81 Trong giọng cười chứa đầy những ý khinh thường và cuồng ngạo, Lương Sơn Thần Đà bĩu môi lớn tiếng nói : → Lão đại tỷ cho là ta buồn cười lắm sao? Võ Lâm Chi Hậu dứt tiếng cười lớn nói : → Đương nhiên buồn cười thật, ta chưa từng gặp ai nói hai chữ công lý trước mặt ta không ngờ gã lưng gù này lại thốt ra lời nói này.
82 Trong đấu trường vang lên tiếng gầm thét inh ỏi, Võ Lâm Chi Hậu và bốn người đó ra tay ác đấu với nhau. Thọ Dao Phong bỗng đua tay vỗ vào vai Đinh Hạo nói : → Tiểu huynh đệ, thay mặt lão ca làm việc này được chăng? Đinh Hạo chẳng chút do dự nói : → Lão ca cứ sai bảo! → Chẳng phải đệ đã học được Dị Hình thuật ư? Bây giờ đệ lập tức biến đổi dung mạo, cầm lấy bản môn tín phù, bắt tên phản đồ cho ta, nếu y có kháng lệnh, cứ giết chết không tha.
83 Đinh Hạo bất giác buông tiếng cười ầm lên, ý nghĩa của tiếng cười này chỉ có mình hắn mới biết được, ngoài ra không ai hiểu cả. Võ Lâm Chi Hậu trợn tròn đôi mắt giận dữ quát : → Chớ có đắc ý quá thế, có gì đáng cười đâu! Đinh Hạo dứt tiếng cười nói : → Vãn bối lấy làm lạ, mọi người đều ưa thích mang tiểu bối so sánh với Hắc Nho.
84 Diệp Mậu Đình thở dài nói:- À! Sự biến này làm cho tất cả mọi người trong trang ăn nằm không yên, Đinh đệ còn nhớ lần trước quang lâm tệ trang, Trang chủ từng đề xuất ý kiến hôn nhân ấy mà không được lão đệ tiếp nạp đó chăng?- Nhớ chứ, việc thế nào rồi?- Thiên kim trang chủ Dư Văn Lan mưu trí linh huệ, lần trước huynh ở phía bắc trở về, nàng thì ở lại phương bắc truy tầm tung tích của Vân Long Tam Hiện, cách đây chẳng bao lâu thì thình lình nhận được tin khẩn của đệ tử nàng nói rằng tiểu thư đã gặp sự biến.
85 Dư Hóa Vũ cau mày cất tiếng nói:- Đinh thiếu hiệp, nếu đêm nay chẳng được người ra cố sự, lão phu vẫn chưa biết có thảm án này, người hoàn toàn hiểu lầm mọi việc! Đinh Hạo đánh liều la hét nói:- Hiểu lầm thế nào được Dư Hóa Vũ, chớ có quỷ quyệt ngụy biện nữa, nợ máu phải trả bằng máu thôi!Thảo Dã Khách khoác tay lia lịa ra vẻ xúc động nói:- Hiền điệt, lần trước người đến Nam trang, có thấy cỗ quan tài đá trong ngôi nhà nhỏ ta đang ở chăng?Đinh Hạo bất giác giật mình nói:- Có thấy!- Ngươi có biết ai đã nằm trong cỗ quan tài đó không?- Ai vậy?- Hài cốt của phụ thân ngươi!Đinh Hạo giật bắn mình lên như vừa trúng phải cú sấm sét không bằng, hoảng hốt nói:- Nói sao, hài cốt của tiên phụ?- Đúng vậy, lão phu đã làm bạn với hài cốt ấy mười mấy mùa đông rồi, cho đến ngày hôm nay mới rõ nguyên do cái chết của y.
86 Diệp Mậu Đình buồn bã đáp:- Trang chủ phu nhân mất sớm, con trai duy nhất chết bất đắc kỳ tử, chỉ sót lại một mình tiểu thư Văn Lan, cũng vừa xảy ra sự biến.
87 Dư Hóa Vũ cả kinh nói:- Lần đầu tiền lão phu nhìn thấy loại ám khí này. - Hạt gai này có tẩm kịch độc, vào máu chết ngaỵ. . - Thiếu hiệp am hiểu ám khí này, ắt hẳn phải biết lai lịch của đối phương chứ?- Điều nàỵ.
88 Dư Hóa Vũ nghiến răng cồm cộp nói:- Tiểu nữ còn trong tay đối phương ngày nào, thì đối phương sẽ chẳng ngừng tay nghỉ ngày ấy, cứ thế liên tục dùng mưu kế quỷ quyệt đánh phá, thật lão phu chẳng sao đề phòng nổi.
89 Đinh Hạo phùng mang trợn má, không ngờ đối phương lại xử dụng thủ đoạn cay độc như thế. Bỗng nhiên phía trên ván thép hiện ra một cái lỗ nhỏ bằng đấm tay, một âm thanh lành lạnh vang vào nói:- Toan Tú Tài, bây giờ chẳng cần nói gì nữa, chỉ lấy mạng sống người thôi!Dứt lời, lỗ tròn ấy đóng kín lại ngay.
90 Kim Long bang lập bí đà tại đây rõ ràng đã nhòm ngó tới võ lâm Nam phương rồi. Hắn xé nát mảnh giấy thầm nhủ, bây giờ giải quyết Mai Ánh Tuyết bằng cách nào đây?Chỉ còn một cách duy nhất là tìm lão ca ca thương lượng, nhưng biết đi đâu tìm lão đây? Trước mắt mình không thể rời bỏ nàng được.
91 Gã trung niên áo vàng nói tiếp lời:- Bọn tại hạ chúng tôi phụng mệnh không được đối địch với các hạ!Đinh Hạo chẳng đếm xỉa đến lời nói của họ, vẫn lạnh lùng nói:- Hãy khai báo danh hiệu!- Tại hạ là tổng giám của Kim Long bang danh xưng là Nhất Chi Hoa Bạch Nhiễu Thiên.
92 Đinh Hạo giả đò ra vẻ giật mình, nói giọng hồi hộp:- Nói sao, tỷ tỷ đã gặp được Hắc Nho?- Đúng vậy!- Tỷ tỷ gặp Hắc Nho ở đâu?- Một trại viện trong thành, nghe nói đệ từng giết người tại đó.
93 Đinh Hạo suy nghĩ giây lát nói:- Ta có một ước hẹn tại Ngũ Phúc khách điếm!- Thế thì đệ cứ đi đi, chú ý chớ làm bại lộ chỗ này nha. - Tiểu đệ sẽ cẩn thận tối đa.
94 Huyết Ảnh phu nhân gật đầu nói:- Đúng thế, đó là báo ứng của ta, mỗi năm phải chịu đựng một lần đau khổ kinh khiếp ấy. - Đại tỷ do vận công tẩu hỏa nhập ma chăng?- Không phải thế, do người làm vật.
95 Thọ Dao Phong trợn mắt nói:- Toàn những lời nói vô dụng, ai bảo người là hảo huynh đệ của hai chúng ta, Châu Du đánh Huỳnh Cái tự mình tình nguyện vậy, không ai trách được ai.
96 Thình lình ngay lúc này có tiếng gầm thét sang sảng từ nơi xa xa phía trước vọng lại. Xích Ảnh Nhân lập tức buông tay Đinh Hạo ra nói:- Phía trước hữu sự rồi, chúng ta đến xem sao, nếu bất đắc di người mới được hiện thân nha.
97 Độc Tâm Phật đắc ý cười như điên cuồng nói:- Toan Tú Tài, người chịu thua rồi chứ?- Các hạ đang mơ mộng ư?- Lão phu ra tay lần nữa chắc người không chết cũng phải trọng thương.
98 Chạy gần tới bìa rừng, Đinh Hạo liền lướt tới nhanh như cắt đứng chặn đường ở phía trước Thư Bân. Thư Bân giật mình dừng lại lớn tiếng hét:- Ai đó?Đinh Hạo đã đứng sừng sững trước mặt y, nói giọng lạnh như tiền:- Chớ có kêu réo om sòm, mau trả lời vài câu hỏi của tại hạ.
99 Đinh Hạo thấy trời đã sáng trưng, vì cấm kỵ của Hắc Nho không xuất hiện vào ban ngày nên vội vàng chạy tới hồ nước ở góc viện rửa sơ vết máu rịn ở nơi cổ tay mà chỉ bị thương ở ngoài da và nhờ có Tỵ độc châu nên chẳng có hiện tượng trúng độc, sau đó nhả viên Tỵ độc châu ra cất giấu cẩn thận và cải lại bản lai diện mục của mình.
100 Cả đêm qua Đinh Hạo chẳng ăn uống gì hết, bây giờ cảm thấy bụng đói như cào, hắn nghĩ thế bèn bước vào một tiểu tửu điếm ở cạnh đường, sau khi ngồi xuống ghế, hắn liền gọi tiểu nhị bưng một con gà quay, một đĩa thịt nai và một bình rượu trắng tới, sau đó ngồi lặng lẽ ăn uống một cách ngon lành.