1 Thế giới chính là tương đối. Trung Thổ đại lục cách đại dương cùng với Đại Tây châu tương đối xa xôi. Phía đông địa thế tương đối cao hơn nơi khác, bầu trời ở nơi đó tựa như cũng cao hơn so với bình thường, mây mù từ trên biển và trên lục địa không ngừng cuốn về chỗ này, cuối cùng hội tụ quanh năm không thấy tiêu tan.
2 Thiếu niên kia là loại người thế nào?""Rất trầm ổn, đã ngồi nửa canh giờ, tư thế chưa từng thay đồi. Chỉ có ban đầu nhấp một ngụm trà, hẳn là lễ phép mà thôi, sau đó không uống nữa.
3 Nhìn thân ảnh thiếu niên biến mất ở thiên sảnh, trên mặt Từ phu nhân phủ một tầng sương lạnh, nàng muốn nâng chén trà uống một ngụm trà nhuận nhuận giọng nói có chút khô khốc, nhưng phát hiện trà trong chén cũng đã nguội, nàng muốn đem chén trà ném đến trên mặt đất để phát tiết cơn giận, tự nhiên không để ý xem đồ sứ này đắt tiền mức nào, nhưng lại không muốn để cho bọn hạ nhân nghe được thanh âm, biết cảm xúc của mình lúc này.
4 Sương Nhi qua một lát mới giật mình tỉnh lại. Nàng hiểu được, thiếu niên đạo sĩ này cũng không phải muốn cố ý đùa cợt, trêu chọc chính mình, mà thật sự không để ý đến lời của mình, nhìn gương mặt đối phương thật sự bình tĩnh, nàng chẳng biết tại sao càng thêm tức giận.
5 Như những sáng sớm bình thường của bốn năm qua, Trần Trường Sinh tỉnh dậy lúc năm giờ, tức thì mở mắt, dùng năm tức thời gian để tĩnh ý, tung mình rời giường, mặc quần áo xỏ giầy, trải giường chiếu xếp chăn, bắt đầu rửa mặt, ở tiền đường khách sạn ăn một chén cháo vịt, bốn cái bánh bao nóng hổi, trở về trong phòng, dùng đêm qua trần trà súc miệng, sau đó hướng về phía gương đồng sửa sang quần áo, sau đó đi tới tiểu viện.
6 Các thiếu niên tham gia cuộc thi tuyển học sinh của Thiên Đạo viện, ở dưới mệnh lệnh của vị giáo tập tiên sinh vẻ mặt nghiêm túc này, theo thứ tự tiến lên cầm lấy tảng đá kia, nắm nó ba tức thời gian.
7 Trần Trường Sinh dừng bước, quay đầu lại nhìn lão sư, có chút không khó hiểu, sau đó hắn nhớ tới tình cảnh lúc trước, lúc này mới hiểu được vì sao đối phương tức giận—— những người dự thi không thể Tẩy Tủy thành công sau bài kiểm tra này đều chán nản rời đi, vị lão sư kia cho rằng mình cũng sẽ như thế, nhưng hắn lại đi tới phía trước, nghĩ đến chắc hẳn làm cho dối phương không vui.
8 Hương đã đốt hết, có tiếng kẻng vang lên, thông báo vòng thi này kết thúc. Trần Trường Sinh đi theo những học sinh tham gia khảo thí đi ra khỏi lâu, cũng không để ý tới những ánh mắt khác thường đang nhìn mình, dựa theo chỉ dẫn đi tới thạch bình thông báo kết quả ở sau hồ, chờ lúc công bố kết quả thi cuối cùng.
9 Thế giới hiện nay, tu hành lấy Quốc Giáo huyền môn chính tông làm chủ, ngọn nguồn chủ yếu nhất của chân nguyên chính là từ tinh thần đầy trời —— Quang Minh giáo chú trọng nhất đúng là hai chữ quang minh, mà thứ chiếu sáng bầu trời đêm chính là tinh quang —— phá Tọa Chiếu nhập Thông U, sau đó Tụ Tinh, dựa vào năng lượng hàng vạn hàng nghìn tinh thần phủ xuống nhân gian, cải tạo thân thể thần phách của người phàm, đây cũng là mục đích cuối cùng của tu hành.
10 Trần Trường Sinh thành công bước vào cuộc thi chính thức của Trích Tinh học viện, lần này, không giống Thiên Đạo viện hắn đón nhận châm chọc hay lạnh lùng, đón chờ hắn chính là ánh mắt khích lệ kỳ vọng cùng với ôn nhu khuyến khích, vì thế hắn cảm thấy rất ấm áp, rất có quyết tâm, trạng thái có thể nói cực tốt.
11 "Xem ra ta không làm sai chuyện gì. " Trần Trường Sinh nhìn trung niên phụ nhân nói: "Nếu ta không làm sai chuyện gì, như vậy tại sao ta phải thay đổi?" Nói ra những lời này, ánh mắt của hắn cũng không thay đổi, chỉ có hô hấp rất khó để người ta phát hiện trở nên nặng nề hơn.
12 Rõ ràng vẫn là đầu xuân, nhưng hôm nay có chút nóng nực, Trần Trường Sinh không biết là tại khí trời hay là tại tâm tình của mình, tóm lại, khi hắn trở về khách sạn, phát hiện áo trên người đã ướt nhẹp mồ hôi, bị bụi đất trên đường phố bám vào có chút dơ bẩn, bản thân hắn thích sạch sẽ nên cảm thấy không vui, cho đến khi thấy người kia.
13 Trần Trường Sinh cũng tùy tiện nói vài chuyện, mà trong suy nghĩ của Đường Tam Thập Lục, tùy tiện mấy chữ này, bất kể là tùy tiện gọi món ăn, hay là tùy ý ăn cùng với nhau, ý tứ cũng không khác biệt nhiều lắm, ngoài việc thông cảm cho đối phương, gọi thức ăn cũng không để ý tới giá tiền, cầm lấy thực đơn, liền tùy ý gọi mấy món ăn nổi tiếng của khách sạn này, hai món đầu chính là canh phi tước, song đầu ngư hấp.
14 "Nếu như ta không nhìn nhầm, ngươi chính là. . . Người bình thường!" "Đúng vậy, ta chưa bắt đầu tu hành chính thức. " "Đại triêu thí. . . thủ bảng thủ danh sao?" "Đúng vậy, ta chỉ có thể đứng hạng nhất.
15 Đương kim thế gian, Quốc Giáo thừa hưởng thiên thư di trạch, nhất thống tín ngưỡng, mà bởi Thiên Thư lăng ở kinh đô, giáo đàn tự nhiên cũng sẽ ở kinh đô.
16 Trần Trường Sinh bước đi có một đặc điểm, đặc điểm chính là cực kỳ không có đặc điểm, đầu gối luôn cao như vậy, độ dài một bước luôn xa như vậy, ánh mắt nhìn thẳng, có thể nhìn xa, cũng có thể chú ý tới phía trước mặt, ưỡn ngực, cũng không cố ý ưỡn cao, nhưng tự nhiên có cảm giác mạnh mẽ khỏe khoắn, tóc đen buộc rất chặt, không còn dùng đạo kế, chẳng qua chỉ dùng khăn vải tùy ý buộc vào , nhưng rất cẩn thận tỉ mỉ.
17 Sở dĩ lão phụ nhân kia khiếp sợ dị thường như vậy, là bởi vì nàng biết rõ con hắc dương do Mạc Vũ cô nương một tay nuôi lớn tính tình cực kỳ cao ngạo, hơn nữa yêu thích sạch sẽ, thậm chí trở thành một loại cổ quải, chỉ có độc giác thú mới có thể xấp xỉ với nó được, đừng nói là cỏ xanh hoang dại ven hồ, cho dù là trong kinh đô hoàng thân quốc thích đệ tử tỉ mỉ chế biến thức ăn, nó cũng không thèm để mắt tới.
18 Trần Trường Sinh rất quý trọng thời gian. Phát hiện người có hôn ước với mình là phượng hoàng, liên tục thừa nhận đại nhân vật sỉ nhục và ức hiếp, thậm chí còn xuất hiện hoàng cung.
19 Quốc Giáo ở kinh đô, không nói tới giáo phái phía nam, chỉ nói nơi đây, đã có sáu tòa Thánh đường, trong đó Anh Hoa đường chịu trách nhiệm giáo hóa, bồi dưỡng người trẻ tuổi, quản lý Thiên Đạo viện, Giáo khu tổng viện, trợ tế trường học, cùng với Quốc Giáo học viện và mấy chục tòa học viện, chịu trách nhiệm quản lý cụ thể những học viện này.
20 Lĩnh hội tinh thần của ai? Giáo Hoàng đại nhân. Là dạng tinh thần gì? Vậy thì cần phải hướng về ấn giám và chữ ký của Giáo Hoàng đại nhân suy tư nhiều hơn, muốn lấy mọi thứ từ sâu trong linh hồn của mình ra sử dụng, đại khái mới có thể đến gần thêm tinh thần thế giới mênh mông như Tinh hải của Giáo Hoàng đại nhân sao.