1 Editor: Nam Cung Tử Uyển
Đêm, lộp bộp mưa to như khuynh đảo, rửa sạch tất cả mọi thứ, đôi khi có vài tia sét xoẹt nàng bầu trời hoà lẫn với tiếng sấm vang dội: để cả thế giới đều bị nhấn chìm trong sự nguy hiểm, chết chóc.
2 Editor: Nam Cung Tử Uyển
Hai năm sau. . .
Buổi chiều tuy nóng nực nhưng tại công ty xây dựng Tường Vũ, bộ phận thiết kế kỹ thuật vẫn đang tích cực tất bật với dự án mới.
3 Giản Mạt cười vui vẻ, nhón chân nhẹ, đôi môi son bóng gợi cảm quyến rũ hướng lên môi Cố Bắc Thần mà hôn, mỉm cười ngọt ngào và nói: “dấm quá chua. . .
4 “Nếu em nói với anh, em nhớ anh, anh có tin không?” Giản Mạt mỉm cười dịu dàng hỏi.
Cố Bắc Thần không nghĩ ngợi trả lời ngay: “Không tin. ”
“Nhưng em thực sự nghĩ đến anh ah.
5 Đúng là đồ cầm thú!
Giản Mạt ngồi trong văn phòng với cơ thể đau nhức, tay chân rã rời, tức giận suy nghĩ. . . . . . không thể phát tiết đành buồn miệng mắng nhỏ vài câu.
6 Cố Bắc Thần nhìn tin nhắn của Giản Mạt, không tử chủ được nhếch môi mỏng, ánh mắt cũng trở nên thâm thuý hơn.
Hắn như vậy không phát giác được biểu hiện của chính mình đã làm cho phòng hội nghị trở nên âm trầm.
7 Giản Mạt khẽ chớp động mi mắt, người đã được Cố Bắc Thần bế lên giường. . .
Hai tay hắn vây cô ở dưới người, ánh mắt tà tứ mà sâu sắc nói: “Anh đi tắm rửa một chút, trong thời gian này em suy nghĩ kỹ lại đi.
8 Du Tử Quân biết mình lưu ý tính khí khi nắm quyền, có thể khẩu khí này không tránh mà trở về, sau này khi hắn ra ngoài lăn lộn, nhưng bây giờ trước mặt nữ nhân chết bầm kia lại bị xem thường?
“Du tổng, Tô Quân Ly vừa mới từ nước ngoài trở về, phòng hoà nhạc của Tô gia lại được đặt tên theo tên tiếng anh của hắn.
9 Giản Mạt chỉ cảm thấy mình sắp bị hắn nhìn ra thành cái lỗ thủng, muốn trốn cũng trốn không được, nàng chỉ có thể căng da đầu nhìn về phía hắn.
Chỉ là, khi đối mặt tại thời khác đó, nàng liền hối hận.
10 Cố Bắc Thần đút hai tay vào túi quần, lặng im đứng trong góc, ánh mắt nhìn qua Giản Mạt, lúc sau, liền thu trở về, “Hoàng Cục, thật trùng hợp!”
Hoàng Cục vừa nghe có người, vội vàng buông Giản Mạt ra, nhìn thấy là cố Bắc Thần, đột nhiên mỉm cười: “Thần thiếu cũng tới nơi này ăn cơm ư.
11 Giản Mạt linh động nháy mắt một cái, ánh mắt sáng lấp lánh như ánh đèn mờ ảo, rực rỡ lung linh nổi bật trong đêm.
“Trước hết chúng ta có thể đừng nói đến chuyện từ chức được hay không?” Cô dùng giọng điệu hòa nhã để nói chuyện: “Việc xảy ra vào buổi tối ngày hôm nay thật ra chỉ là ngoài ý muốn.
12 Cố Bắc Thần đi rồi, thì nơi Lam Trạch Viên. . . cái nhà này từ trước đến nay chính là nơi anh muốn tìm Giản Mạt để giải quyết nhu cầu sinh lý thì mới trở về nơi đây.
13 “Dù sao Tô Quân Ly cũng đồng ý cho cơ hội, năng lực của chị Mạt không thể chê, em nghĩ anh ta nhất định sẽ coi trọng. ” Hướng Vãn tự tin nói với Giản Mạt.
14 Cố Bắc Thần tới Lam Trạch viên nhưng không xuống mà ngồi trong xe chờ. Chờ khoảng nửa tiếng liền thấy Giản Mạt xuất hiện.
Hơi nhíu mi, anh với Giản Mạt đã thương lượng xong, tất cả là mười vạn tệ.
15 Trên thế giới này có một loại người, một giây trước hắn có thể cao ngạo đứng đầu ở một độ cao mới, một giây sau lại vô sỉ không có giới hạn.
Giản Mạt cảm thấy đàn ông ở phương diện tình yêu vẫn luôn suy nghĩ bằng nửa dưới thân dưới, lại nghĩ đến hoàn cảnh của bản thân ở thời điểm này, cộ hạ quyết tâm làm thế nào cũng phải dành được một phần công trình kia của Đế Hoàng.
16 Từ
_________________________________________
Giản Mạt âm thầm nuốt nuốt xuống, đem vừa cảm xúc tẫn số che phủ, “Còn không phải là ngươi tối hôm qua tác muốn vô độ.
17 “Mạt tỷ, ngươi hôm nay không lái xe sao?” Hướng Vãn vội vã đi ra, liền nhìn thấy Giản Mạt một người đứng ở cột nhà bên cạnh nhìn trời không.
Giản Mạt bỗng nhiên hoàn hồn, vội vàng thu thập nghiền nát mạch suy nghĩ, nhìn nhìn tả hữu, mới phát hiện mình nhân ở tòa nhà văn phòng cửa, “Khai.
18 Giản Mạt tỉnh lại thời gian đã là đêm khuya, yên tĩnh không gian, phấn màu trắng hoàn cảnh, còn có thuộc về bệnh viện độc hữu nước khử trùng hơi thở, cũng làm cho nàng dần dần hấp lại mạch suy nghĩ minh bạch chính mình thân ở chỗ nào.
19 Giản Mạt bệnh này tới đột nhiên, đi cũng cấp tốc. . . Chiếu Lý Tiểu Nguyệt lời nói, hoàn toàn là bị dọa ra tới.
Ngày hôm sau Lạc thành mưa vẫn là không có dừng, Giản Mạt tỉnh lại thời gian, Cố Bắc Thần đã không ở biệt thự.
20 Hôm nay thứ Sáu, ngày đó Cố Bắc Thần cùng Giản Mạt ăn sáng cùng nhau, sau đó hắn rời đi, liền hai ngày không có trở về.
Giản Mạt biết được tin tức của lão công, cơ bản đều dựa vào tập san và báo lá cải.