41 Tuy rằng Kraken rất vui khi mình có con, nhưng từ sau khi tiểu Eugene ra đời, hắn lại càng ngày càng cảm thấy đứa nhỏ kia chiếm hết thời gian và sự quan tâm từ Ngu Dung.
42 Việc Ngu Hối và ba Ngu nhanh chóng tỉnh lại cũng không phải chuyện gì to tát, việc mẹ Ngu tỉnh lại mới chính là kỳ tích của y học! Bác sĩ cũng không hiểu rõ lắm, rõ ràng tim bệnh nhân xảy ra vấn đề, nhưng tại sao ông chưa kịp làm gì, nó đã tốt trở lại rồi?
Nói tóm lại, sau khi khéo léo từ chối yêu cầu để mẹ Ngu ở lại quan sát thêm của bác sĩ, ba Ngu liền lấy xe chở cả gia đình về nhà.
43 Cậu bạn nhỏ Eugene không hổ danh là chủng loại bạch tuột, Ngu Dung dùng hết sức tách hai người ra, cũng chỉ có thể kéo được một bàn tay của nó ra khỏi người Ngu Hối.
44 Ngu Dung vẫn ôm lấy ý nghĩ hai người ở chung lâu ngày sẽ sinh tình, nhưng không ngờ ngày này lại đến nhanh như thế! Nhưng mà, điều mà cậu nghĩ rất thuần khiết nha!!!
Ngu Dung đã xem nhẹ chủng tộc không phải là người thường của Kraken, tuổi tác về mặt tinh thần không có gì bàn cãi, cho dù đứa nhỏ thông minh sớm biết rõ mọi thứ, nhưng vì kinh nghiệm từng trải không đủ, cho nên không có gì khác biệt lắm so với những đứa trẻ nhân loại khác, nhưng thân thể của chủng tộc Kraken lại trưởng thành rất sớm, nhìn cậu bạn nhỏ Eugene thì biết ngay, tốc độ phát triển ước chừng gấp ba so với nhân loại.
45 Hai chú cháu này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà gây ồn ào đến tình trạng như thế?
Cái này phải bắt đầu từ chuyện Ngu Hối bị cậu bạn nhỏ Eugene dồn toàn lực tấn công, bằng cách quấn chặt lấy cậu.
46 Sao mình cũng nhanh như thế này?!
Chắc là vì đã lâu không có phát tiết, cho nên Ngu Hối cũng chống đỡ không được bao lâu liền bắn ra trên tay Eugene.
47 “Tiểu Tân?!” Ngu Hối kinh hỉ hô thành tiếng, nhưng khi nhìn thấy Eugene vẫn khỏe mạnh không có chuyện gì đứng trước mặt mình, cậu lập tức thấy tâm tình của mình vô cùng phức tạp.
48 “Vợ, con cho chú sờ sờ nè. . . ” Eugene ở trong chăn bắt lấy tay Ngu Hối, sau đó trực tiếp đặt lên bụng mình, ngày càng có chiều hướng di chuyển xuống dưới.