1 Trăng một mình, một nửa lưỡi liềm.
Bướm múa giữa hoa, hương thơm ngọc bích.
Cảnh đẹp như thơ, nhưng lòng đau như cắt!
Ngồi ở ngoài sân, lắng nghe tiếng lá cây xì xào, Tử Khuynh khóc đau thương.
2 Nhìn Tử Khuynh như vậy, Mặc Lăng Hàn bỗng chốc phát giác chính mình một chút đều không hiểu về nàng, một chút cũng không!
Hắn biết nàng yêu hắn, hắn chỉ cần nhìn qua ánh mắt của nàng liền có thể nhận ra, mà chính hắn đã lợi dụng tình yêu này của nàng, một bước khống chế thế lực phủ tướng quân.
3 “Tử Khuynh, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?” Mặc Lăng Hàn không ngừng hút khí lạnh, nhìn Tử Khuynh từng bước lại gần, cảm giác khó thở khó nắm bắt.
“Giết ngươi!” Đơn giản hai từ, lại khiến thân thể Mặc Lăng Hàn chấn động, trong mắt tràn đầy không thể tưởng tượng được.
4 “Khuynh Nhi. ”
“Hàn. Ta đau!” Nhược Nhi đánh gãy lời Mặc Lăng Hàn sắp nói, thân hình liền ngã vào trong lòng ngực Mặc Lăng Hàn, thân thể mềm mại, giọng nói kiều mị, có nam nhân nào có thể cưỡng lại? Bất quá lúc này, Mặc Lăng Hàn lại không có hứng thú với nàng ta nữa.
5 Thiên lôi tử!
Trong tay Nhược Nhi đột nhiên xuất hiện thiên lôi tử, khiến cho bước đi của Tử Khuynh dừng lại, cũng vào lúc này, liền xoay người thật nhanh chạy đi.
6 “Khuynh nhi. ” Lăng Hạo Nhiên chạy tới chỗ Tử Khuynh, thấy nàng bị mọi người xúm lại đánh, trong mắt toát ra lựa giận.
“Cút, các ngươi cút hết cho ta!” Lăng Hạo Nhiên kích động, một quả cầu lửa trong tay hắn bắn ra hướng tới bọn họ.
7 Đinh dược sư nặng nề thở dài một hơi, rốt cuộc ra tay chữa trị, nhìn khoé miệng chảy máu của Tử Khuynh, hắn không đành lòng.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn ra tay chữa trị cho Tử Khuynh, mỗi một lần nhìn thấy Lăng Hạo Nhiên bế Tử Khuynh vào y quán, sẽ thấy nàng bị thương nhiều chỗ, nhưng mà không bây giờ, lại nghiêm trọng hơn lúc trước.
8 Lăng Hạo Nhiên ánh mắt né tránh, Tử Khuynh đương nhiên thấy được, nàng cũng thấy được Lăng Hạo Nhiên ánh mắt loé lên một tia ảo não rồi biến mất. Nàng không phải là Tử Khuynh chân chính, cũng không phải là Tử Khuynh đơn thuần trước kia, cho nên, mọi biểu hiện của Lăng Hạo Nhiên nàng đều thu vào mắt.
9 Nghe được Tử Khuynh hô đau, Tử Tịch hô một tiếng không tốt, ngón tay nhanh chóng rời khỏi đầu Tử Khuynh.
Hắn cư nhiên quên mất Tử Khuynh lúc này chỉ là một phàm nhân, hơn nữa không tu luyện được như người khác, tin tức và đồ vật lớn như vậy trực tiếp đi vào đầu, ngay cả tím cấp cường giả còn không chịu nổi, huống chi Tử Khuynh chỉ là người thường.
10 Xương cốt đau đớn khiến Tử Khuynh nhớ tới kiếp trước, khi nàng lựa chọn tự nổ, đáy lòng lại đau đớn.
Mặc Lăng Hàn, đời này ta được trọng sinh lại lần nữa, những cừu hận lúc trước, ta nhất định sẽ tới chỗ ngươi đòi lại!
Cái giá phải trả, chính là ta muốn tự tay lấy cái đầu trên cổ của ngươi xuống!
Mà từ thời khắc tự nổ nàng đã biết, nàng đã thất bại, nàng lựa chọn tự nổ, nhưng chưa chắc Mặc Lăng Hàn đã chết.
11 Nghe thấy thanh âm của Lăng Hạo Nhiên, Tử Khuynh lập tức rời khỏi Tím Lan không gian, vừa ra khỏi Tím Lan không gian đã thấy Lăng Hạo Nhiên bước vào.
“Khuynh nhi.
12 Nghe gì chưa? Mặc vương gia lại đón dâu!”
“Mặc vương gia?”
“Chính là chiến thần Mặc vương gia, ta là nghe cô bảy thẩm nói, nhi tử của thẩm là nha hoàn ở trong vương phủ, tuyệt đối là sự thật!”
“Trời ạ, mấy ngay nay sao lại cưới nữa?”
“Người là vương gia, lại là đệ nhất thiên tài, có thể gả cho hắn, tuyệt đối là phúc khí!”
“Vậy sao, nếu ta mà có khuê nữ, ta nhất định phải để nữ nhi của ta gả cho hắn!”
“Ha ha ha.
13 Nguyên lại là bạn tốt của Mặc Lăng Hàn, Lạc Thiên Khuyết!
Lạc Thiên Khuyết, là nhi tử của thừa tướng, thiên phú hơn người, phong độ nhẹ nhàng.
Chỉ là, vì sao hắn có thể xuất hiện ở trong thành nhỏ này?
Vừa nhìn Lạc Thiên Khuyết, Tử Khuynh trong đầu suy nghĩ.
Thể loại: Huyền Huyễn, Xuyên Không, Võng Du, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50
Thể loại: Nữ Cường, Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 7