1 Ánh mặt trời tháng ba vô cùng ấm áp, dương quang vàng rực, chiếu vào phía trên dòng suối trong suốt không chất bẩn, làm cho trên mặt suối nước giống như phủ lên một tầng vàng, rạng rỡ rực rỡ, rất lóa mắt!Gió mát chầm chậm, mang đến từng đột mùi hoa tươi mát, rất hợp lòng người!Nhưng mà, vào lúc này, núi này nước trong hoa nở, ánh nắng tươi sáng, Đồng Nhạc Nhạc vẻ mặt lại đau thương, ngẩn đầu chín mươi độ, ngưng lệ không nói gì.
2 Gần đây, nàng lại vì tiết kiệm tiền, liền tới một gian ' siêu thị tiện lợi ' mới khai trương dưới lầu mua một hộp cafe !Cái ' siêu thị tiện lợi ' này, cửa hàng ví như tên, quả nhiên cái gì cũng so với bên ngoài tiện lợi một nửa !Vâng một nửa !Đồng Nhạc Nhạc đứng ở cửa siêu thị chống nạnh cười hô hố chỉ kém không bị người tưởng là kẻ điên thôi!Sợ qua thôn này sẽ không có cửa hàng này, Đồng Nhạc Nhạc lại càng kiên quyết quyết tâm, mua vài hộp tước sào cafe về tồn lương, nghĩ về sau đêm nhai nhất định sẽ không phiền muộn.
3 Trời ạ!Đất a!Cái này cái này cái này cái này. . . . . . . . Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ! ?Chẳng lẽ, nàng chạy đến bên trong tổ kịch sao ! ? Bằng không mấy người này, tại sao một bộ trang phục thở săn cổ đại ! ?Nhưng mà, Đồng Nhạc Nhạc cũng biết, cái này khả năng rất thấp !Hơn nữa, trong lòng cũng có một cỗ bất an, đang nhanh chóng dâng lên trong lòng.
4 Cũng không biết lao điên cuồng bao lâu, giống như một thế kỷ, trong thời gian dài, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trên người mình cuối cùng một chút sức lực cũng không có.
5 Hơn nữa, còn là một nam tử dáng dấp phi thường tuấn mỹ!Đồng Nhạc Nhạc tự nhận, bản thân là một người tham tài háo sắc, tham sống sợ chết!Bình sinh yêu nhất chính là trai đẹp !Tiếc rằng, bản thân xuất thân không tốt, tướng mạo càng không có gì đặc biệt, cho nên sống hai mươi ba năm, ngay cả bạn trai cũng không có đến một người.
6 Nhớ ngày trước xem TV, không phải nói những người cổ đại đó, chú trọng nhất các loại ân tình sao ! ?Động một chút là lấy thân báo đáp các loại !!!!Vừa nghĩ tới, nếu nàng cứu nam tử này, khi nam tử này tỉnh lại, sẽ thâm tình chân thành nói với nàng.
7 Nhưng mà, khi Đồng Nhạc Nhạc đang tràn đầy thất vọng, nam tử vốn đang ngủ mê man, mày kiếm chợt hơi vặn một cái, lông mi run nhè nhè thoáng cái, có dấu hiệu thanh tỉnh!Thấy vậy,trong lòng Đồng Nhạc Nhạc vui vẻ, lập tức, ánh mắt liền tràn đầy chờ mong, chăm chú rơi vào trên mặt nam tử.
8 Lại cảm giác trong miệng có vị tanh tanh ngòn ngọt, do đã quá quen thuộc đối với máu tươi khiến cho Huyền Lăng Thương lập tức hiểu ra. Trong lòng càng vô cùng rung động!"Là ngươi, vừa rồi ngươi đã dùng máu của chính mình để cứu ta! ?"Huyền Lăng Thương mở miệng liền thốt ra lời này mà không hề nghĩ ngợi.
9 Nếu như là trước đây, Huyền Lăng Thương tuyệt đối sẽ không lưu ý như thế đến một con cầm thú!Chỉ là hiện nay, con chồn Phượng Hoàng này cũng là bởi vì cứu hắn, nên mới mất quá nhiều máu.
10 Nếu không phải chính mình tận mắt nhìn thấy, hắn vẫn còn thực sự không thể tin được !Chỉ là hiện nay, thấy được dáng vẻ bình yên vô sự của Huyền Lăng Thương, hòn đá vốn đè nặng trĩu trong lòng Hách Đức mới rốt cục rơi xuống.
11 Được phong làm ngự y vào cung đã không phải chuyện một hai ngày. Cho nên, Thượng ngự y đối với sự tích của vị đế vương trẻ tuổi này, thì càng là nghe nói tới không ít.
12 Đây là đóng phim cổ trang sao! ?Trong lòng rung động, vào lúc Đồng Nhạc Nhạc cố gắng mở mắt ra , nhìn rõ ràng mọi thứ trước mắt liền giật mình la lên , hoàn toàn là sự thật !Đôi mắt to đen lúng liếng mang theo vài phần nhập nhèm, vài phần nghi hoặc, liền không ngừng nhìn chung quanh bốn phía.
13 Lập tức, lão liền xoay người, một mực cung kính trả lời đối với nam nhân bên cạnh. " Khởi bẩm Hoàng thượng, thân thể con tiểu điêu này không có gì đáng ngại.
14 "Chi chi chi. . . "Nghe nhắc đến ăn thì Tiểu quỷ này vừa 'Chi chi chi' kêu lớn, vừa gật gật cái đầu xinh xắn dễ thương kia như giã tỏi. Huyền Lăng Thương lập tức cảm thấy thú vị.
15 Ánh mắt dịu dàng kia, ánh mắt sủng nịnh, lại thêm gương mặt tuấn tú không chê vào đâu được kia, quả thực khiến cho tiểu cung nữ hầu hạ ở một bên đều nhìn say mê.
16 Cũng không biết bản thân đã ăn bao nhiêu quả nho, Đồng Nhạc Nhạc cảm giác thấy ăn cũng no rồi. Con ngươi đen nhánh kia lại đảo qua các loại món ăn tinh xảo ở trên bàn.
17 Nếu nàng thật sự từ trên cái giỏ trúc ngã xuống, không phải chết thì là thương càng thương! Trong lòng biết điều này, cho nên lúc Đồng Nhạc Nhạc mất đi cân bằng từ trong giỏ trúc ngã xuống, sợ tới mức chỉ kém không nhắc hét to lên.
18 Cho nên sau này, hắn nhất định phải chăm sóc nó thật tốt , bảo vệ nó mới được!Trong lúc Huyền Lăng Thương khẳng định trong lòng như vậy, Đồng Nhạc Nhạc lại cũng không biết tâm tư của Huyền Lăng Thương một chút nào.
19 Đồng Nhạc Nhạc đương nhiên là cũng không cự tuyệt gì cả. Hơn nữa, lại còn sai khiến đế vương , không chút khách khí! ! !Sau khi ăn đủ thịt gà , Đồng Nhạc Nhạc liền lập tức vươn móng vuốt nho nhỏ chỉ vào một món chính mình muốn ăn.
20