ghế dựa vẻ mặt nghiêm túc, Cưu tướng quân trong lòng lại nảy sinh một cỗ cảm giác bất an lo sợ.
10 Thế là Ma Khác quyết định tốc chiến tốc thắng, lập tức tìm tới long cung, đem ý đồ cùng Long Triển thuyết minh. Có lẽ là từ trong lời thỉnh cầu nhìn thấu hắn đối bạch tuộc tinh là một mảnh thâm tình, Long Triển liền rất sung sướng đáp ứng.
11 “Tốt lắm tốt lắm, ngươi cũng nghe được lời Long Triển vừa nói, biết hắn không phải đem ngươi vào hố lửa, hiện tại nên yên tâm đi? Làm gì mà còn đưa cái mặt khổ sở ra chứ?” Trên đường đi tới tòa thành nhỏ của Chương Du, một cái cực đại hải xà cùng một bạch tuộc mập mạp sóng vai mà đi, khiến ánh mắt của các dân chúng hải tộc đi ngang qua đều lộ ra diễm tiện.
12 Nhân hình của bạch tuộc tinh ngồi ở trong xe phượng hoa lệ, cùng những tân nương khác bất đồng, y không có hoảng sợ khi đi đến một thế giới không hề biết, cũng không có đem thái độ e lệ của người làm thê tử.
13 “Tốt lắm, hảo hài tử, đừng khóc đừng khóc. Ngươi nói cho ông nội, ngươi là tự nguyện qua đó sao? Nếu ngươi không muốn, chúng ta dù cược cả tánh mạng, cũng phải đem ngươi mang về bạch tuộc đảo, tuy rằng bạch tuột chúng ta ở trong hải tộc cũng không phải là chủng tộc cường đại gì, nhưng chúng ta cũng quyết không cho vận mệnh của đồng loại gặp chuyện không công bằng gì.
14 Chúng hoàng tử ở phía sau bọn họ đồng loạt thở dài, Ngũ hoàng tử Ma Ly lắc đầu nói: “Dù sao thì, tuy rằng không đủ xinh đẹp, ăn lại khó coi, ánh mắt lại không hiểu quy củ, nhưng cuối cùng, cuối cùng vẫn còn đủ nhu thuận động lòng người, hoàng huynh cưới y, ngày sau không cần lo lắng hậu cung sẽ có sóng gió, ân, như thế cũng không tồi.
15 A, trên cổ truyền đến cảm giác ngứa. Chương Du co rúm lại hai cái. Cùng lúc đó, trên ngực cũng truyền đến cảm giác tê tê dại dại, giống như có thứ gì đó tại nơi kia mẫn cảm vẽ tròn tròn.
16
Nghĩ như vậy, không khỏi đem ý nghĩ nói ra, đang lo lắng, chợt nghe dưới thân một trận than nhẹ.
“Không… Không có xỉu, chính là… Chính là suyễn khẩu khí.
17 Chương Du tuy rằng cũng thực dốt nát, nhưng là thiên thượng nhân gian Ma giới hải tộc đều truyền lưu trứ ngạn ngự “Đêm động phòng hoa chúc” y tất nhiên là biết.
18 “Trư yêu cái gì, không nói là bạch tuộc tinh sao?” Người cung nữ cũng chụm đầu lại: “Hôm qua ta chính tai nghe thấy cưu tướng quân nói, nói là tuy rằng bề ngoài xinh đẹp đáng yêu như thế, nhưng kỳ thật nguyên hình rất xấu lậu, tính tình cũng ngu ngốc muốn chết.
19 Hồng Lan thật kinh ngạc, không ngờ Ma Khác chỉ đi gần nửa canh giờ, nàng đã thấy một trăm năm mươi món ăn trên bàn cơ hồ đều đi một nửa, không khỏi nhìn Chương Du với cặp mắt khác xưa, nghĩ thầm quá lợi hại, cho dù là trư yêu, cũng chưa chắc có công lực này a.
20
Hắn đã tính rất kỹ, nghĩ thầm cứ ở trong tẩm cung làm cũng không có ý nghĩa. Nếu là ngày nào đó hứng thú lên, cùng Chương Du ở trong hoa viên du ngoạn, cho Chương Du ngửi ngửi hương hoa này, đến lúc đó bồi mình hoặc là tại giữa trời hoa viên, hoặc ở trong ôn tuyền trong đỉnh núi, chơi đùa mây mưa một phen, thật sẽ phong tình ra sao?
Một bên nghĩ, không khỏi đều ngây ngốc.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50