41 Kha Nhất Nghiêu và Toàn Tri Tử vui mừng khôn tả đồng thanh nói: - Tiểu lão đệ, chúng ta chờ đợi muốn phát khùng đây. Đinh Hạo chấp tay xá một xá nói:- Thật có lỗi với nhị vị lão ca ca, tiểu đệ đã y hẹn đến Y Xuyên, không ngờ gặp phải biến cố, nên đã đến lễ như thế.
42 Quắc! Một tiếng kêu dài theo đó một con quái điều khổng lổ hạ xuống sân viện, lông lá toàn thân màu vàng kim. Cặp mắt đỏ ngầu, mỏ nhọn như sắt thép vươn cao cái cổ dài đứng sừng sững trông rất hùng dũng.
43 Ba tiếng gà gáy ò. . . ó. . . o. . . o bình minh từ từ ló rạng. Toàn Tri Tử thức dậy nói:- Thừa lúc trời chưa sáng, chúng ta lên đường ngay?Đinh Hạo và Kha Nhất Nghiêu lần lượt đứng dậy, ba người cùng nhau từ giã vợ chồng, sư đồ Thọ Dao Phong, lúc mặt trời vừa tờ mờ sáng họ đã lặng lẽ rời khỏi Thạch Gia Tập cùng nhau nói lời từ giã ở ngoài viên trang, chia toán mà đi.
44 Đinh Hạo vung thanh kiếm trong tay lạnh lùng nói: - Độc Phong Hậu, mi chuẩn bị tự bảo vệ lấy mạng sống. Độc Phong Hậu cười mỉa mai nói:- Tiểu huynh đệ, lão bất tử hôn mê đã đành, ngay cả ngươi cũng hồ đồ thế sao? Ta thật chẳng nỡ giết ngươi.
45 - Năm xưa Vọng Nguyệt Bảo Chủ Trịnh Tam Giang vì muốn độc bá võ lâm phương Bắc nên đã có sự thanh lọc và tàn hại đồng đạo. Thầy chứng kiến nên đã cho hắn một bài học, rồi cảnh cáo là nếu còn tái phạm thì sẽ hủy diệt Vọng Nguyệt Bảo.
46 Lãnh Diện Thần Ni vẫn lạnh lùng nói: - Không thể được. Độc Tâm Phật tiến tới một bước, gằn giọng nói:- Nếu mụ không đồng ý thì chỉ còn một con đường là chết mà thôi.
47 Ngay lúc này, Độc Tâm Phật ngồi bật dậy nói: - Xong rồi, tên tiểu tử Toan Tú Tài kia quả thật cay độc, đánh ngươi đến thế này. Trịnh Nguyệt Nga nghiến răng kêu cồm cộp nói:- Ta không buông ta hắn đâu!- Đi đứng được chăng?- Không được!- Thế thì làm sao đây?- Chúng ta hãy về báo!- Không vào núi tiếp ứng.
48 Xích Ảnh Nhân đặt trên bàn một cặp tượng người điêu khắc tinh xảo bằng ngọc thạch dài độ bốn tấc. Đinh Hạo thất kinh nói:- Đây là vật gì thế?Xích Ảnh Nhân mỉm cười nói:- Hiền đệ, đây chính là một cặp cung nữ mà Uy Linh phu nhân đã biếu tặng, khi ta tỉnh giấc phát hiện có đôi ngọc nhân này nằm ở trong túi ta.
49 Đinh Hạo cười mỉa mai nói: - Vọng Nguyệt Bảo cũng muốn dòm ngó đến bản đảo, quả thật là tự chuốc lấy tai họa. - Không ngờ Toan Tú Tài mi cùng Ly Trần Tử có chút liên hệ.
50 Đinh Hạo trầm giọng nói: - Để cho cuộc cá độ này tuyệt đối công bằng, hai ta hãy đổi một địa điển khác. Độc Tâm Phật cười phán lên một tràng cười điên cuồng, dùng cặp mắt trầm nặng chăm chú nhìn Đinh Hạo một lúc nói:- Tuyệt, tuyệt thật, mi lo nghĩ chu đáo hơn lão phu nhiều, chuyển địa điểm nào bây giờ?- Đến phía sơn phong đó được chăng?- Còn gần lắm! Ý lão ma nói cách bờ hồ còn gần, đợi trong đảo có thể ra tiếp ứng dễ dàng.
51 Nếu ở lúc này có ngoại lực quấy rối ắt phải tẩu hỏa nhập ma ngay, nặng thì mất mạng nhẹ thì than phế cả đời, thông thường người võ lâm điều tức trị thương ngoại trừ ngồi trong mật thất thì không phải lo ngại gì cả, ngoài ra phải có người canh phòng hộ pháp, Đinh Hạo sơ sót quên đi điều này, một là vì võ nghệ cao siêu và gan lì, hai là nghĩ rằng nới đây hoang vắng không người.
52 Phụ nhân áo đen bất đắc dĩ quay người cất bước nói: - Ta chiều ngươi vậy. Đinh Hạo hồn vía lên mây, chỉ thấy Hứa Mị Nương từng bước một tiến sang. Theo bản năng tự nhiên, hắn dùng toàn lực vùng vẫy, nhưng toàn thân vô lực, không thể nhúc nhích được, đối với kềm kẹp của một bà già lớn tuổi mà một thân võ công như hắn cũng phải bó tay chờ bị làm thịt như một con cừu non.
53 Hứa Mị Nương hơi thở hổn hển nói: - Tiểu huynh đệ, đừng quá hấp tấp như thế!Lý trí của Đinh Hạo đã hoàn toàn bị chế ngự, sự đòi hỏi cấp bách lúc này là giải quyết sinh lý.
54 Tố Vân mỉa mai nói: - Chao ôi! Những bộ xương nằm đó đều là những bậc đại trượng phu, đại anh hùng, cuối cùng cũng thành cát bụi, khí phách anh hùng đều đem xuống âm phủ cả đó.
55 Đinh Hạo ngạc nhiên nói: - Vì sao vậy?- Ở trong thạch lao này thì ngươi không thể thắng y thị được đâu, rủi mà lại làm tiêu luôn cả tính mạng thì hy vọng của lão phu cũng tan theo mây khói, lão phu chết cũng không nhắm mắt.
56 Lý Tam Nương cố tình làm ra vẻ trầm tư một hồi rồi thở dài nói: - Tiên Tử muốn dung Toan Tú Tài làm con tin, buộc Hắc Nho phải giải cấm huyệt cho Tiên Tử, và chấm dứt quan hệ.
57 Đinh Hạo sực có nghi hoặc, hắn nói: - Ta thấy có điểm đáng nghi. - Điểm nào?- Theo ta nghĩ thì Hứa Mị Nương là người độc ác quỷ quyệt, chẳng dễ gì mà đem bảo bối của mình hai tay dâng cho người khác được.
58 Những câu nói này của ông lão mặc áo tro xám rất rõ ràng, phi hữu tức địch thì chẳng khác nào không cho người ta quyền chọn lựa, không đồng ý cũng bắt buộc phải đồng ý.
59 Hắn lại nói tiếp: - Trịnh Tam Giang không hề bước ra khỏi Bảo ư?- Không phải thế, hành tung của y rất thần bí, ngày thường rất khó gặp được y, y chỉ xuất hiện bất ngờ không ai lường được.
60 Đinh Hạo lạnh lùng hỏi tiếp: - Vậy nếu bản Nho hỏi ngươi ai là người chỉ huy ra lệnh cho ngươi thì sao?- Cũng không thể phụng cáo. Đinh Hạo suy nghĩ tiếp rồi chợt phát buồn cười, đã nói là bang hội bí mật thì tất nhiên mấy chuyện như vậy họ làm sao mà lại trả lời hắn cho được.