21 Lời nói của Hòa Tuyết thật sự là như sấm sét giữa trời quang. Mọi người đều nhìn Hòa Linh với ánh mắt khó hiểu.
Hòa Linh hơi gợi khóe miệng:
“ Phong thái của Lục Hàn công tử không người sánh bằng, ta ngưỡng mộ một chút không được sao? Ngưỡng mộ chứ không phải cái khác.
22 Hòa Linh chán ghét loại cảm giác dựa vào quá gần người khác, hơn nữa, nàng có thể khẳng định, kẻ đang ôm mình, trăm phần trăm là kẻ xuất hiện vào buổi tối hôm đó, tên hỗn đản thiếu chút nữa bóp chết nàng.
23 Gần đây nhất Sở gia xảy ra hai chuyện, thứ nhất, tứ tiểu thư vì hãm hại lục tiểu thư mà bị phạt cấm túc. Cho dù nàng ta giả bộ bất tỉnh, cũng vẫn vô dụng.
24 Lục Hàn thà tin tháng sáu có tuyết rơi, cũng không tin nổi Sở Hòa Linh sẽ ngưỡng mộ hắn. Kỳ thật, hắn rất khó tưởng tượng có một ngày Sở Hòa Linh ngưỡng mộ một người, một người nam nhân! Mặc dù chỉ mới gặp qua vài lần, nhưngLục Hàn tin vào trực giác của mình.
25 Quả nhiên đến ngày thứ hai, Hòa Linh mới nhìn thấy cô cùng hai huynh muội Lý Hiển, Lý Mộng. Lý Hiển kia vừa nhìn thấy Hòa Linh, hai mắt trừng lớn, còn thật cảm khái, những cô nương xinh đẹp sao đều sinh ra hết ở Sở gia.
26 Sự tình Hòa Linh ngất xỉu là điều không ai muốn. Dù sao ngày mai cũng là sinh thần của Sở lão tướng quân, không ai muốn rước họa vào người. Trừ bỏ Hòa Linh, mọi người vẫn có cố kỵ , hơn nữa, hiện tại Sở thị mạc danh kỳ diệu đã nhận lỗi về mình, điểm ấy tuy rằng làm cho người ta cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn được nhiều người đồng tình.