1 Ngu Dung là một nhà sinh vật biển nhiệt tình, đặc biệt yêu thích các loại quái vật biển trong truyền thuyết. Ban đầu cậu chọn chuyên ngành này, là bởi vì ba của mình… Năm xưa, ba Ngu đăng ký làm thủy thủ trên một đoàn thuyền viễn trinh của nước ngoài, kiếm được khá nhiều tiền, nhưng sau khi trải qua một sự cố đắm tàu, may mắn sống sót, ông liền không ra biển nữa.
2 Vùng biển Địa Trung Hải thuộc Na Uy xuất hiện quái vật biển Kraken đáng sợ!? Ngu Dung là nhà nghiên cứu sinh vật biển có chút danh tiếng. Tại sao cậu lại nổi danh? Bởi vì những nghiên cứu về các truyền thuyết về quái vật biển của cậu đã được dựng thành một bộ phim nổi tiếng.
3 Ngu Dung cảm giác như mình có thể đã phát hiện được gì đó, cậu hưng phấn chạy thẳng đến trước mặt tế ti, khoa tay múa chân hỏi thăm chuyện liên quan tới bức điêu khắc được chạm nổi về quái vật biển kia.
4 “Nơi này nhỏ quá, chờ một chút rồi ta cho ngươi nhìn…” Cái âm thanh kia lại vang lên, lần này cẩn thận nghe kỹ, cậu phát hiện nó không phải tiếng Trung, cũng không phải tiếng Anh hay tiếng Hy Lạp, giống như là, nó trực tiếp in vào trong đầu cậu vậy, không biết bằng cách nào nhưng cậu có thể nghe hiểu được chúng.
5 Ngu Dung cũng không phải là cô dâu đầu tiên được thủy triều đưa tới, nhưng là cô dâu tỉnh táo nhất! Trên thực tế, cái đó là do Ngu Dung là một fan cuồng nhiệt của quái vật biển mà tạo thành.
6 “Ưm… Nóng quá… Không nên…” Ngu Dung bị tách ra khỏi đầu Krakentos. Cậu rất muốn tiếp tục dán người mình lên vật thể lành lạnh như băng kia, nhưng cậu căn bản không thể nào giãy dụa được, mỗi tứ chi của cậu đều bị một xúc tu quấn lấy, cả người bị treo lên cao.
7 Ngày hôm sau, một tiếng thét chói tai vang tận mây xanh vang lên… “A ———” “Sao vậy? Có chuyện gì…?” Thị thần trong miếu nghe được tiếng thét, vội vàng chạy vào trong tân phòng của Krakentos.
8 “Ông… Ông… Ông xã?” Ngu Dung lắp bắp hô một câu, âm điệu rất cao, đủ để biểu thị hiện tại cậu kinh ngạc đến cỡ nào. “Đúng vậy, bà xã thân ái của ta. ” Krakentos cười đáp lại, sau đó dùng xúc tu vuốt ve thân thể của Ngu Dung, bà xã của hắn vừa mới biến đổi thành công, cần phải nghỉ ngơi nhiều hơn mới được.
9 Lần này Kraken hoàn toàn không kịp tới cứu giá, bởi vì khoảng cách giữa hai người có chút xa, hắn vội vàng đem cơ thể hai người xích lại gần nhau, cẩn thận kiểm tra vết thương cho Ngu Dung, hắn vén tóc Ngu Dung ra, liền nhìn thấy trên trán Ngu Dung xuất hiện cục u lớn.
10 Mặc dù thần lực vẫn còn rất yếu, nhưng huyết thống người cá của Ngu Dung đã hoàn toàn thức tỉnh, cậu bắt đầu khát vọng được bơi lội trong đại dương rộng lớn, ao nước nho nhỏ trong thần miếu này không thể thỏa mãn được dục vọng chơi đùa trong nước của cậu.
11 Chỉ cần thân thể không cảm thấy mệt, mỗi ngày Ngu Dung đều chạy ra biển chơi đùa. Bốn phía hải đảo này được thần lực của Kraken bao bọc, tạo thành một vương quốc nho nhỏ của thần linh, nước biển ở đây đặc biệt rất sạch.
12 Gần đây Krakentos vô cùng phiền não, bà xã của hắn bỗng nhiên vô cùng khó hầu hạ, cụ thể là biểu hiện ở sinh hoạt hàng ngày của cậu. Trước đây, mỗi ngày Ngu Dung sẽ ngủ thẳng tới lúc tự nhiên tỉnh, sau đó chính là ăn uống, chơi đùa suốt cả ngày.
13 “Xin chào quý khách, xin hỏi chúng tôi có thể giúp được gì cho ngài?” Nhân viên cửa hàng tiến lên chào hỏi, cuối cùng cũng đem được lực chú ý của đối phương chuyển về trên người mình, hắn nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Kraken, người này, hết nhìn đông tới nhìn tây, hắn âm thầm đề cao cảnh giác, sẽ không phải là cướp đi? Kraken liếc nhìn tên người phàm trước mặt mình, mở miệng hỏi: “Có cái gì có thể chơi không?” “Chơi?” Nhân viên cửa hàng lặp lại từ lời nói của Kraken, sau đó hỏi lại: “Là đồ dành cho trẻ con chơi phải không? Ngài muốn mua quà cho con mình sao?” “Không, cho bà xã của ta.
14 Từ trước đến nay, các vị thần ở Olympus đều rất tự do tự tại, muốn làm gì thì làm, ở phương diện tình yêu cũng vậy, rất nhiều nam thần, cứ thấy thích, là bất kể là nữ thần, nữ nhân hay nữ yêu, đều sẽ tìm trăm phương ngàn kế để theo đuổi, quấy rầy, thậm chí bắt cóc về.
15 Ngày kế, Ngu Dung là bị đói mà tỉnh dậy, trong bụng cậu giống như có một con quái thú nhỏ đang kêu gào, phát ra tiếng „ùng ục‟ vang dội. Cậu mở mắt nhìn về phía bên cạnh, hôm nay Kraken nhà cậu không có ngồi ở bên cạnh chờ cậu rời giường.
16 Ngu Dung cầm IPAD trên tay, chơi một game flash bên trong, đảo nhỏ này không tham gia tranh quyền thế nên hiện tại, buổi tối vẫn dùng nến, đèn dầu và đuốc để thắp sáng, căn bản cũng không có đồ chơi bằng điện này, Kraken mạo hiểm tính mạng cầm về một đống đồ dùng điện tử, nhưng không có cách nào để sử dụng.
17 Muốn đi xuyên qua đáy biển đến Thần Quốc, phải đi qua một đường hầm. Bình thường, đường hầm này luôn được đóng chặt, chỉ đến lúc trăng rằm, truyền vào một lượng lớn thần lực mới có thể mở nó ra.
18 “Krakentos! Ta cần một chút nước bọt của bà xã ngươi. ” Ulla cầm lấy một cái muỗng nhỏ, giơ giơ ở trước mặt Kraken. “Sẽ không đau chứ?” Kraken hỏi xong mới phát hiện nghi vấn của mình rất buồn cười, hắn liền đem xúc tu biến nhỏ lại, cậy mở miệng của Ngu Dung, để Ulla có thể dễ dàng làm việc.
19 Cung điện của Poseidon, cha của Kraken, cũng không phải là một tòa thành dùng đá san hô cùng các loại trân châu xây thành. Mặc dù Poseidon là vị thần trông coi đại dương, nhưng trên người ông cũng không có quá nhiều trang sức, cũng không có thích ngâm mình ở trong nước, chẳng qua là do Thần hậu của ông là một nàng tiên của biển, nửa người nửa cá, cho nên rất nhiều người cho là ông cũng có đuôi cá.
20 “Yên lặng. ” Poseidon lên tiếng, chặt đứt tiếng trò chuyện ôn chuyện cũ của mọi người, thấy mọi người đã đến đông đủ, ông mở miệng hô, nện cây Đinh Ba lên mặt đất, ánh sáng trong chủ điện càng thêm sáng, hai bên đột nhiên xuất hiện rất nhiều ghế, vừa đủ với số người ở chỗ này.