1 Gió Bấc gào thét, trời đất như một tấm áo màu bạc thuần khiết, mấy ngày tuyết lớn liên tục cuối cùng cũng có một chút ngừng lại, chẳng qua là bởi vì gió Bấc nổi lên nên trời dường như lạnh hơn nhiều.
2 Tháng năm mưa nhiều, chuyện xưa kể không giả chút nào, buổi sáng bắt đầu nhỏ giọt tí tách sau đó mưa nhỏ không ngừng, rồi đến chạng vạng thì càng lớn.
3 Bên tai Hòa Linh mơ hồ vang lên tiếng khóc sướt mướt, giống như tiếng khóc của nữ quỷ vào ban đêm, Hòa Linh bực mình vung tay, lật mình. Không nghĩ tới là tiếng khóc kia càng lớn thêm.
4 Editor: Diệp Dã
Sáng sớm, Hòa Linh đã tỉnh dậy. Nàng cũng không gọi nha hoàn vào mà tự mặc thêm áo choàng rồi mở cửa sổ để ánh mặt trời ấm áp chiếu lên trên người.
5 Lại nói tiếp, thật ra Lương bà tử cảm thấy có điểm kì quái, những tiểu thư bình thường mặc dù cũng thích màu đỏ nhưng sẽ không làm toàn quần áo đỏ thẫm như vậy.
6 Hòa Tuyết tuy rằng lỗ mãng nhưng cũng không ngốc, nàng ta lập tức liền hiểu ra mình rơi vào bẫy của Hòa Linh, oán hận trừng mắt nhìn Hòa Linh một cái, nàng ta ủy khuất nói:“Cha, là Hòa Linh khi dễ con!”
Người tới đúng là tam lão gia Sở Phi cùng Tứ lão gia Sở Phong, cũng là phụ thân của Hòa Linh và Hòa Tuyết mà người vừa mới lên tiếng là Sở Phong.
7 Editor: huyenlaw68
"Các ngươi sao lại biết họ không phải là kẻ hạ độc?" Hòa Linh nói xong, mở tay ra, Xảo Nguyệt lập tức thay y phục cho nàng. Ngay lúc này nội tâm hai người cũng đã rất kinh hãi.
8 “Đừng!” Hòa Linh bừng tỉnh ngồi dậy, Xảo Âm, Xảo Nguyệt lập tức đi vào đến bên cạnh nàng,“Tiểu thư, người gặp ác mộng ạ?”
Hòa Linh kinh ngạc nhìn xung quanh tìm kiếm, làm gì còn có hắc y nhân nào.
9 Xảo Âm dò hỏi ở dưới vẫn chưa phát hiện điều dị thường, Hòa Linh càng cảm thấy kỳ quái, nhưng nàng chưa nói ra điều này, ngược lại giấu trong lòng.
Quả nhiên, giống như nàng đoán, Sở lão tướng quân không buông tha Từ đại phu, biết được Từ đại phu chết, Hòa Linh rất bình tĩnh.
10 Trong phòng là một bầu không khí vô cùng quỷ dị, Hòa Mai đành giảng hòa,“Đã lâu không gặp, các muội muội thật sự ngày một trẻ đẹp hơn, tỷ tỷ như ta lại gìa đi không ít rồi”
“Ai nha Mai tỷ, nói đến trẻ đẹp, hẳn phải phiền tỷ chỉ bảo nhiều cho đám muội muội chúng ta mới đúng.
11 Hòa Linh với Cẩn Chi quen biết có chút sâu xa, nhưng thật ra Hòa Linh nhờ tới Trí Tín đường ca, nếu hắn không giao hảo cùng Tạ Cẩn Chi thì Tạ Cẩn Chi cũng không chọn nàng.
12 Nói chuyện một hồi cũng tới lúc đến chùa chiền, Lan thị mới mặc kệ cái gì con thỏ, dẫn đầu hạ cỗ kiệu. Hòa Linh nhướng mày, Xảo Nguyệt vội vàng đem mành xốc lên,“Tiểu thư, bên ngoài có chút gió, thân thể người không khỏe, chi bằng mang theo áo choàng đi!”
Hòa Linh gật đầu rồi thận trọng xuống xe ngựa.
13 Luận tuổi tác thật, Trí Tín không lớn hơn Hòa Linh, Hòa Linh rất nhanh phát hiện có chỗ không ổn. . . . Trong giọng nói của hắn, người bên ngoài sẽ phát hiện ra có tình ý.
14 Thực ra Hòa Linh vuốt tay, không phải có ý nghĩa đặc biệt gì, chẳng qua là nói "Lão nữ nhi" thật thú vị mà thôi. Nàng cảm thấy được "tiếp đất khí nhân" đã có khả năng làm cho nàng bình tâm tĩnh khí thật tốt, nghĩ tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì.
15 Xảo Liên này, Hòa Linh cũng không có ấn tượng gì, cẩn thận ngẫm lại, kiếp trước không có phát sinh chuyện như vậy, nàng mới chỉ là một tiểu cô nương mười hai tuổi, đương nhiên không có tiếp xúc với nàng ta.
16 Từ lúc Hòa Linh tỉnh lại, chưa hề gặp qua người tổ phụ này, hiện tại nhìn thấy lại dường như đã trải qua mấy đời, nguyên bản người đã chết giờ hoàn hảo còn sống, điều này làm cho Hòa Linh sao có thể không cảm khái được! Ai có thể nghĩ đến, 12 năm ngắn ngủn, rất nhiều người đã chết đâu.
17 Hòa Linh lắc lắc khăn tay, chân thành tổ phụ nhà mình
“Cháu thích mấy phân cửa hàng ở phố tây”. ”
Quả nhiên Sở tướng quân vô cùng tức giận, dám quang minh chính đại đòi hỏi này nọ, thật đúng là “Hài! Tử! Tốt” Hắn dùng sức trấn định tâm tình rồi mới nói:“Cháu còn muốn gì nữa sao?”
Hòa Linh vẫn bình tĩnh đáp,“Nếu cho cháu mấy phân cửa hàng, cháu thấy không có gì quá đáng.
18 Đứa nhỏ khóc nháo thì mới có cái ăn, nguyên lai Hòa Linh đã hiểu rõ điểm này, hiện tại chân thực hiểu được. Nàng biết được tổ phụ ở bên trong phòng, cho nên mới ép buộc mọi chuyện thành ra như vậy, quả nhiên là có thành quả.
19 Hòa Linh đột nhiên nghiêm khắc, dọa Trí Ninh sợ đến mức nhảy dựng. Thực ra từ trước tới nay, lời nàng nói đều thập phần ôn nhu, rất hòa khí, căn bản không giống như lúc này.
20 Lục Hàn cười lạnh,“Ngay từ đầu nàng ấy đã không phải thật sự vì Sở Trí Tín. Nếu như thật sự có người tin rằng nàng vì muốn tốt cho Sở Trí Tín, ta đây chỉ có thể nói, Sở gia sắp xong đời.