21 Hoắc Đông Thần nghiến răng ken két, khuôn mặt không có biểu cảm của thường ngày nay lại vặn vẹo đến khó coi, chân mày nhíu chặt đến sắp đụng vào nhau.
22 "Phỉ Y Hân! Nhìn rõ xem tôi là ai!" Hoắc Đông Thần gầm lên, ánh mắt hắn không lạnh lẽo như đối với người khác mà ngược lại như có lửa thêu đốt thân thể cô.
23
"A. . . Đau đầu quá!"
Phỉ Y Hân cảm giác như đầu của mình sắp nổ tung đến nơi, bình thường cô không hay uống rượu nên một khi uống vào thì bị ảnh hưởng rất lớn.
24 Khuôn mặt Hoắc Đông Thần gần ngay trong gang tấc, lời nói cùng thái độ của hắn khiến Phỉ Y Hân bị dọa, cuống cuồng lùi ra xa, tránh khỏi khoảng cách quá gần của hai người.
25
Văn đã tranh thủ viết bộ này đầu tiên sau những ngày dài bận rộn đấy. . . Thương Văn thì vote động viên tí đi =))
----------------------
"Cơ thể của em và tôi rất phù hợp!" Hoắc Đông Thần trên mặt không một chút ngượng ngùng mà nói ra câu này.
26 Nói xong câu này, chưa kịp để hắn có phản ứng lại, cô đã nhanh chóng chạy vọt vào phòng tắm, tháo tấm chăn lớn đang quấn quanh người mình ra, quăng ra ngoài phòng tắm, sau đó khóa chặt cửa cẩn thận, yên tâm mà chuẩn bị nước tắm.
27
Phỉ Y Hân thẹn đến không nói nên lời, Hoắc Đông Thần đã đi đến bên cạnh cô từ bao giờ rồi:
"Là em quyến rũ tôi, đừng trách tôi!"
Nói rồi, hắn bế thốc Phỉ Y Hân lên, đi nhanh đến giường ngủ, mặc cho cô đang không ngừng la hét giãy giụa cùng hoảng sợ:
"Hoắc Đông Thần! Đừng như vậy, mau thả tôi xuống!"
Tấm lưng trần của cô dễ dàng cảm nhận được độ mềm mại của chiếc giường, sau đó là da thịt nóng bỏng của Hoắc Đông Thần áp sát vào ngực cô, áo choàng của hắn đã được cởi ra lúc nào cô cũng không hay biết!
Phỉ Y Hân lấy hai tay để đẩy hắn ra, vậy mà hắn cứ như một tảng thịt lớn, không mảy may ảnh hưởng, còn gắt gao đem hai tay cô chế trụ lên đỉnh đầu:
"Đừng quậy!"
Hai mắt Hoắc Đông Thần bắt đầu đục ngầu, nhanh chóng cúi người xuống hôn cô, tham lam hút hết vị ngọt trong khoang miệng cô.
28
"Hừ. . . Thật chặt. . . Nói xem có phải tôi làm em rất sướng không?"
Hoắc Đông Thần gian tà, còn hôn nhẹ lên chân cô, Phỉ Y Hân xém chút nữa nói ra suy nghĩ của mình.
29
Phỉ Y Hân lén lút mở cửa nhà mình, nhìn ngang ngó dọc không thấy ai mới dám bước vào. Thiệt tình! Nhà mình mà cứ như ăn trộm vậy!
Phỉ Y Hân rón rén bước từng bước, đến trước cửa phòng rồi thì cô mới có thể thở phào nhẹ nhõm, cũng may là mẹ cô không phát hiện, chắc là đi chợ rồi.
30
Phỉ Y Hân đứng trước vòi sen lạnh, để nước chảy từ đỉnh đầu mình xuống dưới thân, hòng muốn cho mình tỉnh táo lại.
Đây chỉ là phản ứng nhất thời mà thôi, cũng bởi vì vừa mới cùng Hoắc Đông Thần trải qua loại chuyện kia nên dư âm vẫn còn lại, mới khiến cho cô có những suy nghĩ và cảm giác không đứng đắn như thế.
31
Phỉ Y Hân đến sáng vẫn một tâm trạng cực kì không tốt, cô không suy nghĩ mà chọn ngay bộ đồ công sở màu đen.
Chiếc áo sơ mi hoàn toàn một màu đen tuyền, chất liệu không mỏng, mặc lên người lại toát lên vẻ quyền thế cùng cứng rắn, lại thêm tâm trạng Phỉ Y Hân không tốt, trên mặt không có lấy một nét cười, càng làm cô trong vô cùng quyền lực và mạnh mẽ.
32
Đã thay đổi tên nữ phụ =))
Bây giờ mình không đặt lịch đăng nữa, cũng không ra ba chương cùng lúc nữa, viết xong thì đăng thôi, vì dù cách nào thì mọi người cũng thấy lâu hết.
33
"Anh Đông Thần, lâu quá không gặp!"
Nếu như nụ cười cùng thái độ này được Lan Nhược Tâm thể hiện khi mới đến Hoắc Viễn thì chắc không ít người động lòng, nhưng hiện tại cô ta một thân nóng bức, trông cứ như là một người cẩu thả cùng thiếu lịch sự.
34
Phỉ Y Hân Sau khi ra khỏi phòng làm việc của hắn cũng không gấp gáp nữa, mà cố gắng giữ cho cước bộ chậm lại, càng đi nhanh, cô càng cảm thấy người khó chịu hơn!
Phỉ Y Hân chậm rãi bước trên phố, cố gắng hít thở đều đều.
35
Phỉ Y Hân mơ màng nằm trên giường, cơ thể hắn vừa rời khỏi đã khiến cô khó chịu, còn khó chịu hơn cả trước khi hắn chạm vào cô nữa!
Cô không tự chủ được mà vặn vẹo thân hình, chiếc áo sơ mi hở cổ làm thoắt ẩn thoát hiện bộ ngực căng tròn bên trong, lại còn có thêm nội y tối màu nửa che nửa hở nữa chứ!
Hoắc Đông Thần cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, chỉ buông cô ra để tự thoát y một lúc thôi mà hắn đã không chịu nổi, khao khát được giày vò cô trong cự long của hắn đã lên đến đỉnh điểm!
Sau khi hoàn toàn không còn chướng ngại vật trên người của mình, hắn liền nằm đè lên thân thể mềm mại của cô, hôn xuống chiếc cổ mẫn cảm.
36
"Aa. . . . đau!"
Mặc dù hoa huyệt của cô đang rất ẩm ướt, nhưng cũng đã không gần gũi với hắn vài ngày, cái của hắn lại lớn như thế, thật sự khiến cô bị đau!
Hoắc Đông Thần cũng không khá hơn, bị cô ép chặt như thế, cự long đang sưng lên cũng rất khó chịu.
37
Phỉ Y Hân bắt đầu có lại khoái cảm, ở tư thế này, mỗi cú va chạm của hắn đều chạm đến nơi sâu nhất, thật sự còn có chút không vừa với kích cỡ này của hắn, quá to đi!
"Aa.
38
Mặc dù đã biết trước rằng cô sẽ đồng ý, nhưng nghe được từ chính miệng cô vẫn khiến hắn mừng đến phát điên.
Nói ra lời này cảm thấy Hoắc tổng tại thượng thật quá mất mặt, nhưng mà khi tình yêu đã đến thì ai cũng không còn là chính mình nữa.
39
"Cái gì? Nó càng ngày càng không coi ai ra gì hết!" Trình Mẫn tức giận nói.
Thật chẳng ra làm sao cả, Nhược Tâm cũng là một cô gái được dạy dỗ kĩ lưỡng, là tiểu thư nhà quyền quý.
40 "Hoắc tổng, doanh thu nửa đầu năm nay đã đạt đến con số lý tưởng. Theo kế hoạch ban đầu thì phải đến tận hai tháng sau chúng ta mới đạt được con số này.