1
"Aaa. . . Sâu. . . . Sâu quá rồi. . . aaaa" Phỉ Y Hân há miệng thở dốc, khuôn mặt ửng hồng đầy yêu kiều.
Tư thế nằm sấp trên bàn này khiến cuộc hoan ái càng thêm mãnh liệt, nhưng hắn quá mạnh mẽ, cô sắp bị làm cho nổ tung rồi.
2
"Cô làm việc cái kiểu gì vậy hả?" Trưởng phòng của Phỉ Y Hân gọi cô vào phòng bà ta tức giận mắng.
Cô nhìn tập hồ sơ trên bàn mà tối mày lại, đây đúng là những tài liệu cô được phân phó, nhưng mà.
3
Trịnh Thiên Dương lập tức quay laptop về phía Hoắc Đông Thần, hắn lười biếng nhìn vào màn hình. . .
Trên màn hình, một đôi nam nữ đang quấn quýt nhau, cả nam và nữ đều rất ưa nhìn, không gian chỉ tràn ngập tiếng rên dâm đãng của hai người.
4
"Aa. . . Bế tôi lên. . . Tôi muốn sâu hơn nữa. . . " Người con gái yêu kiều rên rĩ, ôm chặt lấy vị nam nhân điển trai kia.
"Tiểu yêu tinh em thật biết hưởng thụ!" Người nam cũng y lời, để cô ta dựa vào tường, hai tay nâng cặp chân dài lên, còn không quên bóp nhẹ cặp mông đẫy đà.
5
Hôm nay chắc phải được Hoắc Viễn ghi vào ngày đặc biệt của năm. Liên tiếp xảy ra quá nhiều chuyện điên rồ!
Đầu tiên là em họ xa Dương Mỹ Na bị bôi xấu trên mạng mà anh họ xa Hoắc Đông Thần lại không vận dụng quyền lực mạnh mẽ của mình mà ngăn chặn, dáng vẻ thật như không biết cô ta là ai.
6 Gì vậy? Sao người mình nhức mỏi quá? Mà hình như có ai đang đè mình thì phải, nặng quá. . . Phỉ Y Hân đang trong giấc ngủ mơ màng tỉnh lại, người thì đau nhức mà.
7
Chương mới tới rồi đây, xin lỗi đã để đợi lâu =))
---------------
Hoắc Đông Thần tối sầm mặt, ngón tay gõ nhẹ liên tục lên bàn làm việc, ánh mắt lộ vẻ nguy hiểm, đến người không sợ trời đất như Phỉ Y Hân cũng phải lạnh gáy.
8 "Boss à, anh đi dạy cho tôi thì công việc anh tính sao đây?" Phỉ Y Hân sau hai ngày để Hoắc Đông Thần huấn luyện, quả thật cảm thấy ngày càng gò bó rồi.
9
"Tôi đặc biệt chỗ nào?" Phỉ Y Hân là lần đầu tiên trong một ngày có nhiều sự bối rối như vậy, lập tức tránh ánh mắt của hắn.
Hoắc Đông Thần chậm rãi đi về phía bàn làm việc của cô, một tay chống lên bàn, một tay lại giữ chặt cái cằm thon gọn của cô, bắt cô nhìn về phía mình.
10
"Anh để ý?" Phỉ Y Hân hỏi với giọng khó chịu, không có dáng vẻ gì coi Hoắc Đông Thần là cấp trên hết, giống. . . . dáng vẻ một cô gái đang răn đe bạn trai mình hơn!
Hoắc Đông Thần cảm thấy dáng vẻ này rất đáng yêu nhưng không thể hiện sự thích thú ra bên ngoài, chỉ nhìn một lượt những người ở đây rồi nói:
"Đương nhiên là không!" Sau đó lại kéo Phỉ Y Hân vào phòng làm việc của mình trước bao gương mặt đang há hốc mồm.
11
". . . . Cứ. . . cứ tiếp tục đi, ha ha. . . "
Trịnh Thiên Dương vừa vào tới cửa thì nhìn thấy cảnh này, có chút ngớ người, sau đó liền bị ánh mắt giết người của Hoắc Đông Thần làm cho hồn phách bay về, liền đóng cửa ra ngoài.
12
Đã có rất nhiều người đoán trúng! Mình cũng đã inbox người nhanh nhất rồi.
Đáp án có hơi thô =)): Gỉ mũi là giống ghèn mắt nhất!!!
--------------------
"Em dám từ chối tôi?" Hoắc Đông Thần hai mắt không che giấu sự tức giận, cả người tỏa ra khí lạnh mà vây lấy cô.
13 "Phỉ Y Hân. . . Cô ấy là người thích hợp nhất với tôi!" Hoắc Đông Thần vừa nói một cách chắc chắn, dáng vẻ này thật giống như khi hắn ra quyết định táo bạo lần đó.
14
"Đông Thần! Con dành chút thời gian trở về nhà ăn bữa cơm đi! Sẵn tiện lo việc hôn sự, mẹ đã tìm thấy nhiều người phù hợp với con. "
Giọng nói nhẹ nhàng của một người phụ nữ vang lên, không cho thấy sự quá nhiệt tình, nhưng trong lời nói của bà vẫn cho thấy một sự quan tâm rất rõ ràng
Hoắc Đông Thần vẻ mặt vẫn lạnh lẽo, không cho thấy sự quan tâm nào, dường như còn có chút chán ghét.
15 "Y Hân! Đây là thiệp mời Hoắc tổng đến dự kỉ niệm thành lập của Asian Kingdom, năm nay họ sẽ tổ chức ở nước ta!" Như Mộng vẻ mặt hòa nhã, đem thư mời đến cho Phỉ Y Hân.
16
"Alo!" Phỉ Y Hân bực dọc trả lời điện thoại. Mới sáng sớm mà ai gọi vậy! Hôm nay ngày nghỉ, cô còn muốn ngủ mà!
"Nói chuyện với sếp mà em dám tỏ ý không vui như vậy sao?"
Giọng nói như ma vương hắc ám vang lên, thành công khiến Phỉ Y Hân tỉnh ngủ, nhưng giọng nói vẫn có chút bất mãn:
"Sếp à.
17
"Mời tiểu thư!"
Phỉ Y Hân nhẹ nhàng gật đầu, trước mặt đều là những bộ sườn xám được thiết kế không quá cầu kì sặc sỡ mà trang trọng quý phái. Có sườn xám ngắn tay, dài tay, sườn xám tà dài và tà ngắn.
18
Rất tiếc cho Phỉ Y Hân, Hoắc Đông Thần cũng có suy nghĩ đó, và đương nhiên vì vậy hắn mới muốn chụp hình cùng cô!
"Ngại gì chứ! Đi thôi!" Hoắc Đông Thần thật sự vui vẻ, nắm chặt tay Phỉ Y Hân, lại ép cô phải ngồi xuống ghế.
19
Có lẽ truyện sẽ kéo dài hơn dự kiến của Văn đấy. Nên nếu mấy lần trước có ai hỏi Văn là khoảng bao nhiêu chương hết mà Văn trả lời là khoảng 30 40 thì cho mình xin đính chính lại nhé! Thanks!!!
-------------------
Anh đang nói cái quái gì vậy hả Hoắc Đông Thần!
"Ha Ha.
20
Hoắc Đông Thần chỉ liếc nhìn tay của Phó Dĩnh sau đó liền lạnh lùng nhìn hắn, còn có một chút khinh thường hiện lên nơi đáy mắt hoàn toàn không có động tác đưa tay ra đáp trả!
Phó Dĩnh cứng người, nụ cười trên môi cũng tắt đi, Hoắc tổng này cũng là quá coi thường người khác rồi! Hay là hắn đang ăn giấm?
Nghĩ như vậy, Phó Dĩnh còn khó chịu hơn khi Hoắc Đông Thần làm ngơ trước lời chào của hắn nữa
Đâu chỉ có Phó Dĩnh, đến Phỉ Y Hân còn muốn mắng người nữa là! Cái tên này quá là tự cao tự đại rồi đấy!
"Phó Dĩnh, người ta không bắt tay thì thôi, thu tay của anh về đi!" Phỉ Y Hân hướng Phó Dĩnh mà nói, câu nói nồng nặc mùi chế giễu.