1 Nhà cô có hai chị em sinh đôi, cô bị câm, chính vì thế mà mẹ ghét bỏ cô, xem cô là thứ xui xẻo
- Hôm nay con đi bộ đi, đừng có mà đi chung xe với chị con.
2 - Tôi muốn cưới cô gái kia!
Câu nói của hắn thu hút sự chú ý của mọi người, Châu phu nhân nhìn thấy Châu Giang lấp ló đằng đó thì hận không thể đánh chết cô.
3 Châu Giang giam mình trong phòng ngủ, tâm trạng cô lo sợ nơm nớp không biết mẹ và chị có đánh mình hay không.
Bỗng có tiếng gõ cửa, Châu phu nhân đi vào phòng, bà nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, gương mặt cố tỏ ra hiền từ xoa đầu cô:
- Con không cần phải lo lắng, ta không trách phạt con đâu!
Châu Giang dường như không tin vào tai mình, mẹ chưa bao giờ tử tế với cô như thế, cô nhìn bà chăm chăm.
4 - Vậy bây giờ Châu Giang đang ở chỗ cậu?
Lam Triệt xoay người nhìn thẳng vào mắt Lam Luật, tiếp lời:
- Thả cô ấy ra đi.
Lam Luật chậc chậc khóe môi, vươn tay vỗ vỗ vai hắn, miệng tươi cười:
- Chỗ em mua cô ấy với giá trên trời luôn đấy, chẳng lẽ nói thả là thả? Anh trai, chúng ta phải đánh đổi chút gì đó!
Lam Triệt tùy ý phất tay, lạnh lùng nói một câu:
- Mảnh đất khu A nhượng lại cho cậu.
5 Cô bị bán rồi? Cha mẹ vậy mà tùy tiện xem cô như một món hàng mà bán đi hay sao? Châu Giang không có sức nghĩ đến người đàn ông trước mặt này, trong lòng trào dâng lên sự tủi thân vô tận.
6 Bán được Châu Giang đi rồi, gánh nặng trong lòng Châu lão gia xem như nhẹ bớt phần nào. Vừa hay lúc này Lam Triệt lại gửi sính lễ qua hỏi cưới, 3 ngày sau hôn lễ liền lập tức cử hành.
7 Đoàn xe rước dâu của Lam gia rất phô trương, xe trước xe sau toàn bộ đều là những thương hiệu mới nhất trên thị trường, dẫn đầu là chiếc BMW iX3 vừa xuất hiện trong triển lãm xe hơi tuần qua.
8 Điểm dừng chân cuối cùng cũng đến, cửa lớn nhà Lam gia rộng mở đón chào đoàn khách quan đi vào, Châu Giang được Lam Triệt đích thân dìu xuống xe.
Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trong đời người, cô chính thức trở thành vợ hắn.
9 - Con gái của tôi nghe tin cậu kết hôn liền tự sát, cậu lập tức vào bệnh viện thăm con bé ngay đi!
Lam Triệt không khỏi chau mày. Ông ta dựa vào đâu mà lại dùng kiểu ra lệnh này với hắn thế? Hình như dạo gần đây hắn quá nhân từ nên bọn người này được đằng chân lấn lên đầu rồi.
10 - Lão công à, em chờ anh lâu rồi!
Bàn tay nhỏ như rắn nước sờ soạng quanh lồng ngực của hắn, rồi ả đứng trước mặt hắn, cánh tay vòng qua ôm lấy cổ Lam Triệt mà đưa đẩy.
11 Ả có thai?
Tin tức này cứ như sét đánh ngang tai!
Ả đang nói dối mà không hề chớp mắt, chắc hẳn nhằm chia rẽ Châu Giang và hắn đây mà, ôi con nhãi ranh.
12 Thai nhi đã được 2 tháng tuổi rồi ư? Hai tháng trước Châu Giang và Lam Triệt vẫn chưa có cưới nhau, cuộc sống của hắn lúc đó cô cũng không thể biết được, hắn yêu ai, lên giường với ai điều này cô không rõ, vậy nên cái thai trước hết không thể phủ nhận mà phải cần thời gian xét nghiệm ADN.
13 - Cháu cứ an tâm sinh đứa bé, ta sẽ làm chủ cho cháu!
Triệu Nhã Nhược trấn an Tiểu Tuyền đang trong tình trạng run rẩy sợ hãi, rồi cố ý đưa mắt về phía Châu Giang như thể đang đánh giá cô, trong đáy mắt dâng lên sự khinh bỉ.
14 - Cô ấy trúng xuân dược rồi?
- Cha! Lam Luật! Hai người. . . .
Lam Triệt cố gắng tìm những từ ngữ thích hợp để lên án hành động của 2 người nọ thế nhưng hắn chợt nhận ra, đây chẳng phải là chuyện tốt hay sao?
Hắn nhìn cô chật vật trên giường, trái tim như có ngàn nghìn con kiến bò ngổn ngang làm loạn, hắn tiến gần đến bên giường, đôi tay liền bị cô giữ lấy.
15 Cả buổi tối ai đó rạo rực mãi không thể ngủ được. Sáng hôm sau hắn thức dậy còn sớm hơn cả báo thức đồng hồ, Lam Triệt cảm thấy cả người vui vẻ hạnh phúc, hát vu vơ vài câu rồi đi vào phòng tắm.
16 - Có xứng làm dâu hay không thì tôi chính là người rõ nhất. Vợ là vợ của tôi hay của bà, tại sao bà lúc nào cũng muốn xen vào?
- Hỗn xược!
Triệu Nhã Nhược ôm ngực trái, khó khăn hít thở.
17 Lam Triệt ra sức vỗ vỗ vào lưng để cô dễ nôn hơn, nhưng khi nghe Lam lão gia nói cô ốm nghén, cảm xúc của hắn thay đổi nhanh như chong chóng, đầu tiên là ngây ngốc, sau đó là nhảy cẩn lên vì quá vui mừng.
18 Xe cộ ngoài đường vẫn tấp nập, hắn cảm nhận trái tim của mình run lên từng hồi, tay lái cũng sắp nắm không vững nữa rồi.
Lam Triệt cố nặn ra một nụ cười vui vẻ, hắn xoa đầu cô, khẽ nói:
- Đúng vậy, con của chúng ta sẽ giống em và giống anh.
19 - Nhớ tôi thì cứ nói, sao lại phải dối lòng thế nhỉ?
Trước lời trêu ghẹo ác ý đó, hai bên mang tai của Trình An bỗng chốc ửng đỏ, nhưng cậu vẫn như cũ, lạnh giọng nói:
- Lam nhị thiếu gia cứ đứng đây mộng du một mình đi, tôi còn phải có việc bận.
20 Cậu trừng mắt với anh:
- Anh vậy mà lại theo dõi tôi, anh có bệnh gì sao?
Lam Luật ho khù khụ, gãi gãi đầu:
- Chỉ là tôi hơi quan tâm cậu một chút, sợ cậu gặp nguy hiểm nên.