1 “Bích Đồng, gốc đào trước cửa nở hoa chưa thế?”
Bích Đồng nói khẽ: “Phu nhân, đã nở từ đêm qua rồi, mịn màng hồng phớt, trông đẹp lắm. ”
Tôi không kìm được, lộ rõ nét vui mừng, nói: “Thật sao? Mau đỡ ta qua đó xem đi.
2 “Bích Đồng, gốc đào trước cửa nở hoa chưa thế?”
Bích Đồng nói khẽ: “Phu nhân, đã nở từ đêm qua rồi, mịn màng hồng phớt, trông đẹp lắm. ”
Tôi không kìm được, lộ rõ nét vui mừng, nói: “Thật sao? Mau đỡ ta qua đó xem đi.
3 Tôi giật mình choàng tỉnh, tay ôm chăn mỏng ngồi dậy, trên trán mồ hôi lạnh tuôn ra ròng ròng.
Lại là giấc mơ đó.
Từ nhỏ tới giờ, tôi chẳng biết đã mơ thấy giấc mơ đó bao nhiêu lần rồi, mỗi lần đều kết thúc bằng một bầu trời màu máu, mà những tiếng kêu “A Uyển đau quá” của nữ tử trong mơ thực khiến tôi kinh sợ vô cùng.
4 Tôi giật mình choàng tỉnh, tay ôm chăn mỏng ngồi dậy, trên trán mồ hôi lạnh tuôn ra ròng ròng.
Lại là giấc mơ đó.
Từ nhỏ tới giờ, tôi chẳng biết đã mơ thấy giấc mơ đó bao nhiêu lần rồi, mỗi lần đều kết thúc bằng một bầu trời màu máu, mà những tiếng kêu “A Uyển đau quá” của nữ tử trong mơ thực khiến tôi kinh sợ vô cùng.
5 Tôi khẽ “hừ” một tiếng, dứt khoát ngoảnh đầu qua một bên, không thèm để ý tới huynh trưởng nữa. Huynh trưởng cũng không nói gì thêm, chỉ dặn “chú ý nghỉ ngơi cẩn thận”, sau đó liền rời khỏi phòng tôi.
6 Tôi khẽ “hừ” một tiếng, dứt khoát ngoảnh đầu qua một bên, không thèm để ý tới huynh trưởng nữa. Huynh trưởng cũng không nói gì thêm, chỉ dặn “chú ý nghỉ ngơi cẩn thận”, sau đó liền rời khỏi phòng tôi.
7 Thuốc của Thẩm Hành quả nhiên có hiệu quả rất tốt, ngày hôm sau tỉnh dậy cổ họng tôi chẳng hề ngứa ngáy nữa, đầu cũng không còn đau. Vừa qua giờ Thìn, cha đã tan chầu trở về, tôi liền tinh thần phơi phới chạy đi thỉnh an cha mẹ.
8 Thuốc của Thẩm Hành quả nhiên có hiệu quả rất tốt, ngày hôm sau tỉnh dậy cổ họng tôi chẳng hề ngứa ngáy nữa, đầu cũng không còn đau. Vừa qua giờ Thìn, cha đã tan chầu trở về, tôi liền tinh thần phơi phới chạy đi thỉnh an cha mẹ.
9 Không lâu sau khi Thẩm Hành rời đi, Lê Tâm và Đào Chi liền bước vào. Đào Chi tò mò hỏi: “Quận chúa, Thẩm công tử đã dạy cho người những gì vậy?”
Tôi nói: “Bổn Quận chúa lúc này tâm trạng đang rất tệ.
10 Không lâu sau khi Thẩm Hành rời đi, Lê Tâm và Đào Chi liền bước vào. Đào Chi tò mò hỏi: “Quận chúa, Thẩm công tử đã dạy cho người những gì vậy?”
Tôi nói: “Bổn Quận chúa lúc này tâm trạng đang rất tệ.
11 Nói đến Dịch Phong, tôi không thể không nhớ lại chuyện mấy năm trước. Sở dĩ tôi hay đến Tần lâu Sở quán kỳ thực đều là do huynh trưởng mà ra cả. Huynh trưởng có một đám bạn bè tệ hại, mấy năm trước khi huynh ấy đến tuổi cập quán[1], đám bạn liền hò nhau nói là phải đưa huynh ấy đi ăn mặn.
12 Nói đến Dịch Phong, tôi không thể không nhớ lại chuyện mấy năm trước. Sở dĩ tôi hay đến Tần lâu Sở quán kỳ thực đều là do huynh trưởng mà ra cả. Huynh trưởng có một đám bạn bè tệ hại, mấy năm trước khi huynh ấy đến tuổi cập quán[1], đám bạn liền hò nhau nói là phải đưa huynh ấy đi ăn mặn.
13 Tôi lại tò mò hỏi tiếp: “Vậy Thái tử đã từng đụng đến Dịch Phong chưa?”
Huynh trưởng cốc đầu tôi một cái, mắng: “Những lời này mà muội cũng dám nói ra ngoài miệng à, nếu để cha nghe thấy, cha nhất định sẽ lột da muội đấy.
14 Tôi lại tò mò hỏi tiếp: “Vậy Thái tử đã từng đụng đến Dịch Phong chưa?”
Huynh trưởng cốc đầu tôi một cái, mắng: “Những lời này mà muội cũng dám nói ra ngoài miệng à, nếu để cha nghe thấy, cha nhất định sẽ lột da muội đấy.
15 Nhưng có một số chuyện không phải tôi muốn từ chối là có thể từ chối, chẳng hạn như lời mời của gã khốn Tư Mã Cẩn Du kia. Ngày thứ ba sau khi tiệc mùa hạ kết thúc, Tư Mã Cẩn Du mời tôi tới chùa Bảo Ân nghe Liễu Không đại sư giảng kinh.
16 Nhưng có một số chuyện không phải tôi muốn từ chối là có thể từ chối, chẳng hạn như lời mời của gã khốn Tư Mã Cẩn Du kia. Ngày thứ ba sau khi tiệc mùa hạ kết thúc, Tư Mã Cẩn Du mời tôi tới chùa Bảo Ân nghe Liễu Không đại sư giảng kinh.
17 Chừng nữa tuần trà sau, tôi nghe thấy có tiếng bước chân vang lên, nhưng không hề dừng lại bên ngoài thiền phòng của tôi. Tôi đẩy cửa sổ ra, nhìn thấy có một tiểu hòa thượng đang đứng trước cửa thiền phòng của Tư Mã Cẩn Du, khẽ gõ cửa ba cái, sau đó nói: “Điện hạ, phương trượng có lời mời.
18 Chừng nữa tuần trà sau, tôi nghe thấy có tiếng bước chân vang lên, nhưng không hề dừng lại bên ngoài thiền phòng của tôi. Tôi đẩy cửa sổ ra, nhìn thấy có một tiểu hòa thượng đang đứng trước cửa thiền phòng của Tư Mã Cẩn Du, khẽ gõ cửa ba cái, sau đó nói: “Điện hạ, phương trượng có lời mời.
19 Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, thứ đập vào mắt tôi đầu tiên là một khuôn ngực nhẵn bóng. Tôi hơi ngẩn ra rồi ngước mắt nhìn lên, không ngờ lại nhìn thấy khuôn mặt đang say ngủ của Thẩm Hành.
20 Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, thứ đập vào mắt tôi đầu tiên là một khuôn ngực nhẵn bóng. Tôi hơi ngẩn ra rồi ngước mắt nhìn lên, không ngờ lại nhìn thấy khuôn mặt đang say ngủ của Thẩm Hành.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Nữ Cường, Dị Năng
Số chương: 107