1 Editor: Trà Đá.
Thời tiết đầu tháng mười một có chút nóng bức, nhóm bốn người chung một phòng ngủ với Mục Tiểu Tuệ mau chóng đi vào giảng đường, trong giảng đường chỉ mới có lác đác vài người, giáo sư còn chưa tới nữa.
2 Editor: Trà Đá.
Mục Tiểu Tuệ đỏ mặt không dám quay đầu lại, trong nháy mắt cả phòng thi như bị cô thu hút, chưa tới ba giây, đa số bạn học thừa dịp hỗn loạn nhanh chóng nhìn tài liệu hoặc là liếc trộm bài của người khác.
3 Editor: Trà Đá.
Sét đánh ngang tai, chắc chắn là sét đánh ngang tai. Mục Tiểu Tuệ khiếp sợ nhìn chằm chằm Tô Dịch đang cười, sau đó thốt lên: “Không phải đã có lớp phó học tập rồi sao?”
Tô Dịch cau mày như suy tư, sau đó nói: “Lớp phó học tập có chuyện của lớp phó học tập, hơn nữa còn bận rộn hơn cả em đó, em nhất định phải đồng ý…………….
4 Editor: Trà Đá.
Trương Ba ôn hòa nhìn Tô Dịch, hơi không hiểu nói: “Đúng! Mỗi lần vào lớp đều ngồi ở dãy ghế đầu tiên. ”
Ánh mắt sắc bén của Tô Dịch xẹt qua khuôn mặt Mục Tiểu Tuệ, sau đó quay đầu lại nói với Trương Ba: “Em ấy cũng ngồi dãy ghế đầu tiên ở trong tiết học của tôi.
5 Editor: Trà Đá.
Mục Tiểu Tuệ trở lại phòng ngủ có vẻ đăm chiêu, thuận tay đóng cửa, xoay người chỉ thấy ba người cùng phòng mang nụ cười tà ác ôm cánh tay cô.
6 Editor: Trà Đá.
9:50 mới bắt đầu tiết của Tô Dịch, Mục Tiểu Tuệ run rẩy dậy đi toilet, nhân tiện mở cửa sổ xem thời tiết một chút, gió lạnh tận xương tủy ùa vào quần áo khiến cô rùng mình một hồi lâu.
7 Editor: Trà Đá.
Mục Tiểu Tuệ giật mình tỉnh ngủ, vội vàng lễ phép nói: “Giáo sư Tô tìm em có việc gì không ạ?” Cảm ơn trời đất, rốt cuộc thì cô cũng không xứng làm cán bộ môn rồi.
8 Lần này Tô Dịch cũng không gọi cô lại, trên khuôn mặt anh chỉ mang theo nụ cười đưa mắt nhìn cô rời khỏi phòng làm việc. Sau lần đó, Mục Tiểu Tuệ tránh né Tô Dịch, giống như chuột thấy mèo.
9 Bạn học nam kia mắt to mày rậm, trong giây lát có thể cảm thấy được không phải dạng dễ dãi, bạn học nam khôi phục lại ánh mắt đờ đẫn nhìn Mục Tiểu Tuệ nói: “Ý tốt của cô tôi xin nhận, nhưng đây là bài thi cuối cùng của đời sinh viên, tôi muốn dựa vào năng lực của bản thân để trải qua việc này, sau khi tốt nghiệp rồi sợ là rất khó mới có cơ hội như thế này.
10 Đứng trên tàu điện ngầm mất mười phút, lúc xuống tàu Tô Dịch còn đi trước mở đường cho Mục Tiểu Tuệ, vì cô không muốn bị chen lấn gắt gao khi đi xuống nên nắm chặt góc áo của anh, anh quay đầu lại nhìn cô.
11 Editor: Trà Đá.
Bản tính của con người có thể lộ ra từ việc nhỏ, ví dụ như…… giành phòng tắm.
Mục Tiểu Tuệ và Liễu Bảo chính là người tranh giành đến bể đầu chảy máu, Thượng Bình là người chủ động nhường, còn Ô Thiến Hàm là người tranh thủ lúc hai người tranh giành thì nhanh chóng lẻn vào trước.
12 Editor: Trà Đá.
Mối quan hệ của cô và Tô Dịch đã được ba người bạn cùng phòng chắc chắn như đinh đóng cột rồi, bởi vì cô có giải thích đến khô miệng đắng lưỡi cũng đều vô dụng, cuối cùng cô mặc kệ.
13 Editor: Trà Đá
Mục Tiểu Tuệ: “………. ” Cho dù hai người bọn họ là Gay đi nữa thì cũng chẳng liên quan gì đến cô.
Mục Tiểu Tuệ thì mặc kệ, nhưng Ô Thiến Hàm đã quyết tâm rồi, cứng cổ giải thích: “Các cậu không biết là đàn ông cũng có loại tình bạn tri kỷ sao? Giống như cậu và tiểu Tuệ Nhi cũng thường mua quần áo giống nhau đó.
14 Tô Dịch bất đắc dĩ nhìn hai mắt ngấn lệ của Mục Tiểu Tuệ, nhất thời im lặng, trầm mặc một lúc lâu sau mới chậm rãi mở miệng: “Cho dù có muốn phán tội tử hình thì cũng phải nghe tôi giải thích một chút đã chứ?”
Mục Tiểu Tuệ hít hít mũi, cô thật sự không muốn nghe anh giải thích, cảm thấy hai người ở chung một chỗ rất dày vò.
15 Khi Tô Dịch đang bối rối không biết dùng cách gì để đánh thức Mục Tiểu Tuệ đang ngủ say ở bên cạnh thì cô đột nhiên trở mình, cô duỗi cái lưng mệt mỏi một cái, đôi tay nắm thành quyền xoa xoa đôi mắt ngái ngủ, mơ hồ hỏi: “Giáo sư Tô, chúng ta đến đâu rồi?”
Anh bỗng nhiên trợn to đôi mắt dài hẹp lên, nhìn cô chằm chằm không thể tin: “Em mở mắt ra mà xem.
16 Mục Tiểu Tuệ cảm thấy máu huyết toàn thân đang dồn hết lên đầu, cô vội vàng nói: “Con nghĩ cậu ấy còn có việc bận. ”
Ba Mục khẽ nhếch khóe môi: “Ba nghĩ cậu ấy chắc đói bụng lắm rồi.
17 Mục Tiểu Tuệ trợn tròn mắt nhìn chằm chằm trần nhà, dù sao cũng không ngủ được, trong đầu cứ lởn vởn lời bà nội nói, sau đó đầu óc nóng lên rồi bất chợt nói: “Bà nội, con tốt nghiệp rồi cũng về lại huyện thành thôi.
18 Mục Tiểu Tuệ vội vàng thỏa hiệp: “Ôi chao, ôi chao, đàn ông gì mà hẹp hòi như vậy chứ, em mới cười giỡn một chút thôi mà thầy đã như vậy rồi sao?”
“Tôi cũng đang đùa với em thôi!”
Mục Tiểu Tuệ sắp bị Tô Dịch chọc tức muốn xỉu rồi, cô cũng lười phản ứng lại, chỉ ngoan ngoãn nằm sấp trên lưng anh cầu nguyện không bị ai nhận ra.
19 Cô muốn nói sự thật Tô Dịch là giáo sư dạy cô, không phải bạn trai. Bởi vì mỗi một người ngồi đây đều là người thân trong cuộc đời cô, cô không muốn lừa dối bọn họ.
20 Editor: Trà Đá.
Liễu Bảo và Ô Thiến Hàm luôn luôn hưng phấn với trai đẹp, cô và Thượng Bình là hai người theo chủ nghĩa hiện thực, thậm chí còn vào lớp học trước năm phút.