1 Gác điện thoại, mặt Hạ Vãn Tình tái nhợt, cứ đờ người ra như vậy thật lâu, cả tâm trí chỉ suy nghĩ một việc, ‘Lai Tuyết đã trở về’!“Cô Hạ, cô không sao chứ? Đã đến giờ rồi, Cục trưởng Cao đang đợi ở bên ngoài!”Trợ lý Tiểu Quách thấy Hạ Vãn Tình ngồi ngẩn người trong phòng làm việc, cô vừa quan tâm, vừa thúc giục.
2 “Này ~”Cả Tương Văn Nhạc và Cục trưởng Cao đều cùng trố mắt nhìn người kia, rồi vô thức chuyển ánh mắt về phía Hạ Vãn Tình. Chỉ thấy khuôn mặt Vãn Tình đã trắng bệch, thế nhưng biểu cảm lại vẫn bình tĩnh.
3 “A, Cô Hạ. ” Tiểu Quách lo lắng gọi với theo. “Lăng Thiên, em thật sự không ngờ sự việc sẽ như thế này!” Lời nói của Lai Tuyết sắc như dao cứa vào tai.
4 A, A, Lai Tuyết, cô được lắm, ba năm trước khi cô đẩy Mạc Lăng Thiên đến bên cạnh tôi, sao không nói cô yêu anh ta? Ba năm trước đây khi anh ta thổ lộ tình cảm với cô, vì sao cô không đồng ý anh ta chứ?Lai Tuyết.
5 Có một câu thành ngữ nói rất hay, ‘Chưa đến Hoàng Hà thì lòng chưa nản. ’Hiện tại Hạ Vãn Tình cô đã hết hy vọng thật rồi. Còn có một câu thành ngữ cũng không tệ, ‘Xe đến trước núi ắt có đường.
6 “Cô có biết cha của cô không còn mặt mũi nào nữa vì chuyện này của ccô hay không?”“Ba năm trước, chẳng phải đã cam đoan rồi sao? Sao lại không biết nhìn người như thế chứ? Vậy mà lại đem danh dự của mình ra cho người ta chà đạp.
7 Cô trải nghiệm một cuộc hôn nhân bất hạnh. Khi Vãn Tình nhìn thấy Lai Tuyết xuất hiện, nhất thời cả người cô cứng đờ. “Vãn Tình!”Vãn Tình cố sức chạy thật nhanh, không muốn để cô ta nhìn thấy cô bối rối.
8 Khi Vãn Tình nói ra những lời này thì đã có bao nhiêu oán hận với cuộc hôn nhân này. Thử hỏi một cuộc hôn nhân như thế này thì cô tiếp tục giữ gìn có ích lợi gì?“Hạ Vãn Tình, chỉ bằng thân phận con gái thị trưởng của cô cũng đã có nhiều nhà giàu có muốn kết thân, vì sao phải trói buộc tôi?”Giọng nói châm biếm lạnh lẽo phía sau lưng cô thật quá quen thuộc, không phải là Mạc Lăng Thiên thì còn ai vào đây nữa?Vãn Tình cảm thấy cả người đều lạnh toát, nhất là trái tim cô càng lạnh.
9 Cầu thang không quá cao, nhưng khi Lai Tuyết lăn xuống, âm thanh cơ thể va chạm với nền nhà khiến cho Vãn Tình sửng sốt, cô còn chưa kịp quay lại thì đã bị một cái tát.
10 Một người đàn ông như thế, Mạc Lăng Thiên so với anh ta chỉ bằng một nửa. Nếu so về độ đẹp trai thì người đàn ông trước mắt này đây mang đến cảm giác tự nhiên mà sạch sẽ, giống như một vị hoàng tử bước đến sau cơn mưa vậy.
11 Vãn Tình nhíu mày, nhưng cô không lùi bước, dù sao chính cô cũng tò mò vì sao điện thoại của cô lại ở trong tay người đàn ông này. Là cô ném cho anh ta sao?Cô không hề sợ ánh mắt của mấy người kia, Vãn Tình vẫn thẳng đưng đi về phía người đàn ông.
12 Đi dọc theo hành lang ra ngoài là cửa sau của khách sạn. Vãn Tình thấy anh ta mở cửa đi ra ngoài, bất giác cô tò mò, trong lòng dần dần tin tưởng rằng anh ra có ý muốn giúp đỡ, nên cô bước theo anh ta.
13 Người ta nói, trong những lúc đau buồn, những ca khúc thương tâm kiểu này chẳng những không thể chữa lành vết thương lòng, mà càng thêm đau lòng. Trong lòng Vãn Tình khó chịu, nhưng cô không thể phát hỏa với người vô tội được, vẻ mặt cô hơi áy náy, nhưng cũng rất nhanh trở lại bình thường.
14 Đã nhiều năm qua cô luôn biết rõ sự uy nghiêm của Hạ Chính Lãng, dù cho ông không tức giận thì thân là con của ông, Vãn Tình bị một cái liếc mắt của ông khiến cho rất căng thẳng.
15 Vãn Tình kiên quyết như thế, đổi lại vẻ mặt của bà Cát My Xảo thay đổi:“Con~”Bà ấy chưa nói xong thì Hạ Chính Lãng đã mở miệng. “Tiểu Tình, con đã nghĩ kĩ chưa?”So với sự nghiêm túc ban nãy, thì giọng của Hạ Chính Lãng lúc này cũng phần nào nhẹ nhàng hơn, đôi mắt có thần của ông mở to nhìn thẳng Vãn Tình, ngoài nghiêm khắc, vẫn còn chứa đựng một chút quan tâm.
16 Lòng Vãn Tình lạnh đi, vẻ mặt cô bình tĩnh, ngạo nghễ, lạnh lùng khiến người khác phải e dè, làm cho Mạc Lăng Thiên càng lúc càng bối rối. Mạc Lăng Thiên kiềm nén đến mức muốn bóp chết cô, nghiến răng nghiến lợi nói:“Hạ Vãn Tình, thật không ngờ cô lại là người phụ nữ độc ác như thế.
17 Nhìn thấy Mạc Lăng Thiên giơ bàn tay lên, Vãn Tình cũng tức giận, dùng hết sức lực vung cánh tay lên. Cánh tay trắng trẻo của cô vung lên, cản tay của anh ta lại, trên môi cô nở nụ cười kiêu kỳ:“Mạc Lăng Thiên, nếu như yêu anh là một sai lầm, thì tôi sẽ tự mình chịu hậu quả.
18 Cả độ xa xỉ của chiếc xe và giá trị con người của người đàn ông này đều không hề tầm thường, lại thêm việc trong cùng một ngày mà anh ta giúp đỡ cô hai lần, rốt cuộc là như thế nào đây?Là duyên phận? Là trùng hợp, hoặc cũng là sự sắp đặt từ trước giống như việc Mạc Lăng Thiên đi qua cuộc đời cô.
19 Cô sánh vai bước cùng Mạc Lăng Thiên, vẻ mặt cô kiên quyết đanh thép, cũng giống như khi cô yêu anh ta, lúc này đây khi phải buông tay, cô cũng rất quyết tâm.
20 Dù tình yêu có là chốn thần tiên hay sự hành hạ lăng trì đi chăng nữa thì một khi đã trải qua nhất định sẽ khiến con người ta thay đổi. Giờ phút này Hạ Vãn Tình cũng như vậy, sau khi được lột xác sau những đau khổ, cô có cảm giác bay bổng như đi trên mây.