1 Đời Đường, năm Thái Tông ngự trị lấy niên hiệu là Trinh Quán, thiên hạ đại trị ( * an ninh và trật tự), tứ hải thanh bình. Lúc này Hán Triều diệt vong đã gần được bốn trăm năm.
2 Con vật bốn chân ấy vừa đào đất vừa lẩm bẩm trong miệng mấy chữ, “Vì sao lại không lớn lên được, vì sao lại không lớn lên được. . . . . . ” Hứa Đình nghe nó có thể nói chuyện thì vô cùng ngạc nhiên, phát hiện trên cơ thể bé nhỏ kia có tiên khí, nhịn không liền tiến lên hỏi, “Cái này.
3 Hứa thần tiên cứ như vậy mà mang theo tiểu sủng thú của hắn lên đường. Cái cánh nhỏ xíu của tiều Thủy Giao, thật sự bay rất chậm, Hứa Đình đành phải đem nó đặt ở trong tay nải sau lưng.
4 Kỳ thật, con tứ trảo trùng này quả là một vật nuôi ngoan ngoãn.
Ngày hôm sau, khi đi ở sơn đạo gồ ghề lần nữa, Hứa thần tiên đã nghĩ như vậy.
Tiểu Thủy Giao ôm chăn ngủ một đêm, nét mặt trông thật là thoải mái.
5 Hứa Đình cảm thấy được, sự tình tới nước này, thật sự rất là kỳ lạ.
Nhị thái tử cùng Thất thái tử của Đông hải long vương thay phiên nhau đem tứ trảo trùng ôm vào trong lòng, xoa nó đầu nó, nói: “Kế Mông, cùng các ca ca về nhà đi, phụ vương và mẫu hậu đều rất nhớ đệ.
6 Kế Mông cảm nhận được, từ ngày nó đến đây, Hứa Đình đối với nó không còn quan tâm như lúc đầu.
Tuy rằng nó mỗi ngày vẫn nằm ở một góc trên giường của Hứa Đình mà cuộn tròn lại ngủ, Hứa Đình cho nó ăn táo, nó có thể tự do bay đến mọi nơi, thậm chí nó còn có thể nằm ở trên cái giường nhỏ ở chỗ hành lang gấp khúc mà hóng gió ngủ nghỉ.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 100