1 Cô Vợ Nhí 18 Tuổi Nhỏ cứ nhấp nha nhấp nhổm, ngồi trong căn phòng thân quen của mình mà cứ tưởng như ngồi trên đống lửa. tự dưng nhỏ thấy ghét cái tính “anh hùng rơm ” của mình qua đi mất.
2 _Hay hơn khối người đấy chị! Lấy chồng giàu là hay rồi! Nói rồi nhỏ giả vờ mệt, tựa người vào Minh Thiện. Nhỏ đang muốn chọc tức cô gái đó đây mà. Minh Thiện bật cười cho cử chỉ trẻ con của nhỏ.
3 Nhỏ lao thẳng xuống phòng khách trong bộ đồ ngủ và cái đầu rối bù. Ai cũng chăm chú nhìn nhỏ. Được một lúc, bà Quang hắng giọng: _Lại chuyện gì thế hở con? _Dạ…hơn mười giờ rồi ạ!- Nhỏ mếu máo.
4 _Cố lên! Cố lên! Hộc…hộc…! Gần tới rồi! Nhỏ vừa đi vừa thở, xem như tô phở sáng nay theo mây theo gió mất rồi. Càng nghĩ nhỏ càng tức, vung chân nhỏ đá mạnh hòn sỏi một cái.
5 _Cô nghĩ rằng họ chỉ giữ duy nhất một tấm ảnh để nắm đuôi cô thôi ah? Họ không biết nhân bản chúng ah? _Vậy thì phải làm sao?- Cô gái có vẻ hoang mang- Các người có cách gì không? _Cách thì dĩ nhiên là có!- Hoàng im lặng vài giây như dò ý- Nhưng vấn đề là… _Tiền? _Đúng! _Bao nhiêu? _Một triệu! Ánh mắt cô gái tối sầm lại.
6 Cuộc trò truyện của họ kéo dài, cũng mấy câu bông đùa, đưa đẩy chẳng đâu vào đâu. Anh bồi bàn đem đến cho hai cô hai ly rượu nhẹ, anh ta nhìn hai cô như ngầm trao đổi điều gì đó.
7 Nhỏ khoác cái áo cho bà Quang khi thấy bà vẫn ngồi lặng im nơi phòng khách. _Còn con, không ngủ ah? _Dạ con mới học bài xong! _Tiểu Phong này!- Bà Quang thở dài- Ta xin lỗi con! _Í trời, mẹ đừng có nói vậy! Con mới phải xin lỗi mẹ! _Cũng tại ta, biết Quế Mai nó ghét con mà cứ tin lời nó! Ta già rồi mà còn khờ! _Hihihi không có sao đâu mẹ.
8 Cô Vợ Nhí 18 Tuỏi Cầm cái mô hình đã bị “hành hạ ” thê thảm trong tay. Huy nhăn nhó thấy mà thương: _Mấy em có gì thì trút giận lên anh! Trời ơi ác gì mà ác quá! _Nó hù tụi em muốn đứng tim, chưa bẻ đầu nó là may, ở đó mà ác!- Hằng chu môi.