1 Tại tập đoàn Thượng Thừa
"Hoa tiểu thư, cô có thể nói thể nói Tiếng Anh không?"
Trương Minh Chí, giám đốc nhân sự nhìn tờ sơ yếu lí lịch của cô gái đối diện ước chừng đến tận trên 3 lần.
2 Ngày đầu tiên vào làm Hoa Chiêu liền đến muộn.
Đáng lẽ cô đã thức dậy từ lúc 7 giờ ngay khi đồng hồ báo thức kêu lên, ăn xong bữa sáng của thím Trương cũng mới đến 8 giờ, cô còn tưởng ngay ngày đầu mình có thể đến sớm nữa chứ.
3 Một buổi chiều gió êm sóng lặng, Hoa Chiêu cảm thấy thật thất vọng. Cô ngồi phây thây ra đây mà chẳng có ai thèm làm khó cô, không phải trong phim truyền hình thường có cảnh người cũ bắt nạt người mới hay sao, không phải hồng nhan thường bạc mệnh, bị người ghen ghét hay sao? Đúng là phim truyền hình toàn là gạt người! Quả thật nhàm chán không thôi.
4 Hoa Chiêu cực kì hoài nghi rằng tối qua Ân Thiên Lãng chính là đem tích tụ khát vọng bao nhiêu ngày qua chân chính phát tiết trên người cô, bị ép thực hiện các loại tư thế cho đến hơn nửa đêm, mọi người đều nói rằng "tiễn biệt thắng tân hôn" thật con mẹ nó một chút cũng không sai, cô đi tắm cũng đã hơn 3 lần rồi.
5 Bộ phận kinh doanh ở tầng 6 có hai ba trăm người và N mục sản phẩm
Hoa Chiêu được điều tới làm việc ở trong mục đồ trang điểm, là mục lớn nhất so với tất cả các hạng mục khác, dù sao cũng là bán đồ dùng có liên quan tới nữ giới, hơn nữa lại còn là liên quan tới khuôn mặt, điều mà nữ giới cực kỳ coi trọng và quan tâm.
6 Nhìn kí lục chấm công tháng này của Hoa Chiêu, Trương Minh Chí có điểm sợ hết hồn.
Đã qua mười ngày nhưng lại không có lấy một ngày đi làm đúng giờ.
7 Ân Thiên Lãng đang mở cuộc họp tại tầng 23, bỗng nhận được điện thoại của Hứa Thanh Hà.
Ra hiệu cho trợ lý tiếp quản hội nghị, hắn nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng, nghe điện thoại.
8 # Truyện được đăng tại Wattpad và wordpress của Team Tuyệt Vời. #
Ngày hôm sau, Hoa Chiêu không đi làm, không phải cô lười biếng, mà là thể lực của cô chống đỡ không nổi, đành phải rời giường khi đã tới giờ cơm trưa.
9 #Chương này mà đủ đến 1o vote, thì mình sẽ up luôn chương mới. ^^#
Kể từ đó Hứa Chiêu đổi tên thành Hoa Chiêu, được ông bà ngoại nuôi nấng.
Ông bà ngoại không có nghiêm khắc dạy bảo cô trở thành người nối nghiệp giống như đối với mẹ cô trước đó, bọn họ chỉ tận lực giúp cô làm tất cả những điều cô thích mà thôi.
10 # Giữ lời hứa đăng rồi nha#
Ân Thiên Lãng cùng Hoa Chiêu đi tới Hứa gia đã là 5 giờ chiều.
Hứa Âm đính hôn hay không đính hôn, đính hôn cùng với ai, đối với cô hoàn toàn không có liên quan, cô chỉ là có chút hoài niệm nơi đã từng cùng mẹ sinh sống mà thôi.
11 Ở những năm học cấp 3, bọn họ chính là những người bạn cùng lớp.
Trong trường học bỗng có một cô gái không những xinh đẹp lại còn có một loại mị lực khiến cho rất nhiều nam sinh lẫn nữ sinh xoay xung quanh cô.
12 Ân Thiên Lãng hôn cô.
Từ dịu dàng mềm mại đến hoang dã cuồng nhiệt.
Hoa Chiêu nhiệt tình đáp lại, dựa sát vào người hắn mà cọ sát.
Hắn chính là không có sức chống cự được đối với cô, ngay lập tức thân nhiệt tăng cao, càng khiến nụ hôn thêm sâu.
13 Ngày hôm sau vẫn như mọi ngày đi làm khác, Hoa Chiêu 10 rưỡi mới đến công ty, vừa tới liền nhìn thấy trên bàn là các loại hoa cỏ đủ màu sắc, kèm theo vô số tấm card, tính sơ sơ cũng gần toàn bộ những thanh niên anh tuấn của tầng 6.
14 Sáng nay khi Hoa Chiêu vẫn còn mơ mơ màng màng nửa tình nửa mê thì Ân Thiên Lãng đã đi ra ngoài.
Không biết giờ này hắn đang làm gì nữa.
Lấy di động ra gửi cho hắn một tin Wechat.
15 Hoa Chiêu xách theo đống đồ vừa mới mua ngồi vào một cửa hàng bánh ngọt ở tầng một. Có lẽ là do tất cả mọi người trong trung tâm thương mại đều đã chạy đi xem Bùi Lị Nhã nên trong tiệm chẳng có lấy một bóng người.
16 Salad rau trộn được bày lên trên bàn tiệc, giám đốc Tiêu quản lí Tây Á cũng tự mình đến đây, đứng đằng sau Giản Dị hỏi, "Nhị thiếu, mở tiệc luôn bây giờ sao?"
Giản Dị thân quen mà vỗ vỗ bờ vai giám đốc Tiêu, "Chờ thêm một chút.
17 Buổi sáng hôm sau.
Thôi Diệp tì cằm trên bàn làm việc của Hoa Chiêu hỏi, "Chị Hoa Chiêu, bây giờ bọn họ lại đang truyền nhau cho rằng chị là bạn gái của Giản tổng, ruốt cuộc sự thật là gì vậy?"
"Hừm, sự thật chỉ có một mà thôi.
18 Hoa Chiêu vừa đi đến văn phòng của Giản Dị, nhìn thấy cánh cửa còn chưa đóng kín, hở ra một khoảng to bằng nửa bàn tay.
Đang định đẩy cửa đi vào, bỗng nhận được tin nhắn của Giản Dị.
19 Quyến rũ đong đưa, cô thong thả sải từng bước đi tới bên Ân Thiên Lãng, đứng trước mặt hắn hơi khom lưng xuống, bàn tay thon dài, xinh đẹp nhẹ nhàng gẩy cằm hắn, hạ giọng mà hỏi, "Có thể mời tôi một ly rượu không?"
Đôi mắt cô long lanh trong vắt như hồ nước mùa thu, khi cô nhìn hắn, mặt hồ tựa như nhấp lên từng ngọn sóng, lăn tăn mà lan toả, nhấp nhô mà lưu chuyển, tất cả đều được hắn thu hết vào trong mắt, đôi mắt sâu hoẵm như bầu trời đêm bỗng tìm thấy một ánh sao lấp lánh chiếu rọi.
20 Beta: phongly1212
Ngày hôm sau.
Vừa mới 7 giờ sáng, Hoa Chiêu đã bị người nào đó kéo dậy bắt rời giường. Trên người cô vẫn còn đang mặc váy ngủ, quần áo cũng chẳng kịp thay, đã bị hắn bế đến ngồi vào bàn ăn.