1 Thiên hạ đều nói tu tiên là con đường gian khổ, có người vì muốn tu tiên mà không tiếc chặt đứt rễ tình, gian khổ tu luyện mấy trăm năm mới có thể tu thành Tiên Cốt, tu thêm mấy ngàn năm mới có thể phi thăng thành Tiên.
2 Đợi khi Bạch Vân Thiên lần nữa mở mắt đã thấy bản thân ở bên trong một căn phòng bằng đá, khí lạnh từ dưới bốc lên khiến cho nàng giật mình ngồi dậy mới phát hiện hóa ra bản thân đang nằm trên một Băng Ngọc.
3 Bạch Vân Thiên thật không hiểu tại sao sư phụ Minh Huyền lại làm như vậy, người thật là quá vô lí mà. Cũng vì nguyên nhân này mà dạo gần đây nàng và sư phụ hay tranh cãi với nhau, các sư huynh cũng không thể khuyên can.
4 Nhân sinh chỉ như một giấc mộng, đến rồi lại đi, có rồi lại mất. Cũng giống như những bông hoa này mà thôi, cho dù chúng có đẹp đến mấy thì cũng sẽ nhanh chóng lụi tàn.
5 Nàng Bạch Vân Thiên, là nữ nhi thứ ba của Hồ Đế Bạch Quân Thư, từ khi sinh ra đã được định sẵn là Hồ Đế kế tiếp của Hồ Linh Quốc. Nhờ vào duyên ngộ ngàn năm mới gặp mà không cần trãi qua thiên kiếp vẫn trở thành Tiên Nhân khi chỉ mới hai mươi tuổi.
6 Từ khi nàng tỉnh lại cho đến nay cũng đã tròn vẹn một ngàn năm, nhưng chưa bao giờ nàng cảm thấy thật sự vui vẻ. Cái gì cũng không nhớ, cái gì cũng không biết, mỗi ngày đều suy nghĩ rốt cuộc trước kia nàng là người ra sao, sống như thế nào, đã thân với ai, tại sao lại mất trí nhớ, rốt cuộc trong trận chiến Thiên Ma năm ấy đã xảy ra những chuyện gì? Nhưng cho dù có tự hỏi bao nhiêu lần nàng cũng không thể tìm ra được câu trả lời.
7 Tại sao ngươi vẫn luôn đeo bám nàng mãi không buông? – Đợi cho nàng đi xa, sau khi chắc chắn nàng sẽ không nghe lén Tử Ngọc mới nói.
– Ý ngươi là sao? – Thiên Mộ Tư nhất thời không thể hiểu được ý của Tử Ngọc.
8 Ngày tháng trôi qua thật bình an, nhưng dường như đó lại là sự yên tĩnh trước cơn bão.
Một ngàn năm trước sau khi Ma Tộc bị đánh bại, Lục Giới một lần nữa được thái bình.
9 Bạch Vân Thiên nhìn năm thủ lĩnh của hai đạo quân địch, không chút do dự phi thân về phía họ. Đằng sau vang lên thanh âm của Tử Ngọc, khóe miệng cũng chỉ nhếch lên nụ cười nhẹ, bộ pháp không đổi cùng năm thủ lĩnh hai đạo quân địch đối chiến.
10 Một lần nữa trở về Huyền Thiên Sơn, cảm giác cũng không biết phải diễn tả như thế nào, là vui hay buồn cũng chẳng rõ nữa. Dường như số mệnh thật sự là quá trêu ngươi mà.