1 Truyền thuyết kể rằng. Tin đồn về “Qủy Dương” thật vô căn cứ. Vào năm 1271, năm đó Makepolo mười bảy tuổi, đã cùng ba ba và thúc phụ, khởi hành đi đến Phương Đông.
2 Lời nói này đánh vào tâm lý hắn, khóe môi cười càng sâu, “Muốn trả nợ cho ta, kỳ thực rất đơn giản. ” Nàng tò mò hòi: “Như thế nào?” Hắn hơi hơi cúi người, bạc môi tiếp cận lỗ tai của nàng, chậm rãi phun ra tiếng nói khàn khàn.
3 Trong một tháng qua Giang Mật Nhã đã gặp không biết bao nhiêu là rắc rối, đầu tiên là móc túi, đem tiền của nàng trộm đi. Tại tòa cao ốc Thiên Phùng, rõ ràng kinh tế bị đình trệ, chủ cho thuê nhà của nàng muốn tăng tiền thuê nhà, hơn nữa còn không biết thiên lý, bỏ qua hố nhân! Bất đắc dĩ, nàng đnhà phải chuyển nhà, bạn trai Chu Kiến Hoàng lại cố tình không rãnh đến giúp nàng, nàng chỉ có thể hết thảy dựa vào chính mình.
4 Theo đúng kết hoạch của hắn, nàng đã đến, từng bước đi vào cạm bậy do hắn thiết lập, đến vào ở trong căn phòng hắn an bài, tại không gian nhỏ hẹp này, chỉ là ngửi được hương vị của nàng, khiến cho toàn thân hắn đều phấn khởi.
5 Rạng sáng mười hai giờ, trong phòng tắm truyền đến thanh âm của vòi hoa sen, bên ngoài ban công cửa sổ, rèm treo bị gió thổi qua nhẹ bay lên. Bầu trời đêm lộ một vầng trăng tròn, bên trong phòng đỉ có một bóng đèn ánh sáng nhu hòa, một bóng đen phi tới, không một tiếng động dừng ở trên ban công.
6 Mật Nhã sắc mặt tái nhợt, ngay sau đó. Nàng đảo miệng, như là nhìn thấy chuyện tình bình thường. xoay người bỏ chạy “Mật Nhã!” Không để ý tiếng kêu phía sau, Giang Mật Nhã tông cửa xông ra.
7 Cánh môi mềm, tự động hướng đến miệng hắn tìm món ăn ngon ngọt. Trong lòng ma cà rồng tân sinh ngốc liếm mỹ vị lưu lại ở miệng hắn, còn vươn cái lưỡi mềm mại, hướng miệng hắn hút, ý đồ đa phần một ly canh.
8 Ban đêm thanh tĩnh, đúng là thời gia ma cà rồng hoạt động. Phòng khách to như vậy, là bố trí tao nhã cổ điển, trên sô pha ngồi hai nam một nữ. Jayson ánh mắt hoài nghi, liên tiếp đánh giá Giang Mật Nhã, sau đó nhìn về phía Chung Dịch Luân.
9 “A!” Nàng hét lên chói tai, bởi vì đây không phải là mộng, hắn hắn hắn! Thật sự vuốt ve nàng. Chung Dịch Luân có kinh nghiệm lúc trước, sớm đã chuẩn bị tâm lý, dễ dàng tiếp được bàn tay nàng.
10 Là sai sao? Giang Mật Nhã đứng trước gương, tỉ mĩ nhìn rất lâu, còn dùng tay xem xét, một hồi lâu sau, nàng mới có thể xác định được chình mình hoàn toàn không nhìn sai.
11 Giang Mật Nhã mỗi ngày công tác, chính là học tập toàn bộ tri thức trở thành ma cà rồng. Khi nàng vẫn là người bình thường, cho tới bây giờ vẫn không nghĩ tới hương vị máu lại có nhiều loại như vậy, hiện tại đã trở thành nữa ma cà rồng, khứu giác của nàng càng trở nên linh mẫn, mỗi một loại hương vị máu đều bất đồng, đã đói bụng, chỉ cần cách vách nhiễu một ít, chọn một lọ hợp với khẩu vị là nàng đến nơi.
12 “Ngươi là ma cà rồng?” Hắn nhìn nàng chằm chằm, cặp lục mâu quỷ dị kia đánh giá nhìn nàng. “Như thế nào?” Nàng nhớ tới trong lời nói của Dịch Luân, ma cà ro62ngs ẽ không hấp huyết đồng tộc.
13 “Ô ô ô – Dịch Luân —” Hắn không khỏi sửng sốt, kinh hỉ nói: “Ánh mắt của ngươi đã biến trở về màu đen. ” Giang Mật Nhã nguyên bản đang khóc rấm rứt, nghe hắn nói như vậy cũng ngây người, vội vàng đi đến trước gương, quả nhiên, ánh mắt màu đỏ đã không còn, hồi phục trở lại bình thường, làm nàng mừng rỡ.
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình
Số chương: 24