1 Mùa đông cuối tháng mười hai, nhiều mây nhiều sương, không khí vô cùng lạnh lẽo, từng đợt khí lạnh len lỏi khắp núi rừng, cây cối lung lay rụng lá, chỉ còn cành khô che trời, tuy rằng thiếu màu xanh, lại có vẻ đẹp hiu quạnh mênh mang khác.
2 Trong mắt anh, cái loại sinh vật nho nhỏ này không biết kiềm chế, vui buồn thất thường, lúc nào cũng om sòm, kiêu căng vô lý lại khó khống chế, so với đối thủ khó chơi lại âm hiểm trên thương trường còn khiến anh đau đầu hơn.
3 Dịch Hành Vân nhìn chằm chằm hai thằng nhóc trước mắt, mày không tự giác nhíu càngchặt. Ở văn phòng nhặt được ví da của tiểu nha đầu kia, anh có chút kinh ngạc.
4 Tuy Nhậm Hiểu Niên tranh thủ được thời gian tận một tháng, nhưng mà, giờ lại phải suy nghĩ xem xử lý phòng thí nghiệm thế nào mà vẫn không tổn thất gì cho cô.
5 Nhậm Hiểu Niên vừa về nhà đã biết có chuyện xảy ra. Cửa lớn khép hờ, đồ đạc trong phòng lộn xộn. Đáng sợ hơn là, không thấy Nam Cung Thần Võ và Phương Dạ Bạch!“Thần Võ? Tiểu Bạch?” Cô hoảng hốt gọi, từ phòng khách vào phòng bếp, lại ra sân sau.
6 “Chậc!”Tiếng hừ không vui bật ra từ miệng Dịch Hành Vân khiến cuộc họp đang tiến đột nhiên bị gián đoạn. Không khí đột nhiên đông lại, mọi người kinh hoàng nhìn anh, âm thầm đoán già đoán non xem anh lại không vừa lòng với chi tiết nhỏ của ai.
7 Kết quả là Dịch Hành Vân chẳng những không tống cổ Nhậm Hiểu Niên đi, mà ngược lại còn để cô bé ở nhà anh một tuần. Không phải anh không muốn, mà là anh không thể.
8 Dịch Hành Vân đưa Nhậm Hiểu Niên đến công ty bách hóa quầy chuyên bán quần áo trẻ em, anh không biết gì về quần áo, đều là nhân viên của quầy giúp chọn quần áo thích hợp cho cô bé.
9 Bởi vì lời nói của Lý Minh Tông, hại Dịch Hành Vân liên tục mất ngủ ba ngày ba đêm. Anh thực phiền não, chỉ sợ mình thật sự bị bệnh, điên rồi, ba ngày qua luôn cố gắng duy trì khoảng cách với Nhậm Hiểu Niên, nhưng cố tình hai người ở cùng một phòng khách sạn, ban ngày anh thông qua máy tính xử lý công tác, cô bé chuyên tâm sử dụng cái Ipad kia, sẽ không chủ động ầm ỹ anh, nhưng cho dù không nói chuyện nhiều với nhau, anh lại vẫn để ý nhất cử nhất động của cô bé.
10 Nhậm Hiểu Niên vừa lao vào thang máy, không đợi Lý Minh Tông đuổi theo, lập tức ấn nút đóng cửa, sau đó, cả người nằm co quắp lại dưới đất, khóc òa lên.
11 Bị người thân nhất phản bội, hẳn chính là cảm giác này!Khiếp sợ, tức giận, phẫn nộ, còn có…… Đau lòng……Khi Nhậm Hiểu Niên thấy Nam Cung Thần Võ xuất hiện trên màn hình máy tính của Khốc Khắc, tim cô như bị người ta lấy rìu bổ ra, đau không thở được.
12 Dịch Hành Vân lo lắng vào phòng tìm quần áo cho cô mặc, nhưng tìm rất lâu cũng không thấy bộ nào hợp để cô đi ra ngoài, vừa không muốn cô ăn mặc xấu vừa không muốn cô ăn mặc kỳ quái.
13 Thời gian qua thật mau, nhất là khi hạnh phúc thân mật bên người mình yêu. Ba ngày ngắn ngủn trong lúc Nhậm Hiểu Niên đang say mê trong tình yêu sâu sắc nhiệt tình của Dịch Hành Vân đã vội vàng trôi qua.
14 Gió bão nổi lênBên cạnh tổng giám đốc tập đoàn khách sạn Tư Mạn – Dịch Hành Vân luôn có một người phụ nữ, chuyện này khiến không ít người chú ý. Mọi người đều đoán già đoán non quan hệ giữa họ, nhưng Dịch Hành Vân chưa bao giờ giải thích gì.