41
42 Lệnh Phạt Cục !Mặc dù Đồng Nhạc Nhạc mới đến đây, nhưng mà vừa nghe thấy cái tên này, liền biết đây không phải là địa phương tốt đẹp gì!Quả nhiên, Tiểu Lô Tử vừa nghe thấy Huyền Lăng Thương nói lời này, khuôn mặt nhỏ nhắn đang thở phào nhẹ nhõm, thì roẹt một cái, sắc mặt lần nữa như tro tàn!Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, lập tức vươn tiểu móng vuốt kéo ống tay áo Huyền Lăng Thương, khuôn mặt tràn đầy cầu xin tha thứ.
43 Nam nhân mở miệng, trong giọng nói mang theo năm phần tức giận không kiềm chế được. Bởi vì, thấy trước mắt con tiểu điêu nhi này, lại vì người khác, mà không ăn cơm không ngại gây tổn hại đến thân thể của mình.
44 Nghĩ đến đây trong lòng Đồng Nhạc Nhạc căng thẳng. Lập tức cái đầu nhỏ xù lông ngước lên, nhìn sang nam tử bên cạnh. Đến khi nhìn thấy khuôn mặt u ám lạnh băng, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy "ầm" một tiếng, cả người như bị sét đánh giữa trời, hoàn toàn khiếp sợ.
45 Huyền Lăng Thương thầm nghĩ trong lòng, còn động tác tay gắp thức ăn không hề dừng lại. Hắn vừa ăn , khóe mắt càng là kín đáo liếc nhìn tiểu tử ở bên cạnh đang quay lưng về phía bàn ăn kia.
46 Đồng Nhạc Nhạc giương nanh múa vuốt với nam nhân bên trong ôn tuyền thị uy trút giận. Chỉ là, nam nhân kia đối với cơn tức giận đùng đùng của Đồng Nhạc Nhạc, lại coi như không thấy!Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy tức giận, lại không chỗ phát ra!Cũng không thể báo thù! Dù sao, nàng nói như thế nào, chẳng qua cũng chỉ là một con tiểu điêu nhi nhu nhược thôi, ngay cả nội lực võ công gì gì đó, người ta chỉ cần một ngón tay cũng đủ để tiễn nàng đi tây thiên.
47 Đồng Nhạc Nhạc ý thức được điều này, lập tức vươn chân ra không ngừng vùng vẫy, nàng muốn bò lên trên bờ. Tuy nhiên, không biết có liên quan đến việc chưa được ăn cơm hay không mà sức lực nàng nhanh chóng cạn kiệt.
48 "Ho khan một cái. . . . . . "Đồng Nhạc Nhạc tỉnh lại từ một trận ho khan dữ dộ. Chẳng qua là, sau khi nàng từ từ tỉnh lại, lại cảm thấy, nàng nên hôn mê thì tốt hơn.
49 Đang lúc trong lòng Lý Tường kinh ngạc, giờ phút này, Đồng Nhạc Nhạc càng khóc lợi hại hơn. Phảng phất, giống như muốn đem tất cả uỷ khuất trong lòng, toàn bộ khóc kên.
50 Là nàng cô đơn quá lâu, hay bởi vì nam nhân này thật dịu dàng đã khiến cho nàng có ý muốn ỷ lại !?Đồng Nhạc Nhạc cũng không biết nữa. Giờ phút này, nàng chỉ muốn nam nhân này ôm mình vaog trong lòng, cảm nhận thật tốt một phen sự ấm áp của nam nhân này.
51 Huyền Lăng Thương còn chưa dứt lời, Đồng Nhạc Nhạc đã cảm thấy bụng càng ngày càng đói. "Ăn, ăn đi chứ! Như thế nào lại không ăn? Hiện giờ ta đói tới mức có thể nuốt luôn cả cái đầu heo rồi đấy".
52 Hắn cũng giống như Huyền Lăng Thương , hai mươi lăm tuổi, trẻ trung đầy hứa hẹn, lại tuấn tú phi phàm, thật là một nam nhân tao nhã!Nghe nói gia gia của Lan Lăng Vương Lan Lăng Thiệu Giác chính là anh em kết nghĩa của thủy tổ tiên đế, ở trong triều đình đã có rất nhiều công danh hiển hách, nên được phong làm Lan Lăng Vương, tước vị có thể truyền cho nhiều thế hệ kế thừa!Đến đời phụ thân của Lan Lăng Thiệu Giác , lại cùng Tiên Đế lập ra không ít công lao hiển hách, là một trọng thần của Tiên đế!Mà Lan Lăng Thiệu Giác, từ khi ra đời cũng được thừa hưởng ngàn vạn sủng ái vào bản thân.
53 Dù sao cũng đã quen bơi lội từ nhỏ , hơn nữa, khối thân thể Phượng Hoàng Điêu này cũng phi thường nhanh nhạy. Cho nên, không được một lát thì Đồng Nhạc Nhạc liền bắt được một con Cẩm Lý.
54 Bây giờ gần đến giữa trưa, bên trong Ngự Thiện Phòng, mọi người đang vội vội vàng vàng như lửa bỏng dầu sôi. Vừa đi vào Ngự Thiện Phòng, đưa mắt nhìn khắp một vòng, chỉ thấy bên trong Ngự Thiện Phòng có hơn trăm người, mỗi người đều có một trách nhiệm.
55 Gương mặt già nua lập tức đỏ bừng giống như cái mông hầu tử (hầu tử: khỉ). Lão đang định tức giận, lại thấy Phượng hoàng điêu ngồi xổm trước mặt mình đột nhiên không ngừng gật đầu ra hiệu.
56 Thấy bộ dạng tham ăn thèm nhỏ dãi của tiểu điêu nhi, thật sự khiến lòng người càng thích , càng cười không thôi. “Được rồi, Cẩm Lý đã nướng xong , ngươi có thể ăn.
57 Cùng lúc đó, bên kia"Không tốt, Hoàng thượng, điêu nhi đã ăn Cẩm Lý ( cá chép gấm) cực phẩm do Bắc Lăng Quốc tiến cống !"Đang là thời gian sau giờ ngọ, Huyền Lăng Thương vừa mới hạ triều trở về, đang ở Ngự Thư Phòng phê duyệt tấu chương.
58 Động tác kia cực kì gọn gàng, chỉ nhảy một cái là tới. Cuối cùng, Đồng Nhạc Nhạc đã yên ổn rơi vào lồng ngực rắn chắc của nam nhân dịu dàng, hiền hậu kia.
59 Huyền Lăng Thương mở miệng nói: Trên làn môi khóe mắt không hề che dấu nụ cười dịu dàng chút nào. Thấy vậy Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là xấu hổ, sau đó xù lông rúc đầu vào trong ngực nam nhân.
60 “Ặc …. ” Quả nhiên , hắn đã biết !Nhưng mà , nhìn sự vui vẻ của nam nhân trước mắt , thì có lẽ hắn không hề có một chút tức giận. Nghĩ tới đây , hòn đá vốn đè nặng trong lòng Đồng Nhạc Nhạc , rốt cuộc cũng bỏ xuống được.