1 " Các người là ai? Thả ta ra. . . thả ra. "
"A. . . cứu. . . cứu. . . "
. . . . . . . . . . . . . . .
"Ring. . . ring. "
Anh Đào dơ tay lên tắt chuông báo thức.
2 " Hayy. . . . " từ hôm qua đến giờ A Nga cứ thở dài.
Con này hôm này cũng biết lo lắng sao, chắc trời hôm nay có mưa quá "Có chuyện gì vậy?" Anh Đào hỏi.
3 "Công chúa! Công chúa!"
"Đây là đâu sao mình lại ở đây? Tại sao mình lại ở đây được?" Trong tiềm thức nó đang suy nghĩ.
Khóe mắt của nó dần dần mở ra.
4 Trong khi dạo vườn hoa nó cao hứng làm một bài thơ.
"Vong thân vong thế di độ vong ,
Tọa cửu sơn trung vô lịch nhật.
Tuệ vấn sơn trung vô lịch nhật ,
Cúc hoa khai xứ tức trùng dương.
5 "Vân Ý thay quần áo cho ta"
"Dạ, nhưng công chúa thực sự vẫn muốn đi" trông vẻ mặt của cô đầy lo lắng.
Nó cười nhẹ đưa tay lên xoa đầu cô. Thầm nghĩ một người ngoài như cô còn quan tâm nó như vậy nhưng người thân của nó lại ghẻ lạnh nó , có lẽ vì việc bọn chen ở chốn hậu cung này khiến họ trở nên tàn nhẫn độc ác đến người thân cũng không màng.
6 Hoàng thượng bước lên thượng tọa rồi quay lại mời ngồi rồi mọi người mới dám ngồi xuống.
"Như các khanh đã biết mụch đích của bữa tiệc này là để chào đón thái tử Liên Quốc nên mọi người hãy thể hiện thật tốt" Ông ta nghiêm giọng.
7 Trong khi chàng đang đỡ nó thì hắn cũng chạy tới vẻ mặt đầy lo lắng. Chàng bây giờ mới chịu thả nó ra.
"Công chúa nàng không sao chứ?" Hắn lo lắng hỏi.
8 Ở trong phòng của nó lúc bấy giờ nó vô cùng tức giận vì lại bất cẩn mà bị trưởng công chúa gạt chân nên chân nó mới đau đến mức không đi được thế này, và cả hành động khinh thường nó của chàng.
9 Cô tỳ nữ chạy vào trước cung điện xa hoa, tráng lệ của trưởng công chúa. Cô quỳ gối trước cung điện khóc lóc van xin lính canh cho gặp trưởng công chúa nhưng lính canh nhất quyết không cho vào, vì từ hôm bữa tới giờ không biết công chúa có chuyện gì mà hay bực tức nếu vì một nữ tỳ mà ảnh hưởng đến tâm trạng công chúa thì họ khó mà sống.
10 Thấy Lưu Xuyên Minh trưởng công chúa liền niếu tay áo của hắn nũng niễu nói "Đệ đệ giúp ta, cô ta ức hiếp ta" Lưu Nhi Bình làm bộ mặt yếu đuối trên khóe mi rời vài giọt nước mắt, đôi mắt tròn xoe mọng nước sáng long lanh khiến cho người ta không khỏi sao lòng.
11 Lưu Lam Ngọc từ bên ngoài bước tới cửa phòng, bàn tay mềm mại khẻ mở cánh cửa phòng một làn gió nhẹ thổi vào mang theo vài chiếc lá khô vào phòng. Nó đưa tay khép nhẹ cảnh cửa phòng nhưng cũng ko khỏi phát ra vài tiếng động nhỏ.
12 Trưởng công chúa Lưu Bình Nhi vẫn còn ấm ức về cái bạc tai của Lưu Lam Ngọc đã giáng xuống cho cô ta. Lưu Bình Nhi tức lắm chỉ muốn đánh Lưu Lam Ngọc thật đau ngay lúc ấy, nhưng trớ treo sao lúc ấy thái tử Trương Bá Châu lại có mặt ở đấy cô không làm sao có thể đánh nó được, làm như vậy chẳng khác gì bôi nhọa thanh danh của cô.
13 Một cô cung nữ bưng thức ăn sáng vào phòng của Lưu Lam Ngọc, cô cung nữ gõ cửa phòng, nghe thấy tiếng gõ cửa Vân Ý chạy ra mở cửa thấy có người mang thức ăn đến liền dùng trâm thử độc thấy không có gì khả nghi thì liền nói với cô cung nữ.
14 “Ti tách, ti tách” Những giọt nước từ trên miệng giếng rơi xuống bắn đầy mặt vào Lưu Lam Ngọc.
Bên dưới đáy giếng sâu thăm thẳm, tối mịt ấy là một hang động.
15 Khi đã đạt được mụch đích Lưu Lam Ngọc mới chịu thả cổ áo hắn ra. Nó đứng lên chỉnh lại y phục rồi sắp xếp lại đồ đạc.
Hắn cũng đứng lên mặt vẫn còn đỏ bởi vì tư thế lúc này, mà cũng phải thôi khi một người phụ nữ ngồi lên mình người đàn ông lại còn cúi sát lại gần thì làm sao ránh khỏi việc ngượng ngùng chứ.
16 Sáng hôm nay bầu trời trong xanh cùng với bầu không khí trong lành, Lưu Lam Ngọc vương vai hít lấy bầu không khí trong lành. Đôi mắt Lưu Lam Ngọc trầm uẩn nhìn về phái chân trời xa sôi, trong đôi mắt của cô hiện lên sự nhớ thương da diết về một thế giới sa xăm, nơi cô được gia đình che chở bảo vệ, nơi cô được cười đùa cùng với đứa bạn thân, nơi cô sống một sống ấm êm không cần lo cơm ăn áo mặc.
17 Lưu Lam Ngọc đang mơ màng ngủ trên chiếc giường êm ái của mình cùng với Quế Trân thì từ bên ngoài vọng lại tiếng gõ cửa.
“Cốc cốc. ”
Quế Trân lật mình ngồi dậy, lấy tay dụi mắt cho tỉnh hẳn rồi nàng cầm lấy cây nến trên bàn đi ra mở cửa.
18 Khi nhìn thấy hai nam nhân đang quấn quyết nhau trên giường.
Đối với một thiếu nữ
"Bảo Quốc Thắng huynh không được ức hiếp Phong Tử Thiên, huynh ấy còn đang bị thương mà.
19 Đêm dần khuya, ánh trăng cũng đã lên rất cao rồi những ngôi sao trên kia cũng đua nhau phát sáng trên vũ trụ bao la. Sương xuống lạnh thấm vào vạt áo.
20 Mặt trời ló dạng, những tia nắng đầu tiên bắt đầu chiếu xuống. Bầu trời phía trên là một mảng trong xanh cùng những gợn mây trắng xóa. Lướt qua trên bầu trời là một vài con chim cùng tiếng hót lảnh lót.