1 Bên trong một ngôi nhà gỗ nhỏ.
Hí. . .
Lâm Thần hít vào một hơi lạnh, đầu truyền đến sự đau đớn khủng khiếp, dường như vừa mới bị người khác gõ một cái ám côn vào người, muốn mở mắt ra nhưng cảm giác mí mắt vẫn nặng như bị núi đè.
2 Ở Thiên Cực tông, có thể chuyên tâm theo đuổi võ thuật, còn về gia tộc quản lý chuyện làm ăn, phải đối phó với tất cả mọi thứ phức tạp, khẳng định không có lợi cho tu luyện, quan trọng hơn là Thiên Cực tông còn nằm ở trên một toà linh mạch, Thiên Địa linh khí vô cùng nồng nặc, tu luyện ít mà hiệu quả nhiều, nhưng bên ngoài lại có rất ít hào quang mạnh như vậy.
3 Sau khi thu kiếm Lâm Thần đứng bất động, con ngươi của Lâm Thần liền hiện lên một niềm vui sướng cùng khó tin: "Lúc trước chỉ có thể luyện đến tầng thứ bảy của Thất Tinh liên hoàn kiếm, bây giờ ta chỉ luyện tập một lần thôi mà không ngờ lại có thể luyện thành công một cách dễ dàng đến như vậy?"
Không suy nghĩ nhiều Lâm Thần lập tức luyện tập lại một lần nữa, kiếm pháp thi triển càng ngày càng điêu luyện hơn, đường kiếm mượt mà như đang lướt trên mặt nước.
4 Lâm Thần nhìn thoáng qua Lý Xuyên, cười lạnh mà nói:
- Tông môn là đưa đan dược cho ta, vốn dĩ đó là của ta, ngươi là cái thá gì, ta tại sao phải giao nộp cho ngươi? Ngoài ra, ta nhắc nhở ngươi thêm một lần nữa, ngay lập tức biến mất khỏi mắt ta, nếu không thì đừng trách ta không khách khí.
5 "Hơi thở thật mạnh! Tu vi của lão giả này không biết đã đạt đến cảnh giới gì rồi?"
Lâm Thần rùng mình hướng mắt nhìn lão giả mặc áo bào trắng kia.
"Nếu như bây giờ đối đầu với lão, sợ là mình sẽ không đủ sức đánh trả!"
Hai tên tay sai của Lý Xuyên, sắc mặt cũng biến đổi khi nhìn thấy lão giả mặc áo bào trắng xuất hiện, nhưng trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt bớt nặng nề hơn nhiều.
6 Vừa nghe lời này, sắc mặt ba người Lý Xuyên bỗng chốc trở nên trắng bệch, linh thạch là loại đá chứa rất nhiều Thiên Địa linh khí, có thể dùng để trao đổi, cũng có thể dùng để tu luyện, có thể chia ra hạ phẩm, trung phẩm và cực phẩm.
7 Sau nửa canh giờ, Lâm Thần ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên mặt đất bày ra hơn mười mấy quyển kinh thư, ánh mắt hắn bất chợt lóe sáng.
Hơn mười mấy quyển kinh thư này, đều là đích thân hắn tự mình tuyển chọn ra, trong đó bất cứ môn võ thuật nào chỉ cần luyện thành, uy lực sẽ là vô biên, Lâm Thần tuy rằng muốn mượn hết những quyển sách này, nhưng thâm tâm hắn cũng biết tham thì thâm, với lại, tông môn cũng không cho phép hắn mượn một lúc nhiều quyển như vậy.
8 Lâm Thần mày hơi nhíu lại: "Nhưng hiện tại thời gian xông vào bí cảnh Thiên La sơn còn không đủ ba tháng, mà điểm cống hiến của ta còn chỉ có một trăm ba mươi ba điểm, với thực lực hiện tại, muốn trong vòng ba tháng tích lũy đủ hơn ba trăm điểm cống hiến, chỉ sợ có điểm khó khăn, huống chi xông vào bí cảnh Thiên La sơn cần phải có thực lực bất phàm mới được.
9 Đè nén sự kích động ở trong lòng xuống, Lâm Thần trầm ngâm, sau một lát hắn nhướng đôi chân mày, lẩm bẩm:
"Tiểu đỉnh bên trong đầu ta có lẽ không phải là chỉ có công hiệu như vậy không đâu.
10 Làm sao có thể?
Vân Nhi trừng mắt, không tin.
- Con là tu vi Thiên Cương cảnh sơ kỳ còn luyện chưa thành, hắn mới Luyện Thể cảnh tầng thứ tư đã luyện thành, còn đánh bại ba tên đệ tử khác có tu vi còn cao hơn cả hắn ta nữa, chuyện đó cũng được sao?
Lão giả áo trắng gật đầu nói:
- Tên tiểu tử kia tuy là thiên phú bình thường nhưng hắn rất có nghị lực, tu luyện Thất Tinh liên hoàn kiếm đã hơn một năm, vài ngày trước rốt cuộc cũng đã đột phá thành công rồi.
11 Lâm Thần đợi một lát thì thấy hầu gái kia ôm một cái hộp gỗ tới, Lâm Thần nhìn qua gật đầu nói:
- Đúng là các loại thuốc này, tất cả trị giá bao nhiêu linh thạch?
- Tổng cộng là hai trăm lẻ năm viên linh thạch hạ phẩm, làm tròn thành hai trăm viên, năm viên kia coi như cửa hàng của ta biếu tặng công tử, mong ngài lần sau lại đến ạ.
12 Thấy Lâm Thần thực sự lấy năm mươi viên linh thạch hạ phẩm ra đưa mình, chủ hàng bèn thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. Người xem bốn phía nhìn thấy Lâm Thần thật sự mua thanh kiếm gãy kia, đều đồng loạt chửi thầm:
- Đồ phá của.
13 Bốn giờ sau, Lâm Thần đi ra từ nơi nhận nhiệm vụ, hắn suy nghĩ trong chốc lát rồi đi thẳng về dãy núi Mặc Liên ở phía bắc của Thiên Cực tông. Lâm Thần đã chọn hơn mười nhiệm vụ ở Thiên Cực tông, ví dụ như thu thập đôi sừng của Tê Thiết Ngưu được mười hai điểm cống hiến, lại ví dụ như ngắt lấy hoa Thiên Viêm năm mươi năm tuổi được mười điểm cống hiến.
14 Bên ngoài dãy núi Mặc Liên phần lớn là yêu thú từ cấp một đến cấp ba, thích hợp cho đám võ giả cảnh giới Luyện Thể cảnh rèn luyện, vì vậy Lâm Thần trong thời gian làm nhiệm vụ thường xuyên có thể gặp đám võ giả đi vào rèn luyện săn thú.
15 Sơn ca ca.
Mã Lương quay về Lý Sơn gật gật đầu, cười nói.
- Ta cũng là vừa mới biết được, tiểu Xuyên ở tại ngoại môn thu Bồi Nguyên dịch, gặp một ít phiền toái.
16 Tháng trước, Lâm Thần nhận mười sáu nhiệm vụ, hoàn thành mười lăm nhiệm vụ, chỉ có nhiệm vụ chém giết Tê Thiết Ngưu là chưa hoàn thành. Lúc đó không phải là Lâm Thần không giết được Tê Thiết Ngưu mà là hắn không tìm được Tê Thiết Ngưu, nên không có cách nào tiến hành chém giết.
17 "Với thực lực của ta bây giờ e không phải là đối thủ của Hắc Lân Cự Mãng. " Lâm Thần nhanh chóng nhìn lướt qua bốn phía, hắn không phải là người lỗ mãng, nếu không phải đối thủ là Hắc Lân Cự Mãng, như vậy thì chỉ tạm thời tránh được mũi kiếm.
18 Ở Thiên Linh đại lục, là võ giả mạnh mẽ có kiếm linh sẽ nắm giữ được chính linh hồn của mình, tuy nhiên muốn kiếm linh có được kiếm hồn không phải là một chuyện dễ dàng, ngắn gọn mà nói, một thanh kiếm linh ít nhất phải cần một trăm năm, mà ngắn gọn hơn, một thanh kiếm linh có kiếm hồn, không phải mất năm trăm năm, căn bản là không có khả năng thành công.
19 Tiểu tử, hôm nay ngươi chết chắc rồi.
Lý xuyên trừng mắt hung tợn nhìn Lâm Thần, nếu như là một tháng trước, ở trong nội môn gặp phải Lâm Thần, Lý Xuyên tuyệt đối không dám nói như vậy, lần này hắn to gan như vậy là vì có hai tên võ giả Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu phía sau, chính là Trình Minh và Uông Bằng.
20 Tuy nhiên, lực tu luyện của Lâm Thần chung quy so với hai người vẫn thấp hơn một bậc, sự chênh lệch tu luyện cho dù là Huyễn kiếm cũng khó mà bù đắp. Dựa vào Huyễn kiếm, Lâm Thần cùng lắm là giữ cho không bị đánh bại, căn bản là không có cách nào làm đả thương hai người kia.