1 Hắn cảm thấy đầu đau như búa bổ. Mọi thứ thật hỗn loạn. Miệng hắn khô khốc, bụng thì nhộn nhạo. Hắn muốn nôn ra, nhưng dường như cơ thể này không phải của hắn.
2 Hắn túm lấy chiếc bình nhựa đựng thứ nước lành lạnh, tu ừng ực để trôi tuột mớ đồ hộp khô khốc trôi tọt xuống dưới cổ họng. Trên chiếc hộp đó ghi rõ là đồ ăn dành cho chó! Một điều rất tiện lợi là hắn có thể thông thạo ngôn ngữ ở nơi đây, thế nhưng vẫn đề ở chỗ, Johny cũng chỉ mới sang thế giới này được một thời gian mà thôi, làm sao mà một đứa thất bại như nó lại có khả năng thông thạo ngôn ngữ tốt như vậy?
Có quá nhiều thứ hắn cần phải tìm hiểu, nhưng lại có quá ít kiến thức còn tồn đọng trong cơ thể này.
3 Nhà của Bara cách cổng chợ tương đối xa, lại nằm trong một cái xó xỉnh ngoằn ngoèo. Nhưng không một ai có thể đi lạc được, bởi vì nó là tòa nhà lớn nhất ở khu Xóm Liều.
4 "Thật mất mặt! Thế mà mình cứ nghĩ rằng mình đã là bậc thầy tâm lý rồi cơ đấy!" Johny vừa đi vừa nghĩ. "Cô ta hoàn toàn áp đảo mình. "
Khi đến cổng thành, lũ lính gác bèn chặn Johny lại.
5 Đi qua khu vực Kamra, cả hai lại tiến qua một lớp tường thành nữa để bước vào khu vực thứ hai của Tòa Thành Trắng, lãnh địa Cronus. Thây ma di động, bộ xương khô, hồn ma v.
6 Chiếc xe phóng nhanh vun vút trên con đường dành riêng cho loại phương tiện kiểu này. Ở khu Ouro, việc di chuyển bằng các phương tiện giao thông hiện đại không phải điều hiếm lạ gì, nhưng có những làn không gian dành riêng cho xe công cộng.
7 - Đầu tiên, rất cảm ơn vì cô đã trở thành phụ tá cho tôi! Tôi thật sự cảm kích điều đấy!
Isa hơi sượng mặt. Cô ta bối rối đáp lời.
- Ngài biết đấy, chúng ta theo nhu cầu thôi mà!
- Tính của tôi như vậy, Isa ạ! Việc nào ra việc nấy! Bây giờ, khi cô đã chính thức trở thành đồ vật của tôi, thì có một số chuyện tôi cần phải nói ra!
Nhìn vào gương mặt đăm chiêu của Isa, hắn tự hỏi có nên kể hết mọi thứ hay không.
8 Buổi sáng hôm sau, tại Liên minh chủ nô, Johny cùng Isa - lúc này mặc một bộ váy hở vai sundress mát mẻ màu xanh, cùng với một chiếc mũ trắng rộng vành đính lên một chú bướm vàng, đang sánh bước nơi đại sảnh.
9 Johny băng qua khu vực tiếp khách, tiến tới một cánh cửa gỗ. Phía trên cánh cửa có ghi "Angelika". Phía dưới lại ghi "Không tiếp nô lệ". Hắn gõ cửa.
- Mời vào!
Đó là một giọng nữ lành lạnh, mặc dù chỉ là một câu mời, nhưng lại khiến người nghe không thể kháng cự.
10 - Dậy mau con điếm!
Có cái gì đó đập mạnh vào bắp tay Amelia.
Cô tỉnh lại, thấy mình đang ở trong một căn phòng chật hẹp, xung quanh là rất nhiều cô gái giống mình.
11 Thiên sứ cởi chiếc áo choàng đỏ và khoác lên người cô. Chiếc áo choàng mỏng, không thể cản nổi cái lạnh của nhà tù, nhưng không hiểu sao cô thấy rất ấm áp.
12 Sáng hôm sau.
Amelia giật mình. Có ai đó đang vỗ vỗ vai cô.
- Dậy nào Amelia. Trời sáng rồi đấy!
Amelia mở mắt ra. Johny đang ngồi xổm trước mặt, tay anh lay lay gọi cô dậy.
13 Nửa tháng vừa qua là mười lăm ngày hạnh phúc nhất cuộc đời Amelia. Ngoại trừ thời gian luyện tập nấu nướng, cũng như học cách dọn dẹp nhà cửa, cô được thoải mái sử dụng các thiết bị giải trí trong nhà.
14 Johny choàng tỉnh. Dư âm từ trận cuồng hoan vẫn còn vương vấn trong không khí. Hắn có thể cảm nhận được thân hình mềm mại đầy nhục cảm của Isa đang nằm bên cạnh.
15 - Johny Ouro? Mười sáu tuổi, từng là đầy tớ cho Alfonso Ouro. Trở thành chủ nô nhờ chạy chọt! Hừm! Thật khó hiểu!
Angelika ném tập tài liệu lên bàn, tay gõ nhè nhẹ.
16 Nhìn thấy vẻ mặt hầm hầm của Johny, Isa rất thức thời không hỏi gì cả. Cô lẳng lặng rót một cốc nước lạnh đặt trước bàn cho hắn. Hắn tu một hơi hết sạch.
17 - Chín mươi tám! Chín mươi chín! Hộc hộc! Một trăm!
Johny đổ gục xuống sàn. Mồ hôi hắn vã ra như tắm. Hai tay hắn mỏi nhừ, run bần bật. Vâng, hắn đang tập thể lực, cụ thể là chống đẩy.
18 Ngày thứ năm trôi qua kể từ khi Johny nhận nhiệm vụ. Hắn chỉ còn khoảng mười ngày để trả khoản nợ cho Bara. Nếu như tính toán hết các khoản chi phí, cùng với tiền nhà còn thiếu của tháng này.
19 - Theo như nhiều lần thí nghiệm, thì phép Khoái cảm hẳn là tạo một cảm giác sung sướng tột đỉnh từ sâu bên trong linh hồn, đến mức cơ thể mất kiểm soát luôn.
20 Alice ngồi trên chiếc xe do tay lính lái lao vun vút đi trên không trung. Con bé tò mò ngó đông ngó tây, thậm chí đứng sát cửa kính ngó xuống. Tất nhiên gã vệ binh đã đặt chốt an toàn, nếu không con bé rất có thể ngã xuống, và bẹp!
***
- Cậu có uống rượu không Johny?
- Ồ không, cảm ơn, quý cô Angelika!
- Cứ gọi tôi là Angelika là được rồi!
Angelika tự rót cho mình một ly pha lê đầy ắp rượu.
Thể loại: Huyền Huyễn, Truyện Teen, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 16
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Năng
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 100
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 43