1 Bây giờ là mùa đông. Vùng đất Bắc Mĩ giờ đây đang tràn ngập tuyết, thật nhiều tuyết. Cô, Stella Glass – Thiếu nữ cực kỳ yêu tuyết. Haha, không hẳn là yêu.
2 Trời xanh, mây trắng, nắng chiếu lấp lánh. Hahaha, cuối cùng cũng đến nơi rồi ! Xin chào Việt Nam !Vừa xuống máy bay, tôi hệt như một con chim cảnh bị nhốt cả năm trời mới được thả, chạy vù xuống sân bay ngước lên ngước xuống, quả thực ở đây có nhiều thứ mới lạ vô cùng.
3 Số 299 Hẻm XX …_ Chỗ này anh gọi là nhà à ? _ Ừ, cũng lâu rồi tôi không trở lại đây…Bạn có biết tôi đang nhìn thấy gì không ?Thật kinh khủng !“ Nhà” mà tên Tuấn Anh đó nói, là một căn nhà hoang nằm sâu trong con hẻm hun hút, chẳng có lấy một người hàng xóm, đã vậy đồ đạc thì mục nát hêt cả, trần nhà thì lỗ chỗ là dột nát, cơ man nào là bụi và mạng nhện !Tôi quên mất cái quán “ Last Time” của hắn cũng chả hơn gì nơi này !Không lẽ mẹ tôi muốn con gái yêu của mình ở một nơi như thế này sao ?Mặt của tôi như méo dần đi khi bước từng bước vào căn nhà này, vừa đi mà bụi và đất đá cứ thế mà rơi lộp độp xuống đầu tôi như mưa, còn cái tên chết tiệt kia thì cứ ngó ngang làm như những thứ này thú vị lắm !_ Hừ ! Tôi sẽ không ở đây vào đêm nay đâu ! – Tôi vừa phủi bụi vừa bực tức nói.
4 Đã gần một ngày kể từ khi sống với tên tâm thần Thiên Du !Nếu qua được một ngày, có lẽ tinh thần của tôi đã rất là “ thép” rồi !Tôi không thể nào hiểu được hắn, lúc nào cũng ngây ngô như trẻ con, đụng gì cũng cười, không cười to thì cười mỉm, làm như mình thánh thiện lắm !Lại còn dùng “ mỹ nam kế” suốt ngày tự vỗ ngực cho rằng mình là Thiên Thần, lại hay tỏ ra thân mật với tôi nữa !Nói à biết, tôi không dễ dàng gì sa vào bẫy của các người đâu !Hehe, tôi đã sớm biết đây là trò ma quỷ của bố mẹ tôi mà.
5 _ Hello everyone! I’m new student , my name is Stella Glass, I’m from Canada and I’m fifteen !( Xin chào tất cả các bạn ! Mình là học sinh mới đến, tên mình là Stella Glass, đến từ Canada , 15 tuổi ) - Tôi tuôn một tràng, trong lòng thở hồng hộc vì hết hơi.
6 _ Stella ới ời ơi ~ Giọng nói đó, hệt như tiếng gọi của thần chết, hăm hở dội vào đôi tai tôi…Từ từ ngước lên, trước cửa là nụ cười không lẫn vào đâu được của hắn…Thiên Du ! Tên chết bầm !Sao…sao hắn lại ở đây ?_ Anh…anh sao lại ở đây ? – Tôi trợn to mắt, nhìn hắn đầy kinh ngạc.
7 Đến trường 5 ngày, ngày nào cũng như ngày nào. Thật là muốn chết mà !Ngày nào đến trường, tôi cũng phải chịu cái cực hình “ ngồi không” của cái lớp quái gở 10A1.
8 _ Chào. . . buổi sáng ! - Như thừong lệ, tên Thiên Du vẫn đánh thức tôi bằng cách phả cái làn hơi ấm nóng ngây ngất kia vào gò má tôi. . . Đã dặn hắn bao nhiêu lần là cái này cực kì " kích thích" cơ mà !Ơ, hôm nay có chút kì lạ.
9 _ Xin chào, mình là Phạm Phương Đan, từ hôm nay sẽ học cùng các bạn, mong các bạn giúp đỡ !Ngày thứ 10, chúng tôi đã trở lại trường sau khi tên Thiên Du hết bệnh.
10 Hôm nay quả là một ngày chả ra làm sao !Gặp phải một cảnh tượng " khá là chói mắt " và nhận được một bất ngờ hạnh phúc !Bây giờ tôi có thể chắc chắn một điềuThầy giáo Tiếng Anh kiêm hiệu trưởng hào hoa phong nhã Trần Thiên Nam kia.
11 _ A. . . tới nhà tôi rồi. . . Tôi đã cùng với tên Thanh Nhân cao ngạo ấy dùng bữa tối , bạn có tin nổi không ?Cái kẻ đã dùng rắn rết nhát tôi, hôm nay lại rút hầu bao mời tôi ăn tối ở một nhà hàng 5 sao.
12 * Hắc hắc, Ryan của chúng ta đã xuất chiêu rồi =))Câu nói của anh, mãi lúc sau tôi mới tiêu hóa hết. Đây là một tin vui mà, đúng không ?_ Anh. . . anh nói gì vậy ? Sao đột nhiên.
13 Hành lang, chỉ còn lại bốn người chúng tôi. Tâm trạng này, tôi không thể xác định nổi. Nó rối bời, hỗn loạn. Bên cạnh, một người con trai. . . à không, chính xác là một người đàn ông trưởng thành, hoàn mỹ oai phong.
14 Tôi bước xuống xe, ngoảnh đầu với Ryan đang đứng cạnh chiếc Harley cưng của anh :_ Em vào một chút sẽ ra ngay ! – Tôi nói. …. Căn phòng ngủ bé xíu, chỉ vẻn vẻn hơn 5m vuông, trong góc phòng là chiếc giường đã cũ, với tấm drap giường trắng toát.
15 Đêm. Chiếc cửa sổ lớn vẫn mở toang, ngoài kia là màn đêm vô tận đen kịt, điểm vài ngôi sao nhỏ lấp lánh …Tôi không ngủ được. Lăn lộn trên chiếc giường lớn, tôi cứ trằn trọc mãi, không thể nào đi vào giấc ngủ dễ dàng như mọi khi.
16 _ Ryan, dậy đi …Hôm nay, một ngày Chủ Nhật đầy sương mù. Và bây giờ là 5h30 sáng. Tôi đang ở đâu ? Xin trả lời là phòng ngủ của Ryan Ashley – Vị hôn phu hiện đang nằm ôm cái gối ngủ say sưa này đây.
17 Hơ hơ…Cuối cùng thì tôi cũng đã tìm được bạn đồng hành cho cuộc tranh giành kho báu cực kì tẻ nhạt này …_ Giáo viên thì có được tham gia không ?Thế đấy, chẳng ai dám từ chối chàng hiệu trưởng ngây thơ này cả.
18 “ Rốt cục thì tên Thiên Du này là ai ? “Tôi tiếp tục băn khoăn về câu hỏi này một lần nữa. Lần đầu tiên gặp hắn tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều về điều này.
19 Sau hàng giờ suy luận, lục lọi trí nhớ…Tôi đi đến một kết luận…Trần Thiên Du, là một Thiên Thần. Đó không hẳn là kết luận, vì tôi không tin những gì mà khoa học chưa xác định được.
20 Những ngày cuối đông…Gió dường như lạnh hơn một chút, tư vị cũng có một chút chua xót …Có lẽ vì tâm trạng nên mọi thứ xung quanh cũng có cảm giác thay đổi theo ?Trên đời, chẳng ai hoàn hảo, chẳng ai không một lần nói dối …A… Lời nói dối này liệu có cảm giác nhẹ nhàng như lông vũ bay trong gió, hay như không khí lọt thỏm vào phổi bình tĩnh hô hấp ?Muốn khóc, cũng không thể khóc …Bây giờ, tôi cảm thấy khóc là một việc thật khó, tại vì tôi đã cười quá nhiều sao ?Hay từ bao giờ, tôi đã thành một con búp bê vô tri vô giác, chỉ ngồi im trong tủ kính để người ta bỡn cợt đùa giỡn ?…Đến trường, như bao ngày.