1 Lời mở đầu:chương một sẽ hơi lang mang dài dòng một xíu vì để giới thiệu main và các loại quan trọng cần biết trong truyện,mọi người muốn đọc truyện cho dễ hiểu thì tốt nhất nên đọc kỹ chương này nhá.
2 Tên gác cửa của Mãnh Hổ Bang là một tên khoảng 24 tuổi,mặt gầy,mũi cao,mặt híp thành đường nhỏ nhìn khá là hèn mọn.
Hắn thấy Huỳnh Trấn Thiên đi đến muốn vào trong bang thì hỏi: -Này nhóc con,ngươi biết đây là đâu không đấy,đây là Mãnh Hổ Bang không phải trại trẻ đâu mau mau cút đi chỗ khác chơi.
3 Huỳnh Trấn Thiên cố lấy lại bình tĩnh,suy nghĩ một lát hắn chợt có một quỷ kế,nếu hạ độc vào thức ăn và nước uống,vậy thì không phải hắn không cần đánh đánh giết giết cũng có thể giết được rất nhiều địch nhân sao,nghĩ vậy hắn cười cười tạm biệt thanh niên lưng đeo kiếm đi tìm phương hướng nhà bếp.
4 Tác Giả:Ta không biết top là ý chỉ thứ gì?lượt xem,lượt thích,lượt tìm kiếm hay là thứ gì khác nhưng mà truyện ta đã được lên top.
Dù lên top không được bao lâu và bây giờ đã rớt,nhưng vẫn rất cảm ơn mọi người vì đã làm cho Tu Ma Phi Thăng Quyển của ta lên top,cảm ơn mọi người nhá,chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
5 Huỳnh Trấn Thiên tay ôm một con mèo đen lũi thủi tiến vào phố tây,lần này hắn không có đi một bước lại ngé đầu xuống đất thăm dò động tĩnh nữa,tại vì sao ư,chắc chắn không phải là đổi tính rồi,đây là tại hắn ỷ vào trên người có mèo đen bảo hộ cho nên hắn mới không quá sợ hãi như lần trước,tuy vậy nhưng nhát thì vẫn cứ nhát,hắn cũng không dám quan minh chính đại đi vào khu vực hỗn loạn này mà chỉ thập thò lũi thủi len lén đi vào thôi.
6 Chạy được một khoảng thời gian ngắn,hiện tại thanh niên tên Quốc cũng là đau đến ngất xỉu rồi,đột nhiên phía trước xuất hiện 5 người cần dao cầm kiếm,là người của Âm Nha Bang.
7 Huỳnh Trấn Thiên vẻ mặt âm nhu sợ sệch từ bên trong cứ điểm của Mãnh Hổ Bang đi ra,trên vai hắn đang có một con mèo đen nằm tựa như ngủ.
Cao Thành Nhìn Huỳnh Trấn Thiên quát"Ngươi chính là người đã giết 6 anh em của Âm Nha Bang bọn ta"
-Đúng vậy,người là do ta giết.
8 Một tên trung niên mặt vuông,mắt trợn tròn,mũi cao,miệng rộng,từ xa xa hướng Huỳnh Trấn Thiên đi tới.
Thấy người trung niên này,bang chúng của âm nha bang vui mừng kêu lên"là Hoàng trưởng lão,có Hoàng trưởng lão ở đây,tên nhóc kia chỉ có một con đường chết"
Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy thì tập trung ánh mắt nhìn về vị Hoàng trưởng lão kia,một lát sau cuối cùng hắn cũng đã nhìn thấu được thực lực của vị Hoàng trưởng lão kia,Hoàng trưởng lão là một tam lưu đỉnh phong võ giả,luận tu vi thì chỉ dưới bang chủ Cao Thành của âm nha bang thôi,sau khi biết được thực lực vị Hoàng trưởng lão đằng xa xa kia,Huỳnh Trấn Thiên nở một nụ cười hưng phấn nói"Tốt lắm,cuối cùng cũng có một người đủ sức đánh với ta một trận,nào lại đây ta với ngươi chiến"
-Hừ,nhóc con không biết tự lượng sức,giết ngươi ta chỉ cần vài chiêu là được.
9 Huỳnh Trấn Thiên sau khi trận chiến kết thúc,hắn ngay lập tức đi gặp Mạnh Hùng,hắn tới trước cửa phòng chần chừ hồi lâu rồi gõ cửa.
-Ai đó,vào đi cửa không khoá.
10 Huỳnh Trấn Thiên nghe hai chữ "Tiên Nhân",thì không khỏi tập trung ánh mắt nhìn vào vị trí người trung niên mới tới kia,đó là một người khoảng 50 tuổi,mặt vuông,mắt trợn to,mũi cao,miệng hơi rộng,trông gần giống với vị Hoàng trưởng lão hắn giết sáng nay.
11 Huỳnh Trấn Thiên sau khi qua cơn kinh ngạc,hắn vội hỏi"Thế cách của ngươi có thể làm cho ta trường sinh bất lão không"
Con mèo đen nói"Tất nhiên là có rồi,chỉ cần ngươi tu luyện đạt đến cực hạn,thì có thể trường sinh bất tử,không những vậy ngươi còn có sức mạnh,sẽ không bị đuổi giết như khi nảy nữa"
Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy thì hai mắt loé sáng,hắn nghĩ đến cảnh mình ngồi ở trên ghế lớn,hai bên là một đàn mỹ nữ phục vụ đút hắn ăn nho,còn có một nàng đằng sau đấm lưng cho hắn nữa,hai tay hắn thì xoa bóp bầu vú các nàng,hắn nghĩ vậy thôi đã kìm không được nước miếng chảy ra rồi.
12 Tại một bìa rừng cách Hoả Thành khá xa,hiện tại đang đứng 1 người 1 thú,nói chính xác hơn là 1 nam hài và 1 con mèo nhỏ
Nam hài khoảng 10 tuổi,mặt chữ D góc cạnh rõ ràng,mắt sắc bắn,mũi cao,môi mõng,nhìn khá là âm nhu,trên vai hắn đang nằm một con mèo nhỏ màu đen,bộ dạng lười nhát nhắm mắt ngủ.
13 Huỳnh Trấn Thiên một mình chiến đấu với Cao Thành,trưởng lão Âm Nha Bang và Nguyễn Tấn Beo,nhưng hắn vẫn đang duy trì được thế ngang bằng.
Tuy vậy đánh nhau kiểu này rất mất sức,vì thế chỉ chừng khoảng 30 phút,Huỳnh Trấn Thiên đã có dấu hiệu xuống sức và bắt đầu hơi hơi rơi xuống thế yếu.
14 Thiên Ấn Sơn Mạch,một sơn mạch với từng dãy núi,nguy nga,hùng vĩ,thô to,cương à con mẹ nó lạc đề rồi,nói chung là một khu vực rộng lớn,nơi đây là sơn mạch lớn thứ 4 của Trung Vực,tuy lớn thứ 4 nhưng nó lại là sơn mạch nguy hiểm thứ 3 của Trung Vực,lý do là ở đây có một con yêu thú Tạo Đan Cảnh đỉnh phong toạ trấn,vì thế nên rất ít tu sĩ nào dám tiến quá sâu vào sơn mạch này.
15 Huỳnh Trấn Thiên tại vì trước giờ còn chưa bao giờ được thấy qua cơ thể của nữ nhân,cho nên khi nảy lúc Trương Quỳnh Anh cởi quần áo ra thì hắn có hơi chút thất thố,chính việc này đã làm cho hắn bị bại lộ trước Triệu Phổ,hắn bây giờ nội tâm đang tự trách mình vạn phần,thầm nghĩ"Tại sao định lực của ta lại thấp đến thế chứ,chỉ mới xem qua cơ thể nữ nhân một xíu đã tựa thất thố,dẫn đến tên Triệu Phổ kia phát hiện ra tung tích rồi,bây giờ không biết phải làm sao để thoát thân đây"
Đúng lúc hắn đang không biết phải làm gì,thì bên cạnh hắn đột nhiên phát ra một tiếng mèo kêu Meo.
16 Đêm tối,đó chính là thời điểm những con hung thú ưa thích đi săn mồi nhất,tất nhiên yêu thú cũng như vậy rồi.
Thiên Ấn Sơn Mạch là sơn mạch nguy hiểm thứ 3 của Trung Vực,tới đêm,nơi này càng lộ nên bản chất nguy hiểm của nó,từng tiếng sói tru,từng tiếng dơi kêu,những tiếng khè của độc xà,nếu có người ở lại đây buổi tối,thì có lẽ cả đêm cũng sẽ không thể ngủ được.
17 Huỳnh Trấn Thiên nhìn lão giả còn đang nằm im ở trước mắt lo lắng nói"Này Thanh Trung tiền bối,ngươi di chuyển được chưa thế,đã 1 ngày trôi qua rồi đấy,rốt cục tiền bối có trị thương xong chưa thế?"thì ra lão giả kia đã nói tên mình cho Huỳnh Trấn Thiên biết,tên lão là Thanh Trung.
18 Một nơi ở phía sâu bên trong Thiên Ấn Sơn Mạch xung quanh được che kín mít không lọt một xíu ánh nắng nào bởi những cái cây cao lớn,dưới đất thì khắp nơi đều là dây đằng và xương sọ,nhìn vào là biết đây là một nơi rất nguy hiểm.
19 Con mèo đen Ngọc Ánh nhìn vài cây linh dược trước mắt bất ngờ đứng hình,sau một lát nó hồ nghi nhìn Huỳnh Trấn Thiên nói"Mấy cây linh được này ngươi lấy được ở đâu vậy,vài cây này cũng đủ để ta hồi phục toàn bộ công lực rồi đấy,hơn nữa tên ham tài như ngươi sao không giữ lấy mà dùng,ngươi có hạ cái gì dược ở trong đây không đấy"
Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy thì đầu nổi gân xanh,hắn cố lấy lại bình tĩnh sau một lát nói"Nếu ngươi không lấy thì ta thu về cũng được"nói xong giơ tay định thu mấy cây linh dược kia về.
20 Hu. . . hu. . . . hu. . . . . tiếng khóc vang lên giữa phố đông người.
Đây là một cái ngõ tư ở phố Thiên Sơn thuộc thành Thăng Long,rất nhiều người đang tụ tập lại một chỗ để xem náo nhiệt,chỉ thấy ở giữa cái dòng người đông đúc đó có một khoảng trống,ở trong khoảng trống ấy đang đứng hai nam và một nữ,hai nam nhân khoảng 18 tuổi còn nữ nhân thì chỉ mới 10 tuổi thôi,hơn nữa ở dưới chân nữ hài kia đang nằm một cái xác toàn là máu.